Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

(Bài này được đăng nguyên văn theo lời yêu cầu của người gởi. TLBT xin cáo lỗi v́ không có thời giờ để chỉnh lại.)

GIẢI THÍCH NHƯ THẾ NAO VỀ SƯ TÔN THƠ

                       Đ­ƯC THƯƠNG ĐẾ CHÍ TÔN  và ĐƯC DIÊU TR̀ KIM MÂU
                                                    _______________
 
              Trong Đạo Cao Đài ngoài sự tôn thờ một đấng cao trọng tuyệt đối là Đức Thượng Đế Ch1 Tôn, đấng Giáo Chủ nền Đạo , mỗi một  sinh Cao Đài c̣n có thêm sự kính ngưởng long trọng khác đối với Đức Diêu Tŕ Kim Mẫu Vô Cực Từ Tôn, tức là Mẹ linh hồn của chúng ta .
                  Do đó , hằng năm cứ đến ngày  Mồng  9  tháng G(êng th́ toàn Đạo đồng cử hành Thánh lễ dâng lên Đấng Chí Tôn và ngày Rằm tháng Tám Âm lịch th́ cử hành Thánh lễ dâng lên Mẹ Diêu Tŕ, đó là 2 ngày lễ lớn quan trọng nhất nh́ trong Đạo .
                  Với 2 ngày lễ lớn đều có một sắc thái tín ngưỡng đặc biệt như trên, mọi Tín hữu chúng ta có bổn phận sưu tầm nghiên cứu chu đáo đế có thể phát huy Chân lư và tránh được những lầm lẫn có thể có tai hại cho tư tưởng Đạo lư .
 
                  Trước hết , chúng ta hăy nói qua một vài quan niệm sẳn có đối với các sự tôn thờ nói trên :
         1.- Là theo quan niệm thông thường th́ cho rằng :Đức Thượng Đế  là Cha linh hồn, v́ Thượng Đế là đấng  "Thái Cực Thánh Hoàng " Đấng sinh ra muôn vật, chưởng quản Càn Khôn, c̣n" Đức Diêu Tŕ Kim Mẫu" là Mẹ, v́ theo Kinh Kim Bàn Ngọc Lộ th́ từ thuở an bài vũ trụ. Đức Diêu Tŕ Kim Mẫu đă cho xuống thế 96 ức nguyên nhân để tạo thành thế giới nhân loại . Như quan niệm nầy th́ hai Đấng ấy chẳng khác ǵ song thân phụ mẫu của chúng ḿnh tại thế gian . Người ta đă tôn 2 Đấng nầy là CHA và ME , với một tinh thần kính ngưỡng thiêng liêng . Nhưng ở đó, người ta ư niệm như là một Ông Cha và một bà Mẹ, có sự phân ngôi định vị rỏ ràng y như cách suy tưởng thông thường  .
           
          2.- Một quan niệm thứ hai th́ cho rằng, khi Trời Đất chưa phân , th́ ngôi Vô Cực có trước, và ngôi Thái Cực sinh sau. Nghiă là có Vô Cực rồi mới có Thái Cực , có  Thái Cực mới có âm dương hoá sịnh Trời Đất và muôn vật.
 
                V́ vậy, quan niệm nầy cho rằng  : DIÊU TŔ KIM MÂU VÔ CựC Từ TÔN là Mẹ của tất cả,v́ Vô Cực có trước Vũ Trụ.  Do đó, mới có sự phân biệt như thờ Đức Vô Cực ngôi trên và Đức Thượng Đế ngôi dưới , lấy nghiă là Vô Cực sanh Thái Cực,  mà Thượng Đế là Đấng Thái Cực Thánh Hoàng .
 
                Với hai quan niệm kể trên,  thiết tưởng sự tín ngưỡng có vẽ mơ hồ bất nhất làm sao sáng tỏ được Chân lư ?
                 Nay thử đặt câu hỏi :
              1.- Con người là phàm phu th́ làm sao có thể phân ngôi định vị cho Đức Thượng Đế và Đức Diêu Tŕ Kim Mẫu là phẩm thiêng liêng cao trọng tuyệt đối .
               2.- Dựa vào yếu tố nào để phân biệt một cách quả quyết rằng Thượng Đế là Cha và Diêu Tŕ là Mẹ .
               3.- Nếu không phân định được th́ quyền năng Chủ tể tại đáu , sự thống ngự Càn Khôn hoá sanh muôn vật do đâu và phẩm vị tôn thờ phải như thế nào ?
               Chúng ta hăy lần lượt t́m trong các luận cứ sau đây những Chân lư khả dĩ thích đáng cho tín ngưỡng chúng ta, hầu giải đáp những thắc mắc kể trên .
 
