Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa
|
LÊ ANH DŨNG Chùm khế Trên
tạp chí Thông tin khoa học & công
nghệ số 2 (32)-2001, Huế, tr. 27, mở đầu
bài Khế chua, khế ngọt Giáo
sư Vơ Quang Yến (hiện ở Pháp) tóm tắt hai
chuyện cổ tích liên quan đến khế, mà
chuyện thứ hai có nhắc câu Sinh
con rồi mới sinh cha,\Sinh cháu giữ nhà rồi mới
sinh ông. Giáo sư viết: “Truyện
thứ hai nầy cũng luân lư tuy phần siêu nhiên
nổi trội hơn.” Chúng tôi ước ao rằng
trong một dịp nào đó, Giáo sư sẽ cho đăng
một bài viết về phần siêu nhiên hàm chứa trong
câu chuyện ấy, chắc chắn sẽ rất lư thú như
những bài viết rất hay của Giáo sư đă
đăng trên tạp chí Thông tin khoa
học & công nghệ nhiều năm qua. Trở
lại với chuyện Sinh con rồi
mới sinh cha, từ lâu chúng tôi cũng chú ư
chuyện này: một phần v́ sự tích ly kỳ;
một phần v́ hai câu lục bát chứa đựng
một nghịch lư dường như mời gọi người
sau thử một lần giải mă. Rơ
ràng đây là một chuyện cổ rất lư thú của
người Việt cho nên phần đông những nhà nghiên
cứu thường không quên đưa vào các tuyển
tập của ḿnh. Chẳng hạn, ngoài bản của
Nguyễn Đổng Chi (Kho tàng
chuyện cổ tích Việt Nam, nxb Văn nghệ Thành
phố, 1993, tập II, tr. 73-135), như Giáo sư Vơ đă
dẫn, c̣n có một chuyện khác, nhan đề Con
sinh trước cha, in trong Việt
Nam văn học toàn thư
của Hoàng Trọng Miên (Sài G̣n: nxb Tiếng phương
Đông, 1973, tr. 385-386), v.v... Tạm
gọi tên hai nhân vật chính là Giáp và Ất, cũng như
tạm bỏ qua những so le tiểu tiết không tránh
khỏi trong các văn bản, chúng ta có thể lược
thuật chuyện cổ tích này như sau: Giáp và Ất là đôi
bạn chí thân, ở hai làng cách nhau con sông. Giáp mượn
Ất 10 lạng bạc làm ăn, đă lâu không trả, cũng
không lui tới với Ất. Nghĩ rằng Giáp có điều
tủi hổ v́ không trả được nợ, Ất
từ giă vợ con sang sông thăm bạn, và mang theo 5
lạng bạc để pḥng khi cần th́ giúp thêm
lần nữa. Đến nơi thấy nhà
Giáp bề ngoài có vẻ khá giả, Ất thầm
mừng cho bạn, bèn giấu 5 lạng bạc trên nóc
cổng rồi đi vào. Ngỡ Ất sang đ̣i nợ,
vợ chồng Giáp bàn nhau thết tiệc rồi phục
rượu giết đi, xác vùi ở gốc khế sau vườn. Nhiều năm trôi qua, cây
khế rất tươi tốt, nhưng chỉ ra một
quả lớn khác thường. Lúc có thai, thèm chua, vợ
Giáp bèn hái ăn, rồi sinh một trai mặt mũi khôi
ngô, nhưng ba, bốn tuổi vẫn chẳng biết nói.
Vợ chồng Giáp van vái tứ phương th́ một hôm
thằng bé hốt nhiên mở miệng, nằng nặc
đ̣i phải mời quan huyện tới. Gặp quan, thằng bé xưng
tên là Ất, kể rơ đầu đuôi vụ án. Theo
lịnh quan, lính ra đào gốc cây khế, quả nhiên t́m
được bộ xương người; moi trên nóc
cổng, hăy c̣n đủ 5 lạng bạc. Vợ chồng Giáp bị
quan trị tội; thằng bé trở về làng cũ.
Bấy giờ con trai Ất cũng đă sinh con, thành
thử khi gia đ́nh đoàn tụ th́ ông và cháu suưt soát
nhau, con trai Ất lại già tuổi hơn Ất. Làng xóm
nực cười, bảo: “Sinh con
rồi mới sinh cha, sinh cháu giữ nhà rồi mới sinh
ông.” Do
câu chuyện được bố cục theo thứ
lớp như vậy, người ta dễ nghĩ xuôi
rằng đây là một “điển cố” giải thích
ư nghĩa câu Sinh con rồi mới sinh cha...
