22.-
CHƯ THẦN VIỆT-NAM MỪNG KINH
__________
THI:
KHƯƠNG
hòa cơ Ðạo giữa Trời Nam,
THÁI
nhựt hoàng huy độ xác phàm,
CÔNG
chánh tu hành về thượng cõi,
Giáng
mừng Thiên mạng hội sơn đàn.
Chư Thiên ân thủ lễ tiếp chư
Thần Nam-Việt.
(Tiếp điển)
THI:
LÊ
trào Nguyễn chúa thuở xưa nay,
VĂN
võ kiêm ban mấy kẻ tài,
DUYỆT
đảng nịnh thần qui chánh tính,
Giáng
cơ hội thượng chốn
sơn đài.
*
* *
Minh-Ðài
giáng bút rất vui mừng,
THÁNH-ÐỨC
cứu đời thế sự vâng,
Ðạo
lý rành phân câu bác-ái,
Phổ
thông chánh giáo sửa phong thuần.
(Tiếp điển)
THI:
HUỲNH
hà sóng bủa gió đưa sao,
ÐỨC
hạnh tu Tiên gắng dạ nào,
ÐẾ
Ðạo thiện từ lòng chính chắn,
QUÂN
thần cộng lạc sửa phong trào.
Chào chư Thiên ân.
THI:
Lần
dò ngọn bút chuyển trên bàn,
Mừng
đặng Thánh-Kinh cứu thế gian,
Phổ
hóa đông nam qui mỹ tục,
Giáo
truyền vạn quốc đắc hòa an.
Kinh
chương quí trọng vô điều sánh,
Ðạo
lý thâm uyên tận luận bàn,
Cám
đội ơn Trời cơn nắng hạ,
Thương
dân cho gội trận mưa chan.
(Tiếp điển)
THI:
LÊ
lý gặp thu đượm tiết nhuần,
VĂN
thần võ tướng cũng triều vưng,
QUÂN
vương ẩn mặt rồng xa dạng,
Giáng
thế vui trong một tiệc mừng.
Chào chư Thiên ân.
THI:
Mừng
thay chi xiết nỗi lòng mừng,
Ðạo
Lý Kinh Trời dạy phải vưng,
Triết
học cao sâu Kinh THÁNH-ÐỨC,
Ðạo
mầu bí diệu khá mau vâng.
THI:
Mừng
Ðạo ngày nay khỏi khổ sầu,
Thánh-Kinh
tế độ khắp hoàn cầu,
Thức
người hồ điệp về đường sáng,
Dạy
kẻ học lầm kiếm lý sâu.
Ðánh
nát tâm phàm không vị nể,
Phá
màn hắc ám chẳng thương đâu,
Rọi
đèn chơn lý dìu người tục,
Cứu
cánh trần ai lánh khổ sầu.
(Tiếp điển)
THI:
VÕ
lộ từ ngày ngộ Thánh Quân,
CÔNG
trình chẳng nệ ngựa chờm chơn,
TÁNH
tâm đâu có nài gan sắt,
Giáng
thế chào trong một tiệc mừng.
THI:
Mừng
cho mối Ðạo đặng phô trương,
Pho
THÁNH-ÐỨC Kinh dạy tỏ tường,
Mừng
đặng cứu đời cơn mộng ảo,
Mừng
vui cứu quốc khỏi tang thương.
(Tiếp điển)
THI:
NGÔ
lào xem cũng chẳng bao xa,
TÙNG
lý Ðạo ban đặng hiệp hòa,
CHÂU
ngọc biển hồ xưa lố dạng,
Giáng
trần mừng đặng hội đào-hoa.
*
* *
Mừng
đặng giáng cơ chỉ dạy đời,
Mừng
thay quí báu bổn Kinh Trời,
Mừng
cho dân sự nhuần ân huệ,
Mừng
khắp chúng sanh rõ đặng lời.
(Tiếp điển)
THI:
CHÂU
sa ngọc đổ mến thương đời,
VĂN
vị mà chi với thế thời,
TIẾP
lịnh qua Xiêm cầu tướng giúp,
Giáng
nguy truông vắng ngộ nàn ôi!
Chào chư Thiên ân.
THI:
Mừng
thay Kinh báu rải từ đây,
Văn
võ chơn truyền đặng rẻ mây,
Thức
kẻ trượng phu noi chánh Ðạo,
Tỉnh
người quân tử học lời Thầy.
Bổn
Kinh THÁNH-ÐỨC vô vi quí,
Pho
sách Thần Tiên khó sánh đây,
Cám
đội ơn Trời khôn xiết kể,
Nguyện
lo học Ðạo bước thang mây.
(Tiếp điển)
THI:
QUẢNG
đại lương từ mới đáng khen,
PHÁP
truyền chơn giáo thể cung rèm,
CÔNG
minh thức lý tầm tu học,
THẦN
Thánh ngự phê quyển Thánh sen.
Ta mừng chư hiền khanh.