                Trước hết, thấy cần phải nắm vững đầu mối tư duy về đạo sinh hoá và cái lư chủ tể cuả Đạo ấy. 
              SINH, nghiă là khai sinh,  tức là nói về nguyên lư khởi thủy.
           HÓA, nghĩa là trưởng thành, tức là nói về công đức hoá dục.
                     Tóm lại, là " sinh thành vũ trụ , hoá dục quần linh ".
        Theo quan niệm Dịch học, th́ Vô Cực nhi Thái Cực, Nghĩa là ở thời kỳ hổn mang chưa phân định Trời Đất th́ trong cơi  Thiên Không này vốn là một trạng thái mờ mờ mịt mịt , bát ngát mênh mông chưa có dấu hiệu hoặc h́nh tích ǵ cả, nên gọi là Vô Cức .
            VÔ, là không . CựC là tuyệt mức , một cái không tuyệt mức lặng lẻ thênh thang dày đặt bao quát . Từ trạng thái Vô Cực đó bổng nhiên có sự biến động để tác thành trạng thái hiện hữu . Hiện hữu là h́nh tích của sự khởi thủy , cho nên gọi là THÁI CựC. THÁI là to lớn, cao tột đầu tiên . CựC là tuyệt mức . Một cái có đầu tiên , to lớn tuyệt mức gọi là THÁI CựC . Thế rồi từ đó, mà phân định các h́nh tích tương đối xung động và đi đến h́nh thành vũ trụ vạn vật .
 
              Theo luận cứ trên đây, chúng ta thấy rằng Vô Cực không phải là đấng Vô Cực. Từ ngữ Vô Cực là sự
h́nh dung về trạng thái chưa hiện hữu . Nhưng nếu nói Vô Cực là hư không giống như trạng thái vô kư th́ càng không đúng . V́ nếu qủa như thế th́ tất nhiên không thể có trạng thái hiện hữu đầu tiên gọi lá Thái Cực được.
                Cũng thế, Thái Cực cũng không phải là Đấng Thái Cực . Bởi v́, cả trong Vô Cực và Thái Cực đều đă có một  Tự hữu chủ quan ,cho nên , ta có thể miễn cưỡng mà nói là : Ngôi Vô Cực hay Ngôi Thái Cực . V́ tiếng ngôi tạm thời diển tả cho từng giai đoạn của mỗi trạng thái, c̣n về bản thể th́ Vô Cực và Thái Cực là Một, đó là tánh thể Chơn Như.
                 Thật vậy, trong cái bản thể Vô Cực đă sẵn có cái CÓ. Do đó cái Có mà có khởi thủy  mệnh danh là Thái Cực . Có Thái Cực mới có phân định và hoá sanh Càn Khôn Vũ trụ .
 
                 Vậy th́, cái CÓ bằng lặng bất  động im ĺm trong Vô Cực để rồi có trong khởi thủy  của hiện hữu vốn là Một vậy .         
 
                 Vậy thử hỏi cái CÓ đó là gi ?  Giống như trong thuật ngữ của nhà PHậT hai trạng thái này là :  "Chơn không diệu hữu " 
                     Chơn không tức là  h́nh tích tuy không, nhưng trong ấy có cái CÓ chơn thật im ĺm mật nhiệm nhưng hiển hoá vô cùng , nên gọi là diệu hữu. Nếu chưa đến lúc hiện hữu th́  Tự tánh im ĺm lặng lẻ. Nhưng khi  đă đến lúc hiện hửu th́ h́nh hiện và biến hoá vô cùng. Cái Chơn không diệu hữu đó tức là cái CÓ của Tự tánh giửa Vô Cực và Thái Cực. Cái CÓ đó tuy được diển tả ở 2 trạng thái , nhưng vẫn đồng một thể. Thể nầy tức là  Lư Tánh Chủ Tể   là năng lực khởi đầu của sinh hoá .
 
                   Đạo Cao Đài quan niệm về cái CÓ đó là Thủy Tổ Vô đối , Chủ tể toàn năng lúc khởi đầu  của sinh hoá, cho nên tôn vinh là Thượng Đế Chí Tôn, cai quản toàn diện vũ trụ vạn vật.
 
                   Vậy, khi chúng ta tưỡng niệm về công dức khai sinh nguyên thủy th́ tụng lên tiếng CHA. C̣n khi
 .tưởng niệm về công  đức hàm tàng hoá dục , th́ tụng tên tiếng Mẹ. Hai tiếng Cha và Mẹ chỉ là sự biểu lộ ḷng ngưỡng vọng vô biên đối với công đức  Sinh thành hoá dục .  Công đức đó là cái " Có uy linh duy nhất " 
trong bản thể Lư Tính nói trên.
                     V́ hai tiếng Cha và Mẹ lằ hai từ riêng biệt của thế gian, nhưng trong nguyên lư siêu việt vẫn là Một mà thôi .
                     Cho nên thể tánh chân như không có 2 Ngôi hay 2 Đấng , mặc dù trong danh xưng có 2 tiếng , do ư niệm phân biệt bởi 2 cách suy diển của tâm tư con người.
 
                     Tóm lại, trong danh xưng tuy phân biệt là Cha và Mẹ, Thái Cực và Vô Cực , nhưng trong ư nghĩa siêu việt của Chân lư th́ Cha và Mẹ là Một, hay Thái Cực và Vô Cực cũng là Một. Một bản thể Chân Như Tự Tánh, Chí Cực, Chí Tôn, Tự Hửu và Hằng Hửu ./- 
                                                                                 ______________________________
 
                                                   Trích sao tập tài liệu Thuyết Đạo của Đạo Huynh Giáo Hữu Huệ Minh
                         đẻ toàn Đạo nghiên cứu học tập về lư đạo trong  ngày Rằm tháng Tám nam Giáp Thân ( 2004 ) sắp đến.
                                                                                Thánh Thất Cao Đài Houston. Texas

(Người gởi: Thanh Tùng)

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh