Bất
kỳ một làng quê nào ở Việt Nam cũng có
một ngôi đ́nh. Đ́nh là ngôi nhà công cộng
của làng quê thời xưa, dùng làm nơi
thờ Thành Hoàng và họp việc làng.
Đó là một ngôi nhà to, rộng được
dựng bằng những cột lim tṛn to thẳng
tắp đặt trên những ḥn đá tảng
lớn. V́, kèo, xà ngang , xà dọc của đ́nh cũng
làm toàn bằng gỗ lim. Tường đ́nh xây
bằng gạch. Mái đ́nh lợp ngói mũi hài,
bốn góc có bốn đầu đao cong. Trên nóc
đ́nh là hai con rồng chầu mặt nguyệt. Sân
đ́nh được lát gạch. Trước
đ́nh có hai cột trụ cao vút, trên đ́nh
được tạc h́nh con Nghê. Trong đ́nh, gian
giữa có bàn thờ, thờ một vị thần
của làng gọi là Thành Hoàng. Một chiếc
trống cái cũng được để trong
đ́nh để đánh vang lên theo nhịp ngũ
liên thúc giục dân làng về đ́nh tụ
họp bàn tính công việc của làng.
Vào những ngày lễ, tết, dân làng đến
đ́nh thắp hương tế lễ nhộn
nhịp, cầu mong Thành Hoàng và Trời Đất
giúp cho mưa thuận gió ḥa, cày cấy, làm
ăn thuận tiện và có nhiều phúc lành. Mùa
xuân đến, sân đ́nh trở thành sân khấu
hát chèo, hoặc để đấu vật,
chọi gà, múa hát giao duyên. Xung quanh đ́nh, thường
có những câ đa cổ thụ vẫy gọi
chim về làm tổ, ríu rít âm thanh, có giếng nước
rộng trong vắt để làm nước ăn,
nước uống và để
các cô gái làng xinh đẹp đến soi gương
làm duyên.
Trước đ́nh thường có một hồ nước
trồng sen, hương thơm ngào ngạt. Đ́nh
làng c̣n là nơi trai thanh nữ tú trong làng đến
để hẹn ḥ t́nh yêu. Ngôi đ́nh làng
Việt Nam cổ kính, trang nghiêm, ẩn ḿnh sau lũy
tre xanh mướt là một tác phẩm nghệ
thuật của con người ḥa nhập trong làng
quê.
|