THI:
Cơ
đời lắm lúc phải chinh nghiêng,
Do
máy hành tàng luống đảo điên,
Thức
giấc mộng hồn thương sự thế,
Tỉnh
say giác ngộ rõ cơ huyền.
Chung
tình gánh vác bồi non nước,
Hợp
lý đồng tâm sửa mối giềng,
Lắm
lúc khổ cay liều gió bụi,
Ðôi
phen thân phải lắm ưu phiền.
THI:
Quí
trọng lời Tiên chỉ giáo rành,
Mừng
thay đặng học bổn Kinh thành,
Lý
chơn dạy rõ như Trời sáng,
Giáo
dục phân tường thể Ðất sanh.
Muôn
đội ơn Trời Kinh THÁNH-ÐỨC,
Ngàn
năm nguyện giữ để nên danh,
Mừng
lòng cậy bút châu lời ngọc,
Tả
rõ tâm cang với chí thành.
(Tiếp điển)
THI:
PHAN
trường tiêu tứ lúc còn nguy,
CHÂU
ngọc giồi trau có dễ gì,
TRINH
tiết một lòng hoài Quốc Ðạo,
Giáng
mừng hiền sĩ đắc khoa thi.
Mừng các hiền khanh.
Một
kiếp lo đời cũng chưa xong,
Nay
vui theo Ðạo quyết tu ròng,
Tu
cao cho đáng về Tiên vị,
Tu
sửa tâm cang giữ thiện lòng.
Mừng
bổn Kinh Trời ban xuống thế,
Mừng
thay chi xiết cháu con rồng,
Mừng
duyên kỳ ngộ từng muôn thuở,
Mừng
học Ðạo mầu nguyện đặng xong.
(Tiếp điển)
THI:
TỰ
toại Bồng-Sơn xét cuộc đời,
ÐỨC
gìn tu niệm đặng yên nơi,
TIÊN
bang thương chúng dân Hồng-Lạc,
VƯƠNG
Ðạo khuyên tu lánh khổ đời.
Chào chư hiền sĩ.
Ngổn
ngang trăm mối chát bên lòng,
Nhìn
kỷ chúng dân với núi sông,
Tha
thiết phải cam cơn nắng hạ,
Bao
chừ mới gặp hội mưa đông.
Ðã
tu tu gắng cho nên Ðạo,
Danh
lợi đừng cam bận lấy lòng,
Ân
hận chớ nên, noi THÁNH-ÐỨC,
Bền
tâm thoát khỏi bến trần hồng.
BÀI:
Bến trần hồng gió đông mưa
tạt,
Hạt sương sa lác-đác thấu xương,
Cảnh sầu ai khéo vấn vương,
Ðem
thân hào kiệt lót đường trầm luân.
Nghĩ đến đời bâng khuâng tấc
dạ,
Xét đến thân phải trả nợ
đời,
Còn non, còn nước, còn người,
Còn
tranh vân cẩu, còn trời nắng mưa.
Giọt sương mai nhặt thưa điểm
liễu,
Ngọn gió chiều thiu-thỉu giấc
kha,
Dầu cơn cách biệt san hà,
Cũng
còn thương nhớ xót xa nơi lòng.
Biết cuộc thế bưởi bòng cay
đắng,
Nhưng khó phân cho hản tương
lai,
Lánh xong nợ gởi trần ai,
Xem
trăng nhớ lúc chương đoài luận suy.
Cơ võ-trụ ẩn vi trêu ghẹo,
Khiến lòng người khô héo với
lòng,
Cam lồ tưới biết có xong,
Ðặng
cơn hồ điệp nhớ vòng đớn đau.
Thôi thì quyết gởi vào cửa
Ðạo,
Phú việc đời nha trảo cho
đời,
Kệ Kinh hôm sớm qua thời,
Ðã
tu thì quyết cho rồi kiếp tu.
Mặc sóng lượn cần cù dưới
bãi,
Phú cành dương gió thảy mưa
rào,
Cánh hồng liệu lượng thấp
cao,
Ẩn
trong vân phủ biết nào rồng bay.
Lần lựa đến đời xây trở
lý,
Khiến lòng nầy chung thỉ cùng
đời,
Cùng đời nghe thửa những lời,
Những
lời khuyên nhủ, những lời lâm ly.
Dầu trong cuộc thạnh suy hoạn
nạn,
Chẳng qua là làm chán lấy mình,
Như ta cũng mặc quân binh,
Mà
nay nào có dạng hình chi đây.
Kìa trận gió thổi mây cuốn
ngọc,
Nọ đàn chim đang học líu-lo,
Chán nhìn tương đối diễn trò,
Sao
bằng cảnh trí khỏi lo sự gì.
Bớ người thế nghĩ suy cho cạn,
Rồi biết ta mới hản lòng ta,
Cắt tay ai chẳng thiết tha,
Nhưng
trong cơ Tạo có già có non.
Tu thân rán chí cho tròn.
