Suy ngẫm:
THẮP
ĐUỐC ĐI T̀M CÁC BẬC TIỀN KHAI (MỞ ĐẦU TRƯỚC TIÊN)
Gần 30 năm
qua rồi như một cái chớp mắt !
Nh́n lại cơ
Đạo hiện tại những ai yêu Thầy
mến Đạo không thể không buồn ḷng và lo
âu. Hàng giáo phẩm, hiến thân v́ đạo,
hoặc hy sinh làm việc đạo trọn vẹn
(tối thiểu full time 40 giờ mỗi tuần)
không có.
Từ trong nước
ra hải ngoại việc đào tạo hàng giáo
phẩm kế thừa không có. Trong khi hàng giáo
phẩm trước 1975, giờ đây trên 30 năm,
đă già nua, bịnh hoạn và qui vị hầu
hết. Trong nước v́ hoàn cảnh lịch
sử việc đào tạo hàng giáo phẩm,
việc thăng bổ hàng giáo phẩm đă không
có, và việc thắp đuốc t́m người
có giá trị xứng đáng như các bậc
Tiền Khai (mở đầu trước tiên)
cho cơ đạo thật hiếm hoi.
Trong nước
đă đành như vậy rồi. Tại sao
ở hải ngoại t́nh trạng giáo phẩm
Cao-Đài vẫn y nguyên như mấy mươi năm
trước đây. Số giáo phẩm trước
75 ra được nước ngoài trong những
thời gian sau đó không là bao nhiêu. Giờ th́ các
vị cũng đă già yếu, bịnh tật
mất mát. Quí vị chức sắc này chừng
nào mới được thăng bổ cho
xứng đáng với công sức, với
tuổi đạo và nhứt là tương
xứng với các hàng giáo phẩm tôn giáo
bạn. Và các giáo phẩm thừa kế chừng nào
mới được đào tạo và giao phó công
cuộc truyền đạo, phổ độ chúng
sanh. Thời gian th́ qua mau như tên bắn, mà cơ
Đạo và chúng sanh th́ bao la, ngút ngàn. Chúng ta
đang chờ đợi ǵ? Trong khi các tôn giáo
bạn, các Tăng, Ni, Đại Đức, Thượng
Tọa, Ḥa Thượng, Linh Mục, Giám Mục,
Mục Sư... được thăng bổ,
tiếp nhận và đào tạo liên tục theo năm
tháng đă qua nơi hải ngoại.
Cao-Đài
chúng ta đang chờ đợi ǵ ? Phải chăng
một phép lạ !!
Cùng nhau chúng ta
thắp đuốc đi t́m những người
xứng đáng như các bậc Tiền Bối,
những bậc Tiền Khai trong Đại Đạo của
bảy mươi mấy năm về trước.
Hoàn cảnh lịch sử trong những năm
cuối thập niên 20 và đầu thập niên
30 khó khăn gấp bội hơn hoàn cảnh dân
tộc chúng ta nơi hải ngọai hiện
giờ về chính trị, về xă hội,
về kinh tế. Thế mà có biết bao nhiêu vị
Tiền Khai trong cái tuổi hai mươi mấy,
ba mươi, bốn mươi... đă dám theo
tiếng gọi thiêng liêng xây lưng hẳn
lại với cuộc đời no ấm, xây lưng
hẳn lại với ṿng tay yêu thương
của gia đ́nh. Mặc dù chưa
biết Đạo là ǵ, các vị Tiền Khai
đă hy sinh tất cả cho THẦY, cho ĐẠO,
cho nhân sanh. V́ vậy chúng ta mới thấy
từ cái KHÔNG khổng lồ đến cái CÓ
hiện tại, với Thánh Sở, Họ Đạo hiện
diện khắp mọi nơi.
Chúng ta hăy
đào tạo các hàng giáo phẩm càng sớm càng
tốt, và tạo cơ hội thăng
bổ các giáo phẩm đă bị dậm chân
tại chỗ trong 30 năm qua. Các Lễ
Sanh, các Sĩ Tải, Luật Sự, các Giáo
Thiện, Hành Thiện tương
đương với các Mục Sư bên Tin Lành,
vẫn có gia đ́nh nhưng làm việc đạo
Full time. Điều quan trọng là bảo đảm
cuộc sống cho họ, đó là bổn
phận hổ trợ của tất cả tín hữu
Cao-Đài. C̣n các giáo phẩm từ Giáo Hữu,
Truyền Trạng, Thừa Sử (hai phẩm
Truyền Trạng và Thừa Sử Hiệp Thiên
Đài ngang hàng chớ không cao hơn phẩm Giáo Hữu
bên Cửu Trùng Đài), Chí Thiện (HT Phước
Thiện) trở lên buộc phải trường
trai, ly gia cắt ái, hiến thân cho Đạo.
Công nghiệp
đă qua ngoài đời cũng như trong đạo
rất quan trọng nhưng điều quan
trọng hơn cả là tâm nguyện dấn thân
cho tương lai cơ Đạo. Chúng ta hăy nh́n
lại quá khứ công nghiệp của ḿnh và
quyết tâm dùng đó làm hành trang cho những vai
tṛ giáo phẩm phục vụ đạo pháp và
nhân sanh sắp tới. Chúng ta sẵn sàng tiếp
nhận sự tu dưỡng, các khóa Hạnh Đường
để triển khai minh triết và t́nh thương
nhằm làm tṛn vai tṛ thế Thiên hành hóa của
các giáo phẩm sẽ được giao phó.
Ngoài ra, mỗi người
trong chúng ta nên thắp đuốc t́m
những con người sứ mạng (thiên
mạng) (như buổi tiền khai), chắc
chắn có nhiều trong mọi dân tộc. Họ
thấy, biết và tiếp nhận sứ mạng
Cao-Đài, mặc dù khai sanh trễ tràng, tại một
quốc gia nhỏ bé nhiều đau thương
như VN, nhưng Đại Đạo Tam Kỳ
Phổ Độ mang mặc một can trường
đem đến ḥa b́nh an lạc cho toàn nhân
loại. Làm sao các tôn giáo, các chủng tộc là
những vườn hoa trong vườn Thượng
Uyển của Đức Chí Tôn, là những quả
đào tiên trường sanh bất tử, chớ
không là những ngọn thương, đao dùng
để sát phạt, giết hại lẫn nhau, đe
dọa tàn hại, diệt vong trong thời gian đă
qua, hiện tại và các hiểm họa tương
lai.
Huệ Tánh
|
|