THÁNH
GIÁO DẠY ĐẠO CỦA GIA-TÔ
GIÁO-CHỦ
NHÂN
DỊP GIÁNG SINH
HUỜN CUNG ĐÀN, 12-11
ẤT MÙI (25-12-1955)
THI:
ĐẠI truyền chánh pháp
khắp năm châu,
THÁNH chỉ dân sanh phục thủy
đầu;
PHAO sử lưu tồn cơ hậu
tấn,
LÔ cam nhuận rưới giăi cơn
sầu.
Ta Đại Thánh
Phao Lô báo tin. Chào mừng các môn đồ đẳng
đẳng. Ta vâng lịnh báo tin, vậy các môn
đồ thành tâm kiến giá, có Đức Trọn
Lành lâm đàn chỉ giáo. Ta Đại Thánh chào. Thăng.
(Tiếp điển:)
THI:
GIA truyền Đạo Sử
khắp Tây Đông,
TÔ điểm dân sanh bước
Đại Đồng;
GIÁO hóa người lành về
chốn cũ,
CHỦ quyền thong thả hưởng
Thu Đông.
Ta Đức
TRỌN LÀNH, chào mừng các môn đồ lưỡng
phái, tịnh tâm hầu lóng nghe Ta truyền lời
chỉ dạy.
Ngày nay là ngày kỷ
niệm của Ta giáng sanh cứu thế nơi Thái Tây.
Ta rất hài ḷng mà đặng thấy chư môn
đồ nơi đây có công góp phần vào sự
cứu thế độ đời trong lúc nhân
loại phân tranh giựt giành v́ mùi danh lợi,
bỏ quên hẳn t́nh nhân loại, mất nghĩa
đại đồng mà trước kia Ta chỉ
dạy cho môn đồ. Theo như tiên tri tiền
định th́ ngày mạt thế hầu gần. V́
vậy Tam Kỳ Phổ Độ mới khai mở nơi
Nam Thiệm nầy, theo như Luật Tam Giáo Ṭa
đă định, phải khai mở trước ngày
cơ cứu thế nơi Thái Tây sắp bế.
V́ vậy Tam Kỳ
Phổ Độ phải hoằng khai cho kịp ngày
giờ phổ độ và để cho các môn đồ
trả quả mà từ trước đă tạo nên
do bởi môn đồ nơi đây ḷng phàm canh
cải. Rồi ra lănh sứ mạng hầu cứu chúng
cho tṛn luật nhơn quả, trả vay đó
vậy.
Vậy th́ chư môn
đồ đă hiểu, mỗi khi muốn thay đổi
một chế độ hoặc cải tạo
một phong trào về h́nh thức duy vật là
một điều rất dễ. Trái lại cải
tạo một tinh thần hay một tư tưởng
mới của duy tâm là một điều rất khó,
phải khổ nhọc dày công, lại có khi c̣n
phải đẩm máu, như gương xưa kia
của Ta mà môn đồ c̣n ghi nhớ. Cho nên
trong thời gian qua, mặc dầu chư môn đồ
phải trải qua đôi phần lao tâm khó nhọc
hoặc thử thách ít nhiều th́ đó cũng
chỉ mở màn của bước đầu tiên mà
thôi. Rồi đây chư môn đồ c̣n phải
trải qua biết bao đoạn đường nguy
hiểm, lắm nỗi thê lương. Nếu chư
môn đồ nào không xứng đáng là con cái
của Đấng Cha Lành th́ cũng đành chịu
chung với luật định.
Vậy hôm nay màn gay
go sắp vén, phận sự hướng đạo
của chư môn đồ các chi phái cần nên
xiết chặt tay nhau mới mong thoát những
trận phong ba sắp thổi mạnh. Nếu chư
môn đồ măi c̣n cố vị, thành kiến ngă
chấp, tự ḿnh độc thiện kỳ thân,
đó là chư môn đồ tự trói ḿnh vào
chỗ h́nh phạt vậy.
