VẾT THƯƠNG VONG QUỐC

 

Quê người, chiều tháng Hạ

Ve hát khúc ca buồn

Gợi nỗi lòng đau thương

Và hồn ta đẫm lệ

 

Ta có nhiều chuyện kể

Chuyện của ta rất buồn

Ta, kẻ mất quê hương

Đang sống đời lưu lạc

 

Quê ta giờ tan nát

Dân ta giờ lầm than

Bàn tay ai bạo tàn

Cướp đi đời hạnh phúc!

 

Người hiền lương tù ngục

Kẻ ác độc ngai vàng

Thực hiện mọi dã man

Của những đời bạo chúa

 

Xã hội thì mục rữa

Bao nhiêu chuyện động trời

Chỉ thấy ở những nơi

Là thiên đường Cộng Sản

 

Người mẹ chờ nhụy mãn

Để bán đứa con mình

Người con gái băng trinh

Bán đi điều trân quý

 

Thiếu niên thì hoang phí

Sống đời sống thiêu thân

Băng hoại đến vô ngần

Ngay từ ngành giáo dục!

 

Mọi ban ngành, mọi chức

Hối lộ, việc đầu tiên

Nếu lỡ chẳng được yên

Thì giết dê tế lễ!

 

Chuyện ta buồn là thế

Nói ba năm chẳng cùng

Mùa Xuân như mùa Đông

Ta đau lòng, xót dạ

 

Quê người, chiều tháng Hạ

Nỉ non tiếng ve sầu

Động cõi lòng ta đau

Vết thương đời vong quốc !

 

Ngô Minh Hằng

 

Cùng một tác giả Ngô Minh Hằng

 

 

Trở lại trang chánh