Áp lực nhân quyền của quốc tế lên đầu Việt Cộng

Lư Đại Nguyên, Sep 21, 2005

Quả thực nhà cầm quyền xuẩn động Cộng Sản Việt Nam, đă dỡn mặt với Thế Giới, trong khi cho công bố cuốn Sách Trắng về Nhân Quyền, tự đề cao thành tựu bảo vệ và phát triển quyền con người ở Việt Nam, th́ tại Liên Hiệp Quốc lại theo đuôi Cuba và dăm nước nhỏ khác, tích cực vận động chống lại việc LHQ tổ chức một Hội Đồng Nhân Quyền, đủ uy thế, có thực quyền và khả năng can thiệp trong trường hợp các nước hội viên vi phạm nhân quyền, nhằm thay cho Ủy Ban Nhân Quyền hiện nay đang bị một số nước hội viên “bạo ngược vi phạm nhân quyền” có chân trong đó, làm cho chính nghĩa Nhân Quyền của LHQ mất giá trị. Do vậy việc thành lập Hội Đồng Nhân Quyền của LHQ đă bị gác lại. Lập tức Việt Cộng bị Quốc Hội Âu Châu cho một “tát tai nẩy lửa”. Đại sứ Hànội bị cấm phát biểu - Sách Trắng về Nhân Quyền không được phân phát tại cuộc điều trần do Quốc Hội Âu Châu tổ chức để duyệt xét t́nh trạng Nhân Quyền của Cambốt, Lào và Việt Nam, ngày 12-9-2005.

Trong lời tuyên bố khai mạc cuộc điều trần, bà chủ tọa Hélène Flautre, đưa cao cuốn Sách Trắng về Nhân Quyền của Hànội và nói: “Cuộc điều trần hôm nay rất sôi động với nhiều phản ứng. Hôm qua tôi đă tiếp ba Đại Sứ Cambốt, Lào và Việt Nam. Hôm nay trong pḥng hội này, có mặt bà Nguyễn, cố vấn Đại Sứ Quán Việt Nam, bà ngỏ ư muốn được phát biểu và phân phát tập tài liệu Sách Trắng về Nhân Quyền. Nhưng tôi phải dùng quyền hạn của ḿnh cùng những quy tắc của Quốc Hội Âu Châu bác bỏ việc đó. Một trong những lư do bác bỏ là ngay dưới mắt tôi đây, nơi Chương IV của Sách Trắng về Nhân Quyền, do Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam gửi đến tôi, th́ đây là mẫu mực của sự dèm pha, bôi nhọ những tổ chức nhân quyền, Quốc Hội Âu Châu không thể là diễn đàn cho sự phỉ báng như thế”.

Lại một bài học cho Cộng Sản Việt Nam, họ tưởng rằng dùng ngôn ngữ tuyên truyền có thể lừa gạt nổi dư luận thế giới. Trong Chương IV của Sách Trắng đă viết: “…một số thế lực thù địch, với mục tiêu và ư đồ chính trị riêng đă và đang t́m mọi cách xuyên tạc vu cáo Việt Nam về các vấn đề nhân quyền, dân chủ, tôn giáo, dân tộc. Họ thường vu cáo Việt Nam vi phạm các quyền dân sự, chính trị và các quyền tự do cá nhân, trong đó có việc hạn chế và đàn áp quyền tự do ngôn luận, tự do chính kiến; chỉ trích Việt Nam bắt giam và xét xử không theo chuẩn mực quốc tế những người mà họ gọi là đấu tranh cho dân chủ nhân quyền; xuyên tạc chính sách đoàn kết và b́nh đẳng giữa các tôn giáo, dân tộc của nhà nước Việt Nam; ra sức chỉ trích vai tṛ lănh đạo của Đảng Cộng Sản Việt Nam, đ̣i xóa bỏ Điều 4 Hiến Pháp năm 1992 quy định về vị trí và vai tṛ của Đảng Cộng Sản Việt Nam trong hệ thống chính trị của đất nước…”