Gương đời
đă nhiều lần thay đổi, cũng đă
đem lại cho chư môn đồ một bài
học kinh nghiệm trên bước đường
đạo đức ở ngày mai, đừng
lầm tưởng là phạm vi ḿnh không ai xâm
phạm đến. Dưới thế gian nầy
từ bậc cao sang cùng tột của đời
đến ngôi vị tối cao của Đạo cũng
không thể bảo tồn măi măi. Mà người
trong địa vị ấy nếu chưa biết
hạ ḿnh lo phục vụ dân sinh th́ dù cho có ngàn tướng
muôn binh hay có muôn triệu tín đồ đi
nữa, không thể trường cửu với luật
tiến hóa của nhân loại. Chư môn đồ
hăy lấy đó làm gương của bước hành
tŕnh trên con đường tương lai hành đạo.
Dầu rằng chư
môn đồ không đứng vào phần tranh đấu
toàn diện, nhưng đối với phần xác
thịt phải trả nợ của kiếp sống
c̣n th́ dù muốn dù không cũng phải khép ḿnh
theo luật tiến hoá của nhơn loài đă
đặt sẵn. Chư môn đồ khá tự nghĩ,
tự ḿnh có thể bảo tồn toàn vẹn cho
phần cá nhân của ḿnh hay không, hà huống ǵ
phải ra gánh vác một việc lớn giúp đạo
cứu đời, độ nhân sanh mà cứ khăng
khăng cho ḿnh là tối cao tối trọng. Đến
khi cần cứu ḿnh, giúp đạo, cứu nhân
sinh thử hỏi lấy ǵ làm nền tảng?
Trải một
thời gian qua bước đầu tiên của Ta giáng
thế chỉnh lập CAO Đài Thống Nhứt,
nay đă được năm năm qua, cũng Ta giáng
truyền lời chỉ dạy vào cơ Thống
Nhứt giữa các chi phái.
Nầy chư môn
đồ ôi! Thế hằng cho rằng: khôn c̣n
dại mất, mạnh đặng yếu thua, nhưng
Ta muốn chư môn đồ nên học lấy gương
đó trong th́ giờ nầy rất hợp. Đời
có họa Đạo mới ḥa. Mà họa nay sắp
khởi th́ môn đồ phải ḥa, cũng như
đời lấy máu để tô điểm giang
san th́ Đạo phải dung ḥa để lập thành
Chánh giáo.
Ḱa chư môn đồ
đă từ lâu quảy gánh hành trang trên bước
đường đầy gay chông hiểm trở, hôm
nay đă được hai phần ba đường,
lẽ nào chư môn đồ không đủ cương
tâm, để tiến đến nơi đến
chốn là ngày thành Đạo và tṛn sứ mạng
của Đức Cha lành giao phó?
Ḱa giữa đám mênh
mông, cảnh đồng thê thảm những đám
xanh ŕ. Đó là một sự thảm khốc đă
diễn giữa thời gian qua, chư môn đồ là
người thức thời tự giác lại há không
động tâm ngảnh cảm những chơn linh
đă vùi dập nơi mồ rêu phong c̣n chờ
đợi chư môn đồ hoàn toàn thống
nhứt để cứu thế độ đời
cho được phản hồi Thượng
cổ, thế như đất Thuấn trời Nghiêu
mới gọi rằng Minh Đức Tân Dân, Cao Đài
tái lập đó vậy.
BÀI:
Sương bao phủ
trăng đà tỏ rạng,
Ta hân hoan trước áng giáng đàn;
Chứng ḷng nam
nữ hành trang,
Hiến dâng chánh nghĩa, trang hoàng lễ nghi.
Ta muốn sao, từ khi Ta dạy,
Các môn đồ cần phải
nhớ lời;
Trước lo
Đạo, sau giúp đời,
Nâng cao tôn giáo sửa thời đời nguy.
Bởi thế ấy nhiều khi
Ta dạy,
Muốn môn đồ cả thảy
sống chung;
T́nh thương liên
mối Đại Đồng,
Cho đời khỏi cảnh long đong sau
nầy.
Nhưng lời dạy c̣n đây chưa
vẹn,
Chữ dung ḥa vun quén không rồi;
Nên chi đời
phải Đạo nhồi,
Trách Thầy khai Đạo nắn nhồi
cảnh nguy.
Trái đă chín, ăn th́ lấy
hột,
Cần gieo trồng mai mốt đặng
ăn;
Chớ đừng
ăn ruột, hột quăng,
Đến khi thèm khát kiếm ăn đâu c̣n.
