Thi văn độc giả:
NỖI LÒNG NGƯỜI ĐI
Ta đứng bên nây bờ biển cả
Nhìn về xa tìm bóng dáng quê nhà
Mong gặp lại núi sông mình hùng vĩ
Bốn ngàn năm vang dậy khải hoàn ca!
Ôi thương nhớ mẹ già đang xế bóng
Vẫn kiên tâm chờ đợi buổi bình minh
Mẹ hạnh phúc nhìn cờ bay gió lộng
Các con về làng xóm hết điêu linh!
Tha thiết lắm, bên nầy bờ biển cả
Chiều tha hương rạo rực giấc mơ xưa:
Trời tự do đàn chim vui tiếng hót
Việt Nam ơi thương nhớ mấy cho vừa.
Ta vẫn đứng bên nây bờ biển cả
Trời đầy sương che khuất bóng quê hương
Vẳng tiếng gọi từ non cao vời vợi
Nghe thật buồn lan tỏa lúc chiều buông.
Việt Nam ơi tháng ngày luôn thương nhớ
Chốn quê người vạn nỗi hận lưu vong
Như con chim xa đàn không chỗ đậu
Lỡ bước đời lòng nặng nỗi hoài mong.
Ta khoắc khoải trông biển chiều Tây Bắc
Sóng chập chùng sương gió mịt mùng xa
Bóng cố hương tỏ mờ trong cõi mộng
Sao biển trời cứ thăm thăm bao la?!
Hàn Thiên Lương
Cùng một tác giả Hàn Thiên Lương
Đôi dòng sơ lược về tác
giả Hàn Thiên Lương
|
|