THI:
Tròn
học Thánh-Kinh rán luyện giồi,
Trau
tâm hôm sớm bớ người ôi,
May
duyên ngộ đặng Tam-Kỳ Ðạo,
THÁNH-ÐỨC
CHƠN-KINH rán đắp bồi.
Ta ban ơn chư hiền.....
(Tiếp điển)
THI:
PHAN
đào lý hạnh trổ vườn thu,
THANH
khí xưa nay vẫn hiệp phù,
GIẢNG
giáo phò nguy cơn nước biến,
Giáng
can tế cấp kẻ thiện từ.
HỰU:
Anh
kiệt không qua nổi thế thời,
Chìu
theo ngọn sóng lại thêm nhồi,
Một
ve thuốc độc đền ơn nước,
Ba
tấc thân đây trả nợ đời.
Ai
có thấu cho lòng ái chủng,
Người
đâu biết đặng phận bèo trôi,
Cuộc
cờ xe pháo như cơn mộng,
Lộn
xộn vắng tanh với tấc hơi.
BÀI:
Nhìn đời mà chán cho đời,
Trăm
năm như bóng chiều mơi đưa liền.
Dầu cho cảnh tục người Tiên,
Chẳng
qua là nợ tiền khiên có gì.
Màn Trời vén rõ hiển vi,
Càn-Khôn
thiên lý xiết chi rộng dài.
Xem trong đời thiệt bi ai,
Ðịa
cầu ra đặng cõi ngoài khỏi nguy.
Muôn nghìn thế giái nghĩ suy,
Cái
khô đã mạt, cái thì đương xanh.
Có đâu ai lại tranh giành,
Miễn
là thoát đặng chỗ manh mối tìm.
Còn thân, còn lợi, còn quyền,
Hết
thân thì cũng khổ phiền chớ sao.
Ôi thôi! việc thế chiêm bao,
Trong
vòng luân chuyển thấp cao khó bày.
Thiết tha thương nhớ ái hoài,
Còn
dây tư tưởng thì hay đau lòng.
Quyết lòng thôi cũng quyết lòng,
Ðoạn
tình ân ái đặng xong mới là.
Cõi Trời còn rộng bao la,
Tìm
phương siêu thoát cho qua chốn sầu.
CHƠN-KINH THÁNH-ÐỨC lo âu.
Ta mừng chư hiền. Chư hiền thành
tâm cầu VĂN-XƯƠNG ÐẾ-QUÂN.
(Tiếp điển)
THI:
VĂN
võ Ðạo tâm chiếm thượng thừa,
XƯƠNG
thâm lý nhiệm bóng hồng đưa,
ÐẾ
Vương đạo-đức nhà yên quốc,
QUÂN
tử nệ chi nỗi lận lừa.
Ta chào chư hiền.
Pho THÁNH-ÐỨC nay cũng đã
hoàn tất, Ta giáng mừng cho chư hiền được một dịp rất nên
may mắn mà lập đại kỳ công. THÁNH-ÐỨC rất quí mầu vô
giá, dầu của muôn tiền triệu cũng không thể nào so sánh đặng!!!
Vì THÁNH-ÐỨC cứu cánh cho nhơn sanh được giải thoát lưới
trần, biết luật Trời mà gìn tâm tu niệm.
Ôi! rất quí hóa thay! lưu truyền
vạn đại, bất câu là hạng dân nào, tôn-giáo nào, hễ để
tâm vào quyển THÁNH-ÐỨC thì ăn-năn giác ngộ liền.
BÀI:
Nơi cảnh Thánh khuôn Trời sẽ
hản,
Chốn trần gian gieo cảm cho
đời,
Phá mù vẹt lối khắp nơi,
Thức
người tỉnh giấc chiều mơi hồi đầu.
Quyển THÁNH-ÐỨC đâu
đâu cũng nể,
Chuyển mê hồn chớ để khờ
ngây,
Trông vào sẽ rõ luật Thầy,
Hết
cơn ảo tưởng vui vầy tốt tươi.
Thánh-Kinh Trời vui cười khách
Ðạo,
Nhớ từ-bi chỉ bảo tương tri,
Thanh thanh gió mát vân phi,
Non
Tần đảnh khứu tuyết thì pha sương.
Lẩn thẩn chốn non chương ngâm
phú,
THÁNH-ÐỨC truyền bao phủ
Kiền-Khôn,
Phá say cho tỉnh tâm hồn,
Vén
màn mê mộng non Côn hưởng nhàn.
Thành tâm tiếp điển MAU-TOẠI
CHƠN-NHƠN.
(Tiếp điển)
THI:
MAU
chơn bước lẹ thoát dinh hoàn,
TOẠI
chí hưởng nhàn được vẹn an,
CHƠN
giả biện phân cho thấu đáo,
NHƠN
luân Kinh luật nẽo vu san.
Bần-đạo chào chư hiền sĩ.
THI:
Giáng
mừng THÁNH-ÐỨC cứu đời an,
Thoát
chốn trần gian khỏi lụy tràn,
Tỉnh
giấc hoàng lương mau bước kịp,
Ngộ
kỳ đại-hội đến Tiên bang.
*
* *
Tiên
bang thi hội đoạt kỳ công,
Công
đức trau tria thoát khỏi lòng,
Lòng
dạ thanh cao mong hiểu đặng,
Ðặng
rồi mới đến cảnh Lai-Bồng.
*
* *
Lai-Bồng
vui hưởng mấy nghìn thu,
Thu
thủy trong veo thoát ngục tù,
Tù
túng trần gian hoài đến thác,
Thác
đành uổng một kiếp công phu.
*
* *
Công
phu hôm sớm ấy là tu,
Tu
sửa kỷ cang vẹt ngút mù,
Mù
mịt khó toan quày trở bước,
Bước
lên thượng đảnh thú muôn thu.
*
* *
Muôn
thu toại hưởng chí thanh nhàn,
Thanh
khiết tâm trần được vững an,
Lành
dữ hai đường tùy ý chọn,
Cảnh
Tiên mau đến hội Tiên bang.
*
* *
Tiên
bang cảnh đẹp lúc trăng tròn,
Tròn
méo biện rành dạ sắt son,
Son
sắt tận lòng toan nhứt dạ,
Dạ
tu thì cũng hưởng ân còn.
*
* *
Ân
còn cội lý lúc mưa dào,
Dào
đẩy sương gieo gió thổi rao,
Rao
nhịp thanh tân đờn Tạo-Hóa,
Hóa
châu phun ngọc chí tâm hào.
*
* *
Tâm
hào chí khí vững đăng Tiên,
Tiên
Thánh ngự phê huấn giáo truyền,
Truyền
lại cho đời mau tỉnh ngộ,
Ngộ
Kinh THÁNH-ÐỨC vững lòng yên.
*
* *
Lòng
yên thanh tịnh thật là hay,
Bận
bịu hồng trần rất khổ thay,
Thay
đổi chi người không có chí,
Chí
mong hưởng phước chớ lòng hai.
*
* *
Lòng
hai khó vẹn tấm màn trời,
Trời
chuyển cơ quan cứu nạn đời,
Ðời
Ðạo hai nơi tùy lựa chọn,
Mới
mong thoát khỏi chỗ trần vơi.
*
* *
Trần
vơi lắm lúc chịu tai nàn,
Nạn
lánh động Tiên định tĩnh an,
An
tịnh chỗ nhàn chim vượn hú,
Hú
kêu khách tục thoát lầm than.
BÀI:
Chuông vàng khánh ngọc kêu
vang,
Vang
đầy cảnh tỉnh Ðạo vàng cứu nhơn.
Nhơn sanh thức giọng đờn cứu
khổ,
Khổ lắm thay vì chỗ bảo bùng,
Bùng than lắm lúc lao lung,
Lao
lung qua khỏi anh hùng mới cao.
Châu lệ thảm phong trào quốc
thể,
Bể trầm luân tìm kế thoát
thân,
Thân hình lắm chịu phong trần,
Trần
ai tai nạn lắm lần tang thương.
Thương cho đời chưa tường lý
Ðạo,
Ðạo cao siêu bổ báo ơn nhà,
Nhà an quốc thạnh san hà,
Hà
đồ sắp đặt cho ra vẽ người.
Người quân tử thanh tươi chí
hạnh,
Hạnh người tu phải tránh cuộc
đời,
Ðời tàn lao lý an nơi,
Nơi
lòng lo học Ðạo Trời quang minh.
Minh lý chánh huỳnh-đình sơn
thượng,
Thượng chơn-tâm qui hướng
thiên-cơ,
Cơ Trời phẳng lặng như tờ,
Tờ
mây gió mát cuộc cờ thanh tân.
Tân dân Ðạo bước lần học
hỏi,
Hỏi Thánh Kinh tìm tỏi đêm
ngày,
Ngày giờ nhặt thúc chớ say,
Say
mê vật chất khó quày đường chơn.
Chơn-Lý Ðạo keo sơn gắn chặt,
Chặt lòng tu son sắt một màu,
Màu trời đủ sắc tiêu dao,
Dao
du Bắc-Hải ngạt ngào cung trăng.
Trăng tỏ rạng đêm rằm phăng
phắt,
Phắt như tờ đặc sắc gió êm,
Êm chèo xuôi nước cung thềm,
Thềm
Tiên rán lánh phù diêm cho thành.
Thành tâm chí Ðạo lành hướng
thiện,
Thiện nhơn luân tân tiến thường
tình,
Tình đời ngán ngẩm linh đinh,
Ðinh
ninh nhứt dạ Thiên-Ðình nêu gương.
THI:
Gương
thơm chiếm giải đoạt công đầu,
THÁNH-ÐỨC
CHƠN-KINH rán chí thâu,
Bớ
khách tài hoa tròn đức hạnh,
Học
thông chánh Ðạo hết than sầu.
Bần-đạo ban ơn chư hiền, khá tiếp
lịnh THẦN-HOÀNG BỔN-CẢNH.
(Tiếp điển)
THI:
THẦN
ẩn cứu dân khỏi nạn sầu,
HOÀNG
trình cực nhọc đã từ lâu,
BỔN
Kinh Thánh-Ðức dìu sanh chúng,
CẢNH
Ðạo dạy rành rõ lý sâu.
Ta mừng chư nho sĩ.
BÀI:
THÁNH-ÐỨC Kinh nhị pho kết
liễu,
Chí tu cầu rán hiểu từ câu,
Trông ra sẽ đoạt cơ mầu,
Chạnh
lòng hiếu đạo dãi dầu nệ chi.
THÁNH-ÐỨC Kinh huyền vi
lắm bấy,
Máy linh cơ đưa đẩy quá mau,
Làm cho những bực anh hào,
Bước
lên đạo-đức chẳng ngao ngán lòng.
Pho Thánh-Huấn giải xong tao nhã,
Như giọng đời rỉ rả đêm
khuya,
Rán xem cho hẳn rạnh bia,
Xét
suy tột lý phân chia đâu nào.
Lòng thắt thẻo tâm bào ái
truất,
Bởi mê trần thốn thức nào
an,
Kinh Trời như thể sen vàng,
Ðen
màu trổ nhụy huy hoàng thanh tươi.
Lòng ngao ngát vui cười THÁNH-ÐỨC,
Dạ chí lâm Tây-Vức bước
lần,
Rán mà un-đúc tinh thần,
Chí
tâm tu niệm đạt lần cơ quan.
Khá hiểu máy hành tàng vận
chuyển,
Thì tự nhiên hiển hiện nào
sai,
Phép Trời huyền diệu linh oai,
Chiếu
phê Kinh Kệ giồi mài lý chơn.
Khá hiểu giọng tiếng đờn
ngâm khúc,
THÁNH-ÐỨC Kinh hối thúc
nhơn sanh,
Tỉnh hồn lần bước đặng
thanh,
Rõ
lòng nhơn nguyện Thiên thành mới hay.
Khuyên chư hiền chớ sai Kinh
Thánh,
Khá lọc lừa mà sánh bực
tu,
Cảnh Tiên quí báu ngàn thu,
Trần
gian lao khổ, diêm phù long đong.
Chiêu trí thức chí công an tịnh,
Chọn nhơn tài chính đính nương
nhau,
Kết dây thân ái một màu,
Vững
tâm mới rõ sen đào thơm tho.
Giữ giòng Ðạo một lò khắn
khít,
Chớ lơi tâm vấn-vít theo
đời,
Khiến cho bối rối chiều mơi,
Làm
cho khó đặng thảnh thơi linh hồn.
Rõ Thánh-Ðức CHÍ-TÔN
biện lẽ,
Quyết chung tình thì sẽ thoát
vòng,
Trần ai tục lụy não nồng,
Làm
cho lao khổ khó hòng giải vây.
Quyển THÁNH-ÐỨC nay Thầy
ban rải,
Luật ẩn vi từ mảy-mún rành,
Chương nào cũng chỉ đành rành,
Cho
người đặng hiểu đường lành lý chơn.
Nghe dạy phải keo sơn gắn bó,
Ðặng mà dìu dắt ngỏ chúng
sanh,
Kinh luân rán chí học hành,
Giữ
tâm thanh tịnh lòng thành thoát nguy.
THÁNH-ÐỨC Kinh nghĩ suy
hiểu cạn,
Lời dạy rành chánh đáng cơ
mầu,
Ðạo Thầy phải rán lo âu,
Kinh
dìu nhơn loại thoát sầu được vui.
Mừng THÁNH-ÐỨC ngậm
ngùi tấc dạ,
Ơn Trên bày giải cả đêm
thanh,
Nương mây đàn nội chỉ rành,
Khuyên
nhơn sanh rán lòng thành thỉ chung.
Giáng điển quang phân cùng từ
dấu,
Dạy chúng sanh cho thấu tu hành,
Kẻo lầm tà mị đàn quanh,
Chiêu
an các giáo mối manh ngọn nguồn.
Quí hóa thay tiếng chuông THÁNH-ÐỨC,
Cứu chúng sanh khỏi vực ái
hà,
Quả xưa rày cũng đặng qua,
Nhờ
tu học Ðạo cao xa tinh thần.
THI:
Tinh
thần THÁNH-ÐỨC nhị pho vàng,
Ðánh
thức nhơn tâm vững trí an,
Mở
mắt trông vào người nể mặt,
Làu
làu gương rọi rõ huyền quang.
Khá thành tâm tiếp lịnh NHỨT-PHẨM
CÔNG-ÐỨC CHI-THẦN.
(Tiếp điển)
THI:
NHỨT
đức nhứt tâm kiếm Ðạo lành,
PHẨM
Tiên ngôi Phật chức cao xanh,
CÔNG-bình,
bác-ái noi gương huệ,
ÐỨC
cả tầm tu rõ ngọn ngành,
CHI
nhọc tấm thân mừng Thánh-Ðức,
THẦN
linh ủng hộ bực tài lành,
MỤC
chiêu nhơn trí tâm thanh tịnh,
THANH
điển giáo thông nẽo vạn sanh.
Bổn-Thần chào chư hiền nam nữ.
THI:
THÁNH-ÐỨC
CHƠN-KINH độ rổi đời,
Cứu
an sanh chúng rõ cơ Trời,
Lập
thân trau tánh cho toàn vẹn,
Mới
rõ thiên linh chiếu sáng ngời.
*
* *
Sáng
ngời điển chớp khắp Kiền-Khôn,
Bao
phủ chung quanh độ các hồn,
Giải
thoát mộng trần cơn nghiệp chướng,
Phá
vây bốn vách đến Thiên-môn.
*
* *
Thiên-môn
Tiên cảnh chiếu hào quang,
Ngào
ngạt mùi hương khắp thế gian,
Ðiên
đảo hết cơn nhờ học Ðạo,
Non
Tiên động Thánh chí thanh nhàn.
BÀI:
Thanh nhàn nghĩ đến đời thương,
Cũng
vì mộng ảo đoạn trường lắm phen.
Thầy NGỌC-ÐẾ vén rèm
thiện đức,
Ðộ chúng sanh thoát vực hố
hầm,
Ban Kinh THÁNH-ÐỨC cao thâm,
Giải
rành lý nhiệm đò thần các nơi.
Khá rõ máy cơ Trời luân
chuyển,
Luật Tạo-Công thiên biến vạn
hình,
Cứu an sanh chúng non huỳnh,
Rõ
thông Ðạo mạch sân trình công phu.
Khá mở mắt vẹt mù thấy rõ,
Rõ linh cơ hầu ngỏ độ đời,
Chiêu an bá tánh chiều nơi,
Hết
cơn khổ nạn thạnh thời nhà an.
Khuyên chư nho lo giềng Ðạo cả,
Rán lập công bồi quả hiện
thời,
Thánh Kinh nhị quyển luật Trời,
Chí
công hành Ðạo lánh đời chớ sai.
Tầm mối Ðạo một hai sẽ hản,
Hản cuộc đời như đám phù
vân,
Vân phi bao phủ non Tần,
Non
Tần qua khỏi muôn phần ngao du.
Pho THÁNH-ÐỨC lo tu giải
thoát,
Thoát mộng trần thắng đoạt
tai nguy,
Nguy nàn lắm phải trễ kỳ,
Kỳ
Long-Hoa hội khó thi đặng vào.
Mừng Thánh-Ðức một màu chơn
lý,
Lý cao siêu ám chỉ tâm người,
Người đời giả cuộc thương
ôi,
Ôi
là đau thảm bồi hồi lòng đây.
Bộ Kinh vàng của Thầy ban rải,
Rải tứ phương chế cải tâm
phàm,
Phàm phu tục lụy còn ham,
Ham
mê nên nổi bị vàm quỉ ma.
Thần giáng mừng Ðạo nhà thực
tế,
Tế ngôn từ cải chế vạn
linh,
Linh hồn hưởng phước cao
minh,
Minh
tường lý lẽ vân trình động Tiên.
Kinh THÁNH-ÐỨC tỉnh khuyên
khách tục,
Tục thế đời lắm lúc đau thương,
Thương cho sanh chúng đoạn trường,
Trường
đồ mã lực phô trương lý mầu.
Quyển Kinh báu gìn câu bác-ái,
Ái thu đông khẳng khái cao siêu,
Siêu bờ Ðạo ngạn Thánh triều,
Triều
đưa ánh Ðạo bóng thiều trở xây.
Quyển Kinh Trời cứu bầy khờ
dại,
Dại nên khôn khá cải tâm
trần,
Trần hoàn bị vướng sa chân,
Chân
tay cử động trở thân dễ dàng.
Chuyển mê hồn tâm càng phát
triển,
Triển mối manh tâm tiến quán
thông,
Thông thường mọi lẽ đại-đồng,
Ðồng
tình liên kết một lòng đởm đương.
Chuyển mê mộng dẫn đường
chúng khổ,
Khổ vì nơi tại chỗ mịt mờ,
Mờ nào thấy đặng Thiên cơ,
Cơ
quan phát hiện cuộc cờ công minh.
Chuyển mê đời công trình cực
nhọc,
Nhọc lao tâm cho vóc giải rành,
Rành lời châu ngọc đêm
thanh,
Thanh
thao êm dịu khá hành theo mau.
Chuyển mê chúng tiêu dao hưởng
hứng,
Hứng sương mai cảm ứng tâm
lòng,
Lòng hay có biết chăng lòng,
Lòng
nào tường tấc đại đồng hậu lai.
Chuyển mê ảo ra tài vén ngút,
Ngút mù mây phá đục lóng
thanh,
Thanh nhàn vui hưởng chí thành,
Thành
tâm ngưỡng vọng mối mành tường thông.
Chuyển giấc điệp sửa lòng
cao khiết,
Khiết đặng rồi mới biết Trời
cao,
Cao xanh chứng mạng kẻ hào,
Hào
hoa tuấn kiệt một màu tu mi.
Chuyển cơ đời kịp kỳ đại
hội,
Hội Hoa-Long tương đối tương
đồng,
Ðồng tình nương dựa thần công,
Công-bình
bác-ái đại đồng lý chơn.
Chuyển mê trần rõ đờn vô
phiếm,
Phiếm không dây ai kiếm đặng
nào,
Nào đời tranh thấp giành cao,
Cao
rồi xuống thấp, thấp cao cũng đồng.
Chuyển mê tỉnh rõ lòng chánh
kỷ,
Kỷ cương vưng chỉ lý độ
đời,
Ðộ đời chan chứa chẳng lơi,
Ðời
văn minh lắm thì bời rời nhau.
Chuyển nhơn chúng lòng cao khiết
thức,
Thức đừng rời hữu đức
trượng phu,
Phu tình độ bạn sòng tu,
Tu
tâm giải khổ nghìn thu an nhàn.
Chuyển chúng khổ được an vui
chí,
Chí vững lòng chung thỉ nào
phai,
Phai lòng trần tục chớ sai,
Say
sưa sau phải đắng cay muôn phần.
Chuyển mê tâm ân cần sốt sắng,
Sốt sắng nên phẳng lặng êm
trời,
Trời dìu chủng loại khắp nơi,
Nơi
nơi an tịnh rõ thời cuộc xây.
Chuyển khắp chốn vui vầy nhứt
thống,
Thống một đường linh động
cội nguồn,
Nguồn Trời Ðạo mạch như khuôn,
Khuôn
lồng hãm nhốt như tuồng mê man.
Chuyển cơ hội chiêu an sanh chúng,
Chúng linh tàng hành đúng cơ
Thiên,
Thiên ân Ðạo cả một giềng,
Giềng
ba nắm mối như nguyền nhứt tâm.
Chuyển mê chúng cơ thâm phá
lối,
Lối mê man tội lỗi trần hồng,
Hồng gian chen lấn chim lồng,
Lòng
người ám muội khó trông thoát sầu.
Chuyển có lý cạn sâu bi diệu,
Diệu cơ Trời khá hiểu cho cần,
Cần lo hôm sớm từ lần,
Lần
dò xét nét cân phân tận lòng.
Chuyển phá lối não nồng đau
khổ,
Khổ lắm hiền lố nhố tại ai,
Ai người vui đắm mê say,
Say
mùi Ðạo lý Bồng-Lai được kề.
Chuyển nhơn tâm được về chánh
giác,
Giác mê hồn hiểu đạt quang
minh,
Minh tâm kiến tánh Ðạo Huỳnh,
Huỳnh
môn mở cửa rước linh quang từ.
Chuyển nhơn loại chơn như qui tựu,
Tựu điển quang ký chú tu hành,
Hành công quả vẹn tận lành,
Lành
rồi mới biết cao xanh diệu mầu.
Chuyển chủng loại gồm thâu một
mối,
Mối Thiên-cơ một khối tinh thần,
Thần Tiên Thánh Phật giáng
trần,
Trần
ai nương giải lần lần hết tai.
Chuyển mê ngó thiên oai cảm
hóa,
Hóa nên người như cá hóa
cù,
Cù nằm đáy biển cù tu,
Tu
thành rồng phép muôn thu hưởng nhờ.
Chuyển cơn mê đặng thờ Ðạo
cả,
Cả tiếng kêu nho nhã quần
sanh,
Sanh ra mấy kiếp tu hành,
Hành
theo THÁNH-ÐỨC đường lành trổi chơn.
THI:
Trổi
chơn gặp bạn hiệp tâm đồng,
Giải
quyết nổi điều tạc cả xong,
THÁNH-ÐỨC
CHƠN-KINH tường nghĩa vụ,
Tu
hành hôm sớm mới ghi lòng.
(Tiếp điển)
THI:
THỔ
nương mây bạc giáng Kỳ-Sơn,
HÀNH
đạo đức cao dạ chớ sờn,
TÔN
pháp qui tông tuân chiếu lịnh,
Mừng
pho Thánh-Ðức rõ hiền nhơn.
Thánh
truyền chánh lý qui đồng loại,
Ðức
giáo Chơn-Kinh giải mộng hồn,
Chuyển
các tánh tâm hườn nhứt thống,
Mê
đời tỉnh giả đặng về chơn.
BÀI:
Về chơn kịp khoa trường thi hội,
Chiếm bảng son tuyệt đối lý
mầu,
Khá toan kiếm lý cao sâu,
Vẹt
cơn mộng ảo thoát cầu giải vây.
Rán lóng đờn không dây ru
dắt,
Tỉnh say rồi lật đật lo tu,
Chí tâm quyết thoát diêm phù,
Tận
tình cương quyết nghìn thu hưởng nhàn.
Vậy mới khỏi lầm than đau khổ,
Tỉnh giấc nồng tìm chỗ tinh thần,
Nương thuyền Bát-Nhã kề gần,
Bôn
hành dậm thẳng lần lần cứu nhơn.
Rưới cam-lồ được đơn tươi
nhuận,
Cho hết mê tạo dựng tu hành,
Xem qua thấy rõ ngọn ngành,
Chí
thành cảm ứng hiệp thành thiên cơ.
Ai khéo sắp cuộc cờ chạnh dạ,
Mà lá lay ổn thỏa chìu lòn,
Mấy phen khó nhọc gánh đòn,
Cho
đồng một mực vuông tròn không sai.
Lòng thốn thức ai hoài than thở,
Lòng xem qua chẳng nở vui mừng,
Não nề cuộc thế bâng khuâng,
Nhờ
Kinh THÁNH-ÐỨC tưới nhuần rưới chan.
Giọt cam-lồ độ an khắp chỗ,
Huấn giáo ban ôn cố tu tầm,
May sau khỏi chốn luân trầm,
Rõ
ràng cơ chuyển huyền thâm thế nào.
Gió hướng bắc lao rao thổi đến,
Thuyền rồng kề bên bến vớt
người,
Biết tu tâm chí thanh tươi,
Mau
chơn bước lẹ kịp người đò đưa.
Hễ trễ nãi thì chưa thấy bến,
Tâm trù trì khó đến chỗ xưa,
Làm sao đến đặng thượng thừa,
Khá
mau tỉnh giấc tương dưa tu tầm.
Chăm từ nét suy tầm nghiên cứu,
Khá biện rành bổ cứu cho
nhau,
Vững tâm vững dạ yên hào,
Ðạo
mùi ngào ngạt giọt đào thơm tho.
THÁNH-ÐỨC vốn một lò
triết lý,
Nghĩ suy cùng ý chí kềm lòng,
Thanh cao thực hiện đại đồng,
Mới
là kết cuộc thành công đoạt tài.
Mới đáng phận râu mày anh
tuấn,
Ðứng nam nhơn tỷ hứng tiên
chơn,
Ðạt cơ máy nhiệm keo sơn,
Hiệp
hòa liên ái khảy đờn vô dây.
Tiếng phù trầm cứu bầy Hồng-Lạc,
Giọng thanh tao lác-đác tạc vào,
Phun châu nhả ngọc tiêu dao,
Huỳnh
tương yến ẩm phiêu phao Lai-Bồng.
Chí nung nấu nho phong an lạc,
Phấn tâm bền vững đạt dìu
nhơn,
Hiền tài mấy bực du sơn,
Quên
câu chung trí nguồn cơn rõ lòng.
Dầu cho phải tinh thần hao kém,
Miễn độ đời vun bén Ðạo
tâm,
Cho người thoát khỏi hố hầm,
Mới
trang anh kiệt rõ thâm cơ huyền.
Lý mầu vi thâm uyên bí diệu,
Máy chuyển xây đơn chiếu độ
trần,
Cho người thức giấc lao tân,
Hết
cơn điên đảo lần lần thoát tai.
THI:
Thoát
tai vượt khỏi đám sương mù,
Chấn
chỉnh Ðạo nhà mới hạnh tu,
Chiêu
mộ hiền nhơn cho vững chắc,
Cơ
mầu lý tưởng lệ ôn nhu.
PHÚ:
Xem cuộc trần nghĩ thảm cho thân
đau đớn.
Dòm lại người đáng buồn thay
trưa sớm khéo cần chuyên.
Rán chí tâm đặng bước xuống
đạo-đức ấy con thuyền.
Hết cơn mộng mới rõ liền cơ xây
chuyển.
Xem thế thái nhơn tình còn quyến
luyến.
Bởi say mê nên khổ phận khó
biện nẽo chánh tà.
Ớ người khá mở mắt thần mà
dòm ngó cho xa.
Mới đặng hiểu mối Ðạo nước
nhà Tam-Kỳ Phổ-Ðộ.
Ðạo của Thầy cứu an sanh chúng
thoát vòng đao khổ.
Khuyên người đời khá tỉnh giấc
mộng trường đặng tìm chỗ ẩn nương.
Rồi mới rõ THÁNH-ÐỨC CHƠN-KINH
là con đường Tiên-Thiên Ðại-Ðạo.
Chí tâm thành rán lo mà bổ báo.
Hiểu lý chơn hết mộng ảo khỏi
sầu não thoát lần lên.
Khá gắng cần ôn cố tâm bền.
Lòng chơn chánh biết nghe đờn
thanh thao tao nhã.
Xem cuộc đời mà phải lụy rơi
lả-chả.
Bớ khách trần mau nhả bả lợi
danh.
THI:
Danh
lợi say mê phải lụy tràn,
Tu
hành chơn giáo khỏi lầm than,
Chí
công học tập bồi âm chất,
Thoát
khỏi trầm mê chiếm bảng vàng.
Bần-đạo ban ơn chư hiền.....
----> NEXT |