Nhưng chúng ta vẫn có thể nghĩ ngược
rằng chính từ câu Sinh con rồi
mới sinh cha... mà người xưa đă sáng tác
ra chuyện vụ án giết bạn quỵt nợ kể
trên để làm phương tiện chứa đựng
một nội dung nghịch lư. Để
giải mă câu nói tưởng như nghịch lư ấy, trước
hết nên phân biệt bốn động từ sinh
trong câu ca dao mang hai ư nghĩa khác nhau như sau: -
động từ sinh [trong “sinh
con”; “sinh cháu”] có nghĩa
là sinh đẻ. -
động từ sinh [trong “sinh
cha”; “sinh ông”] có nghĩa là
trở nên, trở thành, thành ra. Thử
xét một anh chàng nào đó tên là Tư, chúng ta thấy: (1a)
Lúc chưa sinh con (chưa có con), Tư không được
gọi là cha, v́ chưa có quan hệ đối đăi. (1b)
Khi Tư sinh ra Sửu rồi th́ Tư mới trở thành cha, v́
bấy giờ đă có con (Sửu)
làm đối đăi của cha (Tư). Đó
chính là sinh con [có con] rồi
mới sinh cha [trở thành cha]. (2a)
Nhưng Tư cũng chỉ mới được làm cha, chưa
được làm ông v́ Sửu chưa đẻ con. (2b)
Chừng nào Sửu sinh ra Dần th́ Tư mới trở thành
ông của cháu Dần. (Cháu là
đối đăi của ông.) Đó
chính là sinh cháu [có cháu] rồi
mới sinh ông [trở thành ông]. Trước
sau cũng chỉ là anh chàng Tư, nhưng tùy thuộc ở
quan hệ đối đăi mà anh ta hoặc trở thành
cha, hoặc trở thành ông. Trong
cuộc sống đời thường vẫn đang
hiển bày vô vàn những cặp đối đăi: cha-con;
ông-cháu; vợ-chồng; thù-bạn; đêm-ngày; sáng-tối;
đen-trắng; thiện-ác; sướng-khổ; khôn-dại;
có-không; giàu-nghèo; xấu-tốt; được-mất;
thành-bại; vuông-tṛn,
v.v... Những cặp đối đăi ấy cho
thấy tính nhị nguyên (duality) của cuộc sống
thế gian. Người
Trung Quốc thời xưa dùng phạm trù âm-dương
để khái quát hóa lư nhị nguyên (dualism). Cũng
vậy, Bái hỏa giáo (Zoroastrianism) của người Ba Tư
cổ đại gọi phần “dương” (chính,
thiện...) là Ahura Mazda; gọi
phần “âm” (tà, ác...) là Angra Mainyu.
Suy
ra câu chuyện cổ tích kể trên không nhằm giải
thích xuất xứ câu ca dao “Sinh con
rồi mới sinh cha...”. Trái lại, người Việt Nam đă khéo dùng
cổ tích để chuyển tải triết
lư nhị nguyên của dân tộc. Hoa khế Ngoài
câu chuyện trên, cổ tích Việt Nam hăy c̣n không ít
những chuyện bề ngoài tưởng như để
mua vui cho trẻ con, mà tiềm tàng ở bề sâu lại
là tư tưởng triết lư của người
Việt. Trong
những thời kỳ mà giặc ngoại xâm phương
Bắc, điển h́nh là triều Minh, ra sức thâu tóm sách
vở tư tưởng và phá hủy công tŕnh văn hóa...
của người Việt, phải chăng tổ tiên chúng
ta đă đối phó lại bằng cách dùng cổ tích
để truyền khẩu ngơ hầu lưu giữ lâu
bền tư tưởng của dân tộc? Nghĩ như
vậy, phải chăng khảo sát thần thoại và
cổ tích Việt Nam cũng là một cách “về
nguồn” để khai quật những “di chỉ” tư
tưởng của tổ tiên ngày trước? LÊ ANH DŨNG (Tháng
10-2001) |
Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674 Website: www.thienlybuutoa.org Email Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT
|