Đạo cũng thế, sắc son
ǵn giữ,
Để truyền cho lưu tử
Chí Tôn;
Mới là chánh nghĩa
bảo tồn,
Nửa chừng bỏ dở, sau ôn đặng nào?
Ta chỉ dạy trước sau
gắn bó,
Thuyết Đại Đồng cho rơ
nhằm phương;
Nhu thắng cang, nhược
thắng cường;
Mềm c̣n, cứng bể, lẽ thường xưa
nay.
Biết ch́u chuộng trong ngoài
lập Đạo,
Đem sức chung dầu bảo không
sờn;
Nếu không, c̣n tính
thua hơn,
Gió to thổi đến keo sơn ră bèn.
T́nh khắn khít trắng đen cũng
một,
Anh đặng tṛn th́ tốt đến
em;
Dù cho biến
chuyển vây lem,
Cũng không giữ nỗi, nhờ kèm phần
đông.
Đời biến chuyển màu
hồng đă nhuộm,
Phải tùy phương chỉnh
đốn bên trong;
Để hầu
đở nắng mưa dông,
Có nơi chỗ dựa khỏi ḥng sợ lo.
Nếu không sớm, nguy to đường
Đạo,
Không dung ḥa chớ tháo lối đi;
Làm sao cho kịp
khoa kỳ,
Bấy lâu cất gánh vào thi cửa trường?
Trường đă mở bốn phương
có sẵn,
Tại môn đồ dùn thẳng bước
đi;
Đừng lầm
vội trách vô vi,
Sao không định trước mà thi hội
nầy?
Từ đây phải se dây cho
cứng,
Nối lại liền triệu
chứng cả ba;
Chung lưng xây
dựng Đạo nhà,
Cho ra tập thể, mới ra Đại Đồng.
C̣n trển trệ gió dông thổi
đến,
Trận mưa phùn lưới
nhện bủa giăng;
Lấp che ánh sáng
cung trăng,
Lối đường chẳng thấy mà phăng
trễ đ̣.
Giờ đă đến trước
lo nội bộ,
Có thứ ngăn kiên cố đủ
đầy;
Hầu khi rủ khách
Đông Tây,
Có nơi định sẵn hiệp vầy ắt nên.
Thời gian qua bấp bênh cơ
khảo,
Để thử ḷng trọn
thảo tôi trung;
Nay đây đă
đến giờ cùng,
Kêu ca chung một, cưởi khung vượt bờ.
THI:
Vượt bờ qua khỏi khúc
quanh eo,
Chớn chở, khuyên chung rán sức chèo;
Gần đến ven bờ kềm thẳng lái,
Chung nhau thẳng bước sẽ buông chèo.
Giờ
nay Ta rất vui vẻ mà đặng thấy chư môn
đồ được có một tín ngưỡng
và đức tin cao cả với Ta, nên Ta lâm đàn
chỉ giáo. Hai nữa để chỉ dạy cho chư
môn đồ biết trong bước thời gian qua,
là bước đường tuyển chọn
với bao nhiêu sự khảo thí, là bao nhiêu sự
kinh nghiệm cho chư môn đồ hành đạo.
Vậy thời nay, giữa lúc dân sanh đang chịu
với cảnh màn trời, khảm đất, đội
nguyệt, mang sao, với cảnh khổ đau ḷng
biến chuyển th́ chư môn đồ cần
nhận định lại về phần h́nh
thức là con đường cứu chúng, nên
dẹp bỏ những cá tánh, ngă chấp, để
cùng gom góp lại một con đường duy
nhứt. Rồi đây sẽ đi đến
chỗ hoàn thành, đừng v́ sự buồn ḷng
giữa t́nh huynh đệ mà làm chậm trễ bước
đường tiến hoá của nền Đại
Đạo đó nghe … …
Vậy Ta chấm công
và ban ơn toàn tất chư môn đồ cả tam
giang hiện diện nơi đây đă nhiệt tâm
đóng góp vào phần thống nhứt … …
Thôi giờ tàn
tạ, Ta c̣n chia sớt chơn linh Ta. Vậy Ta ban
ơn chung các môn đồ. Thăng... |