3.-
THÁNH-ÐỨC CHƠN-KINH
Ðêm
mùng một tháng tám năm Bính-Tý (1936)
__________
THI:
KHƯƠNG
thạnh đời yên nước trị vì,
THÁI
bình chánh đại buổi khuynh nguy,
CÔNG
trình phổ độ ban Kinh Thánh,
Giáng
thế Phật Tiên phước hộ trì.
Chào chư Thiên-Ân nam nữ. Chư
Thiên-Ân nghe lịnh: Hội Bạch-Ngọc-Kinh ba ngày để luận
đàm ra KINH THÁNH-ÐỨC, thì trước Ðiện Ngọc Ðức Lý-Giáo-tông
cầu xin Từ-Bi ban bố cho chư hiền lập thành bổn THÁNH-ÐỨC
kỳ nhì. Vậy chư hiền thành tâm tiếp giá Ðức Từ-Bi phê
chuẩn cho.
Bần-Ðạo ban ơn chư hiền.
(Tiếp điển)
THI:
NGỌC
ẩn cao sơn đã lố màu,
HOÀNG
Thiên xem thế chạnh lòng đau,
THƯỢNG
truyền thánh bút ban lời chánh,
ÐẾ
rải từ-bi giáo lịnh cao,
Phê
chuẩn Kinh vàng cho vạn loại,
THÁNH
ân Thiên điển giục yên hào,
ÐỨC
công giồi luyện tâm thành kỉnh,
KINH
báu cứu an cuộc thế trào.
Thầy mừng các con nam nữ. Các
con nghe:
BÀI:
Nhìn cuộc thế chứa chan dạ
ngọc,
Xem cơ đời đau khóc lòng già,
Từ bi chẳng nở bỏ qua,
Chuẩn
phê Kinh báu để mà độ con.
Nhìn các trẻ nước non thêm
chạnh,
Thương vạn sanh ấm lạnh lầm
than,
Xét suy trong cõi dinh hoàn,
Biển
trầm luân lấp biết an bao ngày.
Quyển THÁNH-ÐỨC thứ
hai đã định,
Chiếu CHÍ-TÔN hạ lịnh nhiều
lần,
Lòng chia rẽ, trí phân vân,
Ðau
lòng Từ-Phụ trách phần tại đâu.
Nay sắp đặt yên chầu Quần-Thánh,
Rày đã xong đức hạnh giáo
dân,
Ðêm Thu lần gậy đến trần,
Lời
đinh ninh dạy con cần cần lo.
Hiệp nam nữ chống đò Bát-Nhã,
Qua sông mê biển cả sóng dồi,
Bình an mong đặng về ngôi,
Phỉ
tình cá nước gặp hồi nhuận ban.
*
* *
Các con thành tâm có DIÊU-TRÌ
ngự. Thầy ban ơn các con.
(Tiếp điển)
THI:
DIÊU-Trì
động báu dạo rừng Thu,
ÐIỆN
ngọc liếc nhìn kẻ thế tu,
TỪ
bố điển quang truyền chánh Ðạo,
TÔN
lăng trông đợi chẳng hề lu.
MẸ mừng các con nam nữ, các
con nghe:
BÀI:
Ðược chiếu chỉ ban Kinh THÁNH-ÐỨC,
Mẹ vui sao hết sức là vui,
Vui cho con trẻ hưởng mùi,
Trân
châu linh đức khỏi vùi tấm thân.
Ðêm thanh vắng giáng trần phê
bút,
Lúc canh khuya trong đục tỏ lời,
Cam lồ giọt ngọc con ôi!
Vén
rèm cho đặng về ngôi Mẹ truyền.
Lòng Từ-Mẫu muôn phiền thương
nhớ,
Cũng vì con mắc nợ trần ai,
Ðem đò cứu kẻ còn sai,
Ngỡ
ngàng phận Mẹ, lạc loài thân con.
Hỏi thử trẻ thế còn bao nả,
Mà chí công chưa thỏa còn gây,
Rằng trong sự khổ đã đầy,
Ðớn
đau trăm nỗi chua cay vạn phần.
Hễ biết Ðạo ân cần lo Ðạo,
Dầu bao nhiêu quả-báo cũng
tan,
Ðừng lòng tấn thối lưỡng
nan,
Ðạo
mong có phẩm, đời mang tước quyền.
Hỡi con nghe thữa lời truyền.
*
* *
Có TAM-GIÁO ngự, MẸ
ban ơn các con.
(Tiếp điển)
THI:
KHỔNG-Thánh
thừa Thiên mạng ngự đàn,
TỬ
sanh cuộc thế buổi nào an,
TIÊN
truyền chơn giáo rành linh cảm,
SƯ
dạy lý chơn đặng vững vàng.
THI:
THÁI
cực thừa cơ giáng bút đề,
THƯỢNG
truyền Thánh-Ðức mấy hàng phê
ÐẠO
mầu khuya sớm cần chuyên học,
TỔ
giáo truyền tâm Bạch-Ngọc về.
