MỪNG
GIÁNG SINH 2002
Để
họa lại bài thơ của Thành Tài Tiên Sinh, tôi xin có
bài thơ dưới đây. Nếu không chỉnh xin tác
giả và quí vị xa gần miễn chấp cho. Cám ơn.
GIÁNG
SINH 2002
Thắm thoát giờ đây sắp Giáng Sinh,
Vô cùng đêm Thánh lặng yên b́nh;
Tuyết rơi Cứu Chuộc người ân phúc,
Gió thổi Tin Lành Thiên Chúa vinh.
Mạn lưới t́nh thương ḥa chánh nghĩa,
Vườn thơ dân-tộc trợ thanh danh;
Năm cùng, tháng tận, đời không tận,
Khởi động Tân Niên, VẠN SỰ LÀNH.
Huệ Tánh 12/17/2002
MỪNG
VUI
Rực
rở huy hoàng tiếng Thánh Ca,
Hai ngàn năm mấy, ngở hôm qua;
Ngôi sao Thiên Chúa c̣n soi rọi,
Thánh địa Trung Đông (Jerusalem) chửa thái hoà;
Mừng, nghĩ: "Con người đâu hạnh-phúc
?"
Vui, buồn: "Nhân thế măi can qua !";
Vinh danh Con Một Thiên Đàng cảnh,
Dưới thế B́nh An, đẹp hiệp hoà.
Huệ Tánh 12/15/2002
____________
|