BỨC TÂM THƯ CỦA
PHỐI SƯ NGỌC TUYẾT TIÊN
Kính
gởi Quư Huynh Đệ Tỷ Muội của Đạo
Cao-Đài khắp bốn phương, là Đạo
một Thầy, con một Cha.
Tôi
là Ngọc Tuyết Tiên, 76 tuổi, hiện là Chánh
hội trưởng của chùa Cao-Đài Thiên-Lư
Bửu-Ṭa. Với cái tuổi về chiều, nhơn
một cơ hội được quư vị giảng
huấn hợp tác và khuyến khích tổ chức khóa
tu dưỡng tại Thiên-Lư Bửu-Ṭa.
Đêm
22-11-1977 từ giờ Tuất tới giờ Tư, tôi
được cơ hội hầu Đàn lịnh do
Đức Hà Tiên Cô giáng tại chùa Vĩnh Nguyên
tự, Cần Giuộc, tỉnh Long An. Trong đàn
đó, tôi được Đức Hà Tiên Cô ban cho
chức Giám hộ Tịnh trường trong 2 khóa
của năm 1977 tại Vĩnh Nguyên tự, và có
lời dặn: Nếu sau này có khóa tịnh nơi này
hoặc nơi khác, Hiền muội phải hết ḷng
lo công quả.
Hôm
nay tôi viết bức tâm thư này trước tiên tôi
gởi lời kính chúc quư Huynh Tỷ Đệ
Muội khắp bốn phương – là con một
Cha, Đạo một Thầy – lời chúc thân thương,
quư mến; và cũng rất mong gặp lại bạn
đạo khi xưa cùng đi dự các đợt
hầu đàn tại các nơi như: Cao-Đài
Thống nhứt, Phổ thông Giáo lư, Vĩnh Nguyên
tự, Ṭa thánh Bạch Y, Nam Thành Thánh thất, v.v...
Chúng ta được Chí Tôn, Phật Mẫu cân
nhắc tu tam công:
Công
phu, Công quả, Công tŕnh,
Tam
công dụm lại Thiên đ́nh có ngôi.
Xét
kỹ kiếp con người thật là giả
tạm, ngày nào mới đầu xanh, nay đă
bạc đầu, tất cả đều phải
trải qua tứ khổ. Công quả, công tŕnh dù ai tu
cũng đều có ít nhiều. Nay gặp dịp may
mắn Thiên-Lư Bửu-Ṭa và quư vị trong Ban
Giảng huấn dày công tổ chức khóa Tu tịnh
thật là có lợi ích cho đời lẫn đạo.
Theo lời dạy của Đức Mẹ đă
giảng dạy trong các khóa tịnh tại Việt
Nam, Đức Mẹ nói: Bấy lâu các con tâm tánh
rong chơi vô định, nay các con được
dịp ghi danh nhập vào khóa tu tịnh, các con
được sống trong ṿng tay âu yếm của
Mẹ, mặc dù chỉ có 5, 3 ngày, mà các con cảm
thấy hạnh phúc dường bao!
Trong
các khóa tu mà tôi đă tham dự, Đức Mẹ có
giảng rằng: Hiện nay thời mạt pháp, khí trược
dày đặc bao trùm cả thế giới. Các khóa tu
tịnh nên mở càng nhiều càng tốt, bởi v́
khi các con ngồi công phu tu luyện, khí thanh của các
con sẽ có Thần pḥ Thánh hộ tỏa ra khắp nơi,
sẽ đẩy khí trược của chiến tranh,
dịch tả, trộm cướp, đậu mùa
v.v... ra thật xa. Hiện nay có thêm bịnh SARS và
những bịnh lạ khác (ḅ điên, cúm gà v.v...) th́
càng cần nhờ vào khí thanh để đẩy tan
đi. Sự tu tịnh thật là một lợi ích
cứu nguy cho đời, mà c̣n giúp bản thân người
tu tịnh được tráng kiện, và c̣n
được thêm trí tuệ, tất cả phải
nhờ vào đức tin mà có. Hai sự lợi ích trên
do Đức Mẹ đă giảng trong các khóa tu 1977
tại Vĩnh Nguyên tự cho thấy chúng ta tham
dự khóa tu tịnh không tốn bao nhiêu công sức mà
đem lại sự lợi ích thật to lớn.
Thời gian và cơ hội qua rất nhanh, không
chờ không đợi ai hết, đi xem Đại
Nhạc hội, đi ăn bữa tiệc ngon, nếu
bỏ qua th́ càng nhẹ tinh thần, c̣n bỏ qua khóa
tu dưỡng ôi thôi tiếc vô cùng v́ tuổi càng
cao khí lực suy kém, sự tu luyện cũng kém theo.
Ở
Việt Nam tôi ghiền hầu Đàn cơ hơn
trẻ con ghiền sửa. Ở đâu có lịnh
lập Đàn cơ đều có mặt tôi tới
hầu. Chùa xa, chùa lạ, đồng tử lạ, tôi
vô quỳ, lúc nào cũng được Ơn Trên
điểm danh. Tôi bắt đầu ăn chay trường
từ năm 28 tuổi, hành đạo từ năm 29
tuổi. Qua Mỹ tới công quả nơi Thiên-Lư
Bửu-Ṭa từ 1982 tới nay.
