Trung thành với cả dân tộc, Phương Nam Đỗ Nam Hải

Trần Sơn Hải

Phương Nam Đỗ Nam Hải là một thanh niên trạc lứa tuổi với tôi, chỉ cách vài năm. Quê Hải cũng gần quê tôi ở xứ Bắc. Hải là con trai của một viên chức Cộng Sản Việt Nam, theo cha vào tiếp thu Sài G̣n sau ngày 30 Tháng Tư 1975. Năm đó Hải mới lên 16 tuổi. Sau khi tiếp xúc với nhiều thành phần dân chúng miền Nam và nghiên cứu kỹ càng các sự kiện, Hải đă đi tới những kết luận riêng: Đa số những tuyên truyền của Đảng Cộng Sản Việt Nam trong cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn từ năm 1954 cho tới 1975 đều là những điều tuyên truyền dối trá thô bỉ, nhằm thúc đẩy hàng triệu thanh niên nam nữ miền Bắc vào những cái chết kinh hoàng đế phục vụ cho tham vọng toàn trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam; và Đảng Cộng Sản Việt Nam là nguyên nhân chính của sự tụt hậu, bất công, áp bức, nghèo đói thảm hại, nhục nhă hiện tại ở Việt Nam.

Hải đă viết 5 bài tiểu luận, tŕnh bày những sai lầm về chính sách của Đảng Cộng Sản Việt Nam và sau đó đề nghị các giải pháp cho sự bế tắc và tụt hậu ở Việt Nam. Những bài tiểu luận này đă được phổ biến sâu rộng khắp thế giới, và được đón nhận nồng nhiệt như những món quà tinh thần quư giá. Đọc xong 5 bài viết đầy ắp những nhiệt huyết, khát vọng cải thiện quê hương, và những đề nghị thực tế, chính đáng của Hải, tôi đă khâm phục gia đ́nh và các thầy cô dạy Hải, dù sống trong một xă hội cùm kẹp ở miền Bắc, đă nuôi nấng và đào tạo được một người trí thức thật xuất sắc, có tư duy độc lập, có tinh thần trách nhiệm cao cả, ḷng can đảm khác thường, và tâm huyết trung thành thật sâu đậm với cả dân tộc Việt.

Nghe tin Hải bỏ Úc về Việt Nam làm việc ở một ngân hàng ở Sài G̣n, và đang bị công an Cộng Sản Việt Nam đe dọa, quấy nhiễu, tôi đă nhờ một số bạn bè liên lạc thường xuyên với Hải, để hỗ trợ tinh thần cho Hải, để Hải khỏi bị bạo quyền Cộng Sản Việt Nam vây bủa, trù dập, giam cầm trong bóng tối như đă xẩy ra với những người trẻ có chí khí như: Nguyễn Vũ B́nh. Lê Chí Quang, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn... Một người bạn cũ thời trung học đă chống đối thô bạo, kết cho tôi cái tội “làm chánh trị”! V́ không là thành viên của một tổ chức chính trị nào, tôi lại nghĩ hành động đó có tính chất nhân đạo, hay quê hương, dân tộc, hơn là một hành động chính trị. Tôi không coi trọng những người bạn chỉ thích ăn chơi phè phỡn, nhậu nhẹt lè nhè, khoe khoang vật chất nhỏ mọn, và tránh né những vấn đề khẩn cấp, thiết yếu cho cả tập thể quê hương, bằng cách ghép cho chúng cái bảng hiệu “chánh trị”!

Bàn chuyện hay hành động cho quê hương, dân tộc khác xa với bàn chuyện và hành động về chính trị. Không ai nên xấu hổ hay tránh né những đề tài liên quan đến lợi ích chung của cả quê hương dân tộc. Ngày nay rất nhiều người trẻ nam, nữ, đáng tuổi con cháu của thế hệ tôi, sinh ra, lớn lên và được giáo dục ở các nước văn minh, ngay cả rất nhiều người ngoại quốc trí thức, và những chính phủ, tổ chức phi chính phủ, phi chính trị quốc tế v.v... đă quan tâm, thúc giục và tích cực hỗ trợ nhu cầu cải thiện t́nh trạng chính trị và xă hội suy đồi ở quê hương Việt Nam xa xôi, không lẽ những người Việt tị nạn Cộng Sản nỡ ḷng quay mặt, tránh né những vấn đề lương tâm liên quan đến số phận quê hương và dân tộc Việt, với những câu ngụy biện thô thiển như “...tôi không dính líu vào chính trị..”? Những người ngụy biện thô thiển như vậy thường bị coi là thành phần dốt nát, bạc nhược, ích kỷ, hẹp ḥi, thiếu hiểu biết, thiếu lương tâm đối với quê hương Việt Nam vào lúc suy yếu này. Quê hương đó trong thời chiến tranh, loạn lạc, nghèo đói, đă nuôi dưỡng, giáo dục và cho họ được tự do mấy chục năm, trước khị họ TỊ NẠN CHÍNH TRỊ qua những nước khác! Là những người TỊ NẠN CHÍNH TRỊ mà nhất định không nói chuyện hay dính dáng dến chính trị th́ thật đáng nực cười!

Sống sung sướng, an toàn ở các quốc gia văn minh, giàu mạnh mà hèn nhát, trốn tránh, không dám nói một lời, hay làm một hành động để bảo vệ cho sự thật, và hỗ trợ cho lẽ phải cho 80 triệu người Việt thiếu may mắn, đang bị áp bức, cai trị khắc nghiệt, th́ thật thiếu lương tâm và thiếu trách nhiệm, theo tiêu chuẩn công dân tối thiểu của những nước tân tiến Những người “phi chính trị” này, nếu ra đường gặp cụ già hay em bé bị du đăng hành hung, cướp bóc, chắc hẳn họ sẽ che mắt, bịt tai, tuyên bố “phi dính líu,” bỏ chạy thật nhanh để bảo vệ cái túi tiền nhỏ bé của họ, và vẫn to miệng khoác lác không biết hổ thẹn!

Ở các nước tân tiến, chính trị đảng phái là một trong những sinh hoạt thiết yếu cho quốc gia mà mọi người dân đều được khuyến khích tham dự tích cực để tranh đấu, củng cố, cải thiện và bồi đắp cho truyền thống dân chủ của họ. V́ thế ở Hoa Kỳ, học sinh lớp 5 trở lên đều được nhà trường dạy dỗ, khuyến khích phân tích và phán xét t́nh h́nh chính trị quốc gia thường xuyên, để sửa soạn tham dự khi đến tuổi trưởng thành!

Ở các nước chậm tiến như Việt Nam, người dân tuy quan tâm đến tương lai của quốc gia, dân tộc, nhưng v́ chính sách khủng bố và đàn áp dă man qua nhiều năm của đảng phái như Cộng Sản Việt Nam, không c̣n nghị lực và không quyết tâm tranh đấu cho quyền lợi của cả dân tộc, nên thường không giành được quyền tự quyết định thể chế chính trị của ḿnh. Các đảng phái thường dùng vũ lực thô bạo để dành quyền làm chủ quốc gia. Những quốc gia này thường bị lâm vào chỗ bế tắc, với những thể chế độc tài, thối nát, bất nhân, gây ra những áp bức, bất công trầm trọng, và sự tụt hậu thê thảm về mọi mặt cho cả xă hội.

Chính sách cố hữu, trù dập mọi đối thủ trong sinh hoạt chính trị cũng như tôn giáo, văn hóa, thương mại, công nghệ... của Đảng Cộng Sản Việt Nam đă làm thui chột hết mầm mống và chí khí vươn lên, tiến bộ của cả dân tộc, đưa cả dân tộc vào những ngơ cụt bế tắc trầm trọng, gây ra thối nát, tham nhũng, áp bức, bất công chồng chất, nghèo đói thảm hại, tệ nạn xă hội tràn lan, mất sức mạnh độc lập, tự chủ, và rơ ràng sự tụt hậu thật nhục nhă so với những nước láng giềng!

Với tư cách một cá nhân độc lập, không đảng phái, tôi đă chỉ trích Đảng Cộng Sản Việt Nam rất nhiều lần, về chính sách độc tôn, độc đảng, độc quyền và khủng bố của họ. Đó là trách nhiệm tối thiểu tôi phải làm cho quê hương Việt Nam, nơi đă dung dưỡng, giáo dục tôi, và cho tôi có đời sống tự do, êm ấm lúc c̣n thơ ấu, trong thời chiến tranh tương tàn, nghèo đói! Tôi không muốn con cháu tôi ngày sau nghĩ tôi chỉ sống cả cuộc đời dốt nát, ích kỷ, hèn nhát!

Sự tiến bộ của mọi giống dân trên thế giới đều cần đến một số người có kiến thức, biết nh́n xa trông rộng, và ḷng dũng cảm, dám đứng lên đ̣i hỏi sự cải thiện cần thiết. Nếu người Việt trong nước, với sự yểm trợ của các nