Lời
Giới Thiệu
Tôi
bắt đầu soạn thảo bộ
Dịch Kinh này vào khoảng năm 1966. Tôi
định bỏ ra 15 năm để hoàn
tất nó, nhưng may thay sau hơn 7 năm
miệt mài nghiên cứu, th́ đă hoàn thành
được. Khi ấy, tôi đi mua,
hoặc đi mượn tất cả
những sách Dịch bằng Hán Văn, Anh văn,
Pháp văn và Việt văn hiện có lúc
bấy giờ. Đọc qua những tác
phẩm của cụ Từ Thanh, Phan Bội
Châu, Nguyễn Mạnh Bảo, Ngô Tất
Tố, Nguyễn Duy Tinh vv... tôi thấy
lời văn thật là khó hiểu. Về Hán
Văn, tôi may mắn có bộ Tuân Bổ
Ngự Án Dịch Kinh Đại Toàn, xuất
bản năm1715 ngày 18/3/ năm Khang Hi 54, do các
vị khoa bảng thời đó cho tôi.
Quyển này mỗi quẻ đều có
lời b́nh của Tŕnh Tử, Chu Hi, Khang Hi và
Chư Tử.
Tôi cũng đă đọc Bộ Dịch
của cụ Nguyễn Hiến Lê, xuất
bản gần đây ở hải ngoại. Sách
tŕnh bầy sáng sủa. Tiếc rằng
cụ đă bỏ đi mười đoạn
Thập Dực của Kinh Dịch, và như
cụ nói, Cụ đă hoàn thành bộ sách này
trong ṿng có 2 năm, và chỉ soạn lại
bộ Dịch của cụ Phan bội Châu mà
thôi. Tất cả đều không có ǵ làm tôi
phải say sưa, bái phục.
Tôi quen nhiều cụ khoa bảng, và ngỏ
ư xin thụ giáo các Cụ về Dịch Lư.
Nhưng cụ nào cũng nói không biết ǵ
về Dịch Lư, v́ không học Dịch khi
đi thi, và các Cụ đề nghị vào
tủ sách các Cụ thấy cái ǵ hay th́
cụ biếu, chứ đừng hỏi
về Dịch. Cụ Phó Bảng Nguyễn Hà
Hoàng (Điện Bàn - Quảng Nam), cho tôi
một phần bộ Tuân Bổ Ngự Án.
Cụ cử Lương Trọng Hối
(Quế Sơn - Quảng Nam) cho tôi bộ Kinh
Dịch của Lai Trí Đức.
Nên, tôi đi vào Kinh Dịch, qua Đạo
Nho, bằng đường lối riêng tư
của tôi, như tôi sẽ tŕnh bầy sau
đây.
Tôi vào đạo Khổng từ năm 1956,
qua sách vở hiện có, chứ không hề
nhờ cậy vào ai. Trung Dung và Kinh Dịch
dạy tôi phải t́m cho ra trung tâm bất
biến của vũ trụ và của con người,
giữa muôn vàn biến ảo của Dịch
lư. Đại học dạy tôi phải
học cho rốt ráo, phải đạt tói
Thiên Tâm, tới Minh Đức và chỉ
được dừng chân nơi Chí
Thiện. Kinh Thư dạy tôi con người
vừa có Thiên Tâm, vừa có Nhân Tâm. Thiên Tâm
đó khốn thay, lại ẩn ước nên
ít người thấy được. Thiên Tâm
là Thiên Lư, Nhân Tâm là Nhân Dục, nên xưa
mới nói Nhân dục thắng, Thiên Lư vong
hay Nhân dục tận, tắc Thiên Lư hiện
vv... Thiên Tâm giúp ta trở thành Thần thánh,
Nhân tâm giúp ta trở thành con người
thực sự. Thành thử tôi mới
dịch được câu Kinh Thư, mà xưa
nay chưa ai dịch cho đúng ư nghĩa
của nó.
Đó là:
Nhân tâm duy nguy,
Đạo tâm duy vi.
Duy tinh, duy nhất,
Doăn chấp quyết trung.
Dịch:
Ḷng của Trời siêu vi, huyền ảo,
Ḷng con người điên đảo,
ngả nghiêng.
Tinh ṛng chuyên nhất ngày đêm,
Ra công, ra sức giữ nguyên ḷng Trời.
Tôi thấy Khổng Giáo cho rằng
con người có 3 thứ Đạo. Thiên
đạo dạy con người làm thần
minh, Nhân đạo dạy con người làm
Hiền nhân quân tử, Vật đạo
dạy con người kiếm ăn sinh
sống. Sở dĩ có 3 thứ đạo, v́
con người có 3 phần:
- Thần để làm Thần. Sau này,
Thần c̣n được gọi là Đạo
Tâm, Thiên Tâm, hay nói theo Phật gia, là Chân Tâm,
hay Đại Ngă. Thần liên lạc với
ngoại giới bằng Tuệ giác (Intuition),
bằng Huệ hay bằng Đại trí.
- Hồn để làm người. Hồn
đầy thất t́nh, lục dục, nên
cần phải ḱm hăm, phải tu sửa.
Hồn con người chính là Tiểu Ngă. Nó
liên lạc với ngoại giới bằng Trí
(Intelligence) hay Tiểu trí.
- Xác để làm ăn, sinh sống. Xác liên
lạc với ngoại giới bằng ngũ
quan (les cinq sens). Hồn và Xác trước sau
sẽ biến thiên, tiêu diệt, v́ chúng
nằm trong ṿng Sinh, Lăo, Bệnh, Tử.
Chỉ có Thần là bất biến, bất
tử, bất sinh, v́ Thần ḿnh và Thần
Trời đất là một.
Tôi thấy Đức Khổng, khuyên con là Bá
Ngư nên đọc Kinh Thi, nên tôi đă cùng
một cự nho mà tôi quen ở Đà
Nẵng, dịch toàn bộ Kinh Thi, xem trong
đó ẩn dấu điều ǵ bí mật.
Sau khi dịch xong Quốc Phong, sang tới
Đại Nhă, tôi mới khám phá ra được
một chuyện mà xưa nay không ai biết.
Đó là Chân Đạo Nội Tâm, hay Đạo
Thần Linh mà ta có thể t́m ra trong ḷng ta.
Ngày nay, người ta gọi là Đạo
Huyền đồng (Mysticism), hay Phối Thiên,
hay Thiên Nhân tương dữ, Thiên Nhân
nhất quán. Xưa, Nghiêu, Thuấn, Thành
Thang, Văn Vương, Vơ Vương vv...
đă đi được vào đạo cao
siêu này.
Chân Đạo Nội Tâm dạy rằng:
Trời chẳng xa người, và Hiền Thánh
là những người đă sống
phối kết với Trời ngay từ khi c̣n
ở trần gian này. Từ khi biết
được điều này, tôi mới t́m
xem trong hoàn vơ này, có những ai biết
được cái đạo cao siêu này, v́
thế tôi đă t́m đọc các kỳ thư,
bí điển của mọi đạo giáo
lớn, nhỏ trên Thế Giới, và mới
t́m ra được lẽ Nhất Quán, Thù
Đồ Đồng Qui của các đạo
giáo, nhất là thấy được
rằng Tam Giáo, Nho, Thích, Lăo là đồng
nguyên.
Từ đó, tôi không c̣n đóng khung vào 1
đạo giáo nào cố định, và đă
đi vào khoa tôn giáo đối chiếu, t́m
hiểu và so sánh mọi đạo giáo. Sau
đó, tôi lại nhận thấy rằng
Trời ở trong tâm khảm ḿnh, Chân,
Thiện, Mỹ là ở trong ḿnh. Nên biến
thiên, tiến hóa, hay Hằng Cửu cũng
nằm gọn trong ḿnh. Đi t́m ṭi nơi xa
vời, nghe tuyên truyền, dụ dỗ,
nhất nhất đều là mê vọng. Nói
thế, có nghĩa là Kinh Dịch đă
tiềm ẩn trong ḷng ḿnh, v́ Thái Cực là
chốt Dịch, đă nằm sẵn trong ḿnh,
và mọi sự biến thiên, tiến hóa
của Kinh Dịch cũng đều do nơi
ta. Xưa nay thiên hạ có ǵ hay, có ǵ
tốt, đều do Thái Cực trong ta đă
xui nên. Trong ta có 2 phần: Thiên bẩm (inné),
và Thủ đắc (Acquis).
Cho nên, khi tôi viết Kinh Dịch, đă đi
từ ḷng sâu con người là Vô Cực, Thái
Cực, đi dần ra Hà Đồ, Lạc
Thư, Âm Dương, Tứ Tượng, Ngũ
Hành, Tượng, Từ, Hào, Quải, Vạn
Hữu, Vạn Tượng, và các hoàn
cảnh dở hay mà con người có thể
gặp. Thế là đi từ Tĩnh lăng
nội tâm ra tới ồn ào ngoại
cảnh. Muốn cho Kinh Dịch trở nên cao
siêu, trang trọng tôi đă dịch Kinh
Dịch hoàn toàn bằng thơ, mong rằng:
Lời lời ngọc nhả, châu phun,
Lưu cho hậu thế muôn vàn dài lâu.
Và
Lời thơ ta rút đáy ḷng muôn thuở,
Cho giáng trần, cho khoác áo văn chương.
Tôi đă muốn:
Rẽ sóng thời gian t́m nghĩa lư,
Khơi ḷng Trời đất lấy tinh
hoa...
Như vậy, học Dịch là để
biết các lớp lang biến hóa, chuyển
dịch của vũ trụ và của ḷng ḿnh;
nhân đó sẽ suy ra được
chiều hướng tiến, thoái, và sẽ
trở về được với Bản
Thể duy nhất, tiềm ẩn nơi đáy
ḷng ḿnh.
Kỳ lễ Sinh Nhật năm 1995, nhà tôi sau
khi đọc ít quẻ, thấy nó rất có
ích cho thế hệ sau, nên nhà tôi quyết tâm
cho xuất bản bộ này. Mới đầu
thuê người đánh máy, nhưng sau
muốn cho hoàn hảo chu toàn hơn, hơn
nữa lại muốn phổ biến trong
giới Sinh viên, với ước mong các em
sẽ t́m được cái ǵ mới mẻ
để phát minh, ngơ hầu mang lại
lợi ích cho quốc gia, dân tộc sau này, nên
nhà tôi đă tự học đánh Computer,
tự đánh lấy, và soạn phần Áp
Dụng vào Thời đại, để các
em thấy Học Dịch là nên áp dụng vào
đời sống, vào mọi sự, một
cách biến hóa, và để nhắc nhở
các em rằng Dịch có từ thời Thượng
Cổ, mà cho tới ngày nay vẫn dùng
được trong Khoa Học, th́ đừng
nên bao giờ bỏ quên nó, v́ học nó
rất có lợi cho Tinh Thần lẫn
Vật Chất.
Đặc biệt 2 quyển sau này, phần
cuối tất cả các quẻ, đều có
mục áp dụng cho thời đại, nó
rất có lợi ích cho chúng ta hiện nay, khi
phải đương đầu với bao
nỗi khó khăn trong cuộc sống
hiện tại, mà từ xưa tới nay
từ Á sang Âu chưa có vị nào làm ra, nên
độc giả luôn cho là đọc
Dịch và hiểu Dịch quá khó.
Nhà tôi đă sửa sang lại bộ
Dịch của tôi, cho nó được
chững chàng hơn, và đă làm phần Áp
dụng vào Thời đại cho mỗi
quẻ, nên đă kư tên chung làm Kinh Dịch
với tôi. Tôi không bao giờ ngờ
được về già, nhà tôi đă đi
được với tôi vào Thiên Đạo.
Đó là một phần thưởng lớn
cho tôi, khi già yếu, tàn tật.
|