Kinh
sách có nói sự tu hành đạo đức chơn
chánh ví như sinh tố cao, rất cần cho nhơn
loại vậy. Với cái tuổi 76 của tôi, tôi
xin đem hết ḷng chơn thật mà tỏ bày cùng
chư vị là con chung một Cha linh hồn.
Sở
dĩ tôi ghiền Đạo Cao-Đài là nhờ các
đàn cơ Bề Trên đă điểm danh cho tôi
gần 40 bài, tôi xem như ngọc ngà châu báu! Nay tôi
xin chép gởi chư Huynh Tỷ Đệ Muội hai bài,
đọc cho vui với tôi. Một bài của Đức
Ngọc-Hoàng Thượng-Đế giáng cơ ban Thánh
danh cho tôi như sau:
Đàn
cơ tại Huyền Linh đàn, Rạch Sỏi, Tư
thời, 30-11-1967
Thi:
...
Huyền Linh thành tựu an bang thế trần.
Công
các con ân cần ghi chép,
Tam
Giáo Ṭa chẳng xét suyễn sai,
Tiện
đây Thầy nhắc Bát Đài,
Tuyết
Quyên ái nữ giăng tay gánh gồng.
Để
kỷ niệm tiền công của trẻ,
Ban
pháp danh con trẻ gắng lên,
Ngọc
Tuyết Tiên
vang tiếng rền,
Trung
Nam con trẻ sẽ là nền bang giao.
Hễ
Bát Đài th́ bao Bát Quái,
Cơ
đồ kia đă sái nên suy,
Bát
Đồ c̣n dư thời kỳ,
Trước
ngày thành Đạo con ghi sổ vàng...
(Ngọc-Hoàng
Thượng-Đế, Tư thời, 30-11-1967)
Năm
1970, tôi đang ở Chợ Lớn có cơ sở làm
ăn, Hội Thánh Bạch Y gởi thư kêu tôi
về Mong Thọ nhận sắc chỉ.
Trong
Đàn Tư thời, 30-10-1970, tại Huyền Linh đàn,
Rạch Sỏi, Đức Mẹ Diêu-Tŕ Kim-Mẫu ban
sắc lịnh sắc phong sau đây:
Sắc
lịnh Diêu-Tŕ Kim-Mẫu
Thi:
Ngọc
Tuyết Tiên:
Mẹ trao gánh nặng,
Chữ
Đạo tâm cay đắng ḷng tu,
Gia
đ́nh ràng buộc chữ tu,
Nhưng
ḷng sở mộ công phu tài bồi.
Ban
Phối Sư vị ngôi con trẻ,
Hương
thơm lành mọi lẽ vinh quang...
Khi
tôi quỳ nghe sắc chỉ Thiên phong, tôi nghe câu đầu,
nước mắt tôi tuôn như mưa, Đức
Mẹ c̣n dạy tôi phải lập thệ.
Tôi
liền thề như sau: “Con nguyện trọn đời
v́ Thầy, v́ Đạo, v́ nhơn sanh. Nếu con không
giữ lời hứa, nguyện chịu ngũ lôi phân
thây” và lạy 12 lạy. Cũng nhờ lời
thề này, sau 30-4-1975, sẵn có tài sản lớn, tôi
đă tận lực lo cứu đói, cứu nghèo, và xây
chùa không lùi bước.
Ngày
7-5-1977, tôi học khóa Sơ thiền tại Việt Nam
do Đức Đông Phương Lăo Tổ giáng cơ
cho bài. Tôi xin chép vài câu mà Sơ thiền cho phép
tiết lộ. Lúc mới vô ngồi thiền đều
phải đọc bài Kinh Ngồi thiền 12 câu, xin chép
2 câu đầu:
Tham
thiền giao cảm Phật Tiên,
Cầu
xin Thượng Phụ chứng minh tâm thành...
và
bài Xả thiền có 8 câu, xin chép 2 câu đầu:
Công
đức tọa thiền lớn biết bao,
Phước
lành hồi hướng khắp nơi nào...
Ơn
Trên dạy ngồi bán già, tay bắt ấn Tư, cặp
mắt nhắm ngay chót mũi, v́ mắt mở to th́
bị tán thần, nhắm kín th́ bị hôn mê nên
chỉ được mở nhỏ nh́n ngay chót mũi.
Miệng ngậm lưỡi cong hơi thở nhẹ,
đếm thầm đủ là 360, nhưng lúc mới
tập, đếm để cho tâm tịnh, bao nhiêu cũng
được...
Thôi,
tôi chỉ vài hàng tâm huyết kính gởi chư Huynh
Tỷ Đệ Muội bốn phương để
tham khảo. Tuổi già, sức yếu, tài sơ,
học thiểu, xin cao nhơn chỉ giáo thêm cho. Xin
đa tạ.
Nam
mô Cao-Đài Tiên-Ông Đại-Bồ-Tát Ma ha tát.
Ngọc
Tuyết Tiên cẩn bút |