Đúng là Cộng Sản Việt Nam “lạy ông tôi ở bụi này!”. Tất cả các điều Sách Trắng nói là họ bị vu cáo, xuyên tạc, đều là những việc Việt Cộng đang thực hiện tại Việt Nam, cụ thể là Điều 4 Hiến Pháp, tự Bộ Chính Trị viết ra rồi cho Quốc Hội bù nh́n “đảng cử dân bầu” thông qua, không đem ra trưng cầu dân ư, th́ rơ là Cộng Đảng đă cướp quyền lănh đạo đất nước của toàn dân rồi. Thêm vào đấy Đảng quản lư toàn bộ hệ thống Truyền Thông Báo Chí, tước đoạt mọi phương tiện phát biểu ư kiến tự do của người dân. Buộc mọi Tôn Giáo và các tổ chức Xă Hội Dân Sự phải sinh hoạt trong cái hũ là Mặt Trận Tổ Quốc công cụ của Đảng. Vậy c̣n chỗ nào để cho Nhân Quyền tồn tại và phát triển nữa. Chính v́ thế mà Hoa Kỳ dù rất muốn nâng đỡ cho Việt Nam, nhưng Bộ Ngoại Giao Mỹ sau thời hạn 15-9-05, vẫn chưa dám có quyết định rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách các nước “cần quan tâm đặc biệt” về tự do tôn giáo. Thực ra Hoa Kỳ cũng không vội ǵ, họ có thể đợi cho giới lănh đạo Hànội đấu đá nhau cho đă đời đi, để rồi chịu phép sắp xếp cho yên vai tṛ của một cơ chế lănh đạo, có khả năng chuyển tiếp từ độc đảng, độc tài, sang đa đảng, tự do

Theo tin trong nước th́ một số đại biểu đảng miền Nam trong đó có Vơ Văn Kiệt cựu thủ tướng, đề cử Nguyễn Minh Triết vào chức Tổng Bí Thư Đảng. Đây là một đề nghị hợp lư, v́ từ xưa tới nay, chức Tổng Bí Thư đều do người miền Bắc và miền Trung thay nhau nắm giữ, chưa có một Tổng Bí Thư nào của người miền Nam hết. Hơn nữa, hiện nay Đảng có chủ trương “Tư Bản Hóa” đảng viên và đón giới Tư Doanh vào đảng, cũng như đ̣i hỏi đảng phải trao toàn quyền cho Quốc Hội và Chính Phủ, th́ người miền Nam cởi mở như Nguyễn Minh Triết làm Tổng Bí Thư là rất thích hợp. Đưa Nông Đức Mạnh vào vị trí Chủ Tịch Nước không thực quyền là đúng chỗ. V́ một nhiệm kỳ làm Tổng Bí Thư, mà Mạnh không dám có những quyết sách của một Tổng Bí Thư. Nhất là Mạnh không thuộc người của ba miền Bắc, Trung, Nam. C̣n 2 vị trí quan trọng cho chế độ chính trị chuyển tiếp này là Chủ Tịch Quốc Hội để thay đổi Hiến Pháp, làm nhiều luật cho thích hợp với thời đại, và Thủ Tướng trực tiếp điều khiển Nội Các Chuyên Gia, chịu trách nhiệm trước Quốc Hội và giao tiếp với Thế Giới, thuộc về người của 2 miền Trung, Bắc. Trương Quang Được, người Trung, hiện là Phó Chủ Tịch Quốc Hội lên làm Chủ Tịch là phải phép rồi. Vậy nhân vật quan trong đối với Việt Nam hiện nay là Thủ Tướng, đương nhiên sẽ vào tay người Bắc, như Vũ Khoan, hoặc một nhân vật trẻ tuổi năng động nào khác. Đây là cách giải quyết khá êm, vừa thỏa măn ước muốn của người Bắc là đươc trực tiếp điều khiển nền kinh tế đất nước, cũng như người Nam muốn đựơc lănh đạo đảng.

Nhưng tất cả cần phải ư thức rằng: Đó chỉ là một cơ chế của một Chính Quyền chuyển tiếp từ độc đảng, độc tài sang đa đảng, tự do. Nếu Cộng Đảng vẫn ngoan cố duy tŕ một cơ chế “kiềng ba chân” lỗi thời. Hoặc là học theo Trung Cộng, kết hợp chức Tổng Bí Thư với Chủ Tịch Nước để thành chế độ mạnh, chống lại nguyện ước Tự Do Hóa của Toàn Dân, và tiến tŕnh Dân Chủ Hóa Toàn Cầu th́ nhất định Việt Cộng sẽ phải trả giá rất đắt.

Little 20-09-2005

>>> Đọc bài Điều trần tại Quốc hội Âu châu thành công rực rỡ (UBBVQLNVN)

 

Trở lại trang chánh