THI:
THÍCH
rành chơn lý cứu trần mê,
CA
tụng cho nhuần chớ bỏ bê,
NHƯ
thử ngũ châu đồng ngộ Ðạo,
LAI
tâm nhứt mạch có chi hề,
Giáng
bày Thánh-Tựa dìu sanh chúng,
Ngọc
bút đức ân vớt kẻ mê,
Minh
lý khá xem cho cạn lý,
Ðài
mây thong thả buổi hồi quê.
Ban ơn chư môn đệ.
(Tiếp điển)
THI:
LÝ
hòa non nước bủa kiền khôn,
THÁI
nhựt minh soi nhuận xác hồn,
BẠCH
hạc chỉnh phê mừng THÁNH-ÐỨC,
Giáng
đàn tiếp lịnh sắc Hoàng Tôn.
Lão chào chư hiền nam nữ.
THI:
Cuộc
trần lắm nỗi biến đau thương,
Biết
Ðạo cần chuyên bước thẳng đường,
Giấc
mộng huỳnh-lương đà gặp hội,
Thánh
truyền nhỏ giọt được tươi hường.
BÀI:
Tươi hường đượm sắc thiên
nhiên,
Thong
dong tự toại phỉ nguyền ước ao.
Cuộc thế sự ba đào chuyển
động,
Nẽo trần hoàn có sống mấy
năm,
Làm cho cơ Ðạo cao thâm,
Ðương
cơn sáng tỏ bị vầng mây che.
Vì thế cuộc sụt sè lắm nổi,
Nạn tai càng lại trổi tấn thêm,
Khêu đèn sáng tỏ vững bền,
Chặt
gìn cơ lý đắp nền Ðạo cao.
Chỉnh thế thái lao rao gió phất,
Ngọn sóng tình vùi lấp khí âm,
Chén thù chén tạc canh thâm,
Cho
nên sát khí sa hầm hố sâu.
Chuyển mê hồn hồi đầu tỉnh
ngộ,
Luật chuyển xây tế độ sanh
linh,
Làm cho tai nạn đao binh,
Lần
lần thuyên giảm sự tình bày phô.
THI:
Phô
bày chơn giáo chuyển mê hồn,
Rọi
đuốc thần oai sáng đạo môn,
Thương
bấy anh hùng đương ngộ nạn,
Ðoái
xem cuộc thế thể hoàng hôn.
Cuộc thế hiện thời còn đương
lao-nhao lố-nhố, lấn lấn, chen chen, giựt giành, cấu xé miếng
đỉnh chung. Thế là tự mình giam hãm lấy mình vào cái khuôn
chật hẹp, thì biết chừng nào mà thoát ly ra ngoài vòng vật
chất?
Lão giáng phê Kinh THÁNH-ÐỨC,
vậy chư hiền tiếp QUAN-THÁNH.
(Tiếp điển)
THI:
QUAN
thành chơn Ðạo rải năm nơi,
THÁNH-Ðức
Chơn-Kinh độ rổi đời,
ÐẾ
khuyết minh cơ truyền diệu lý,
QUÂN
chào liệt vị rõ cơ Trời.
Ta chào chư hiền nam nữ.
(Tiếp điển)
THI:
THƯỜNG
tình giọt nước rải ân ban,
CƯ
thế trải sang ánh diệu hoàng,
NAM
Bắc gội nhuần KINH THÁNH-ÐỨC,
HẢI
hà nêu sử đáo vân sang,
QUAN
minh chơn giáo noi gương Ðạo,
ÂM
tỏa rành trong cuộc thế tàn,
NHƯ
thử kiền khôn ban rải khắp,
LAI
đàn chứng chiếu rọi thanh quang.
Bần-Ðạo chào chư hiền nam nữ.
Bần-Ðạo giáng giờ nay mừng cho chư hiền gội nhuần ân huệ
của ÐỨC PHỤ-HOÀNG. Rất quí hóa thay!
THI:
Vui
mừng gặp hội Ðại-Quần-Tiên,
Minh-Ngọc
hiện thời rất hữu duyên,
Ngọn
đuốc tinh thần khêu sáng tỏ,
Hết
cơn mê mộng giữa Nam miền.
BÀI:
Miền Nam Bắc đượm nhuần giọt
nước,
Bố hồng ân sum tược nảy
đơm,
Sen vàng cúc trổ mùi thơm,
Ngọt
bùi quả đức vun đơm hiệp hòa.
Lý mầu vi ai mà rõ đặng,
Lẽ thiên nhiên sơn đẳng rán
tìm,
Chợt nhìn thấy cảnh phù diêm,
Hồn
mau giác ngộ theo miền Thiên-Thai.
Xem cuộc thế châu mày ứa lụy,
Thấy thoáng qua bền bỉ đặng
nào,
Sao mà cứ vọng tâm bào,
Khiến
cho linh tánh khó vào hoàng cung.
Rất tiếc thay con Hồng cháu Lạc,
Rất uổng thay xơ xác tâm hồn,
Khiến nên TỪ-PHỤ khai
môn,
Hội
Quần-Tiên-Thánh độ hồn nhơn sanh.
THI:
Nhơn
sanh nhao nhố lắm than sầu,
Ðau
dạ Phụ-Hoàng mở cửa thâu,
Anh
kiệt nữ hùng gìn chặt dạ,
Một
lòng son sắc giải qua mau.
Bần-Ðạo vui cùng chư hiền.
---->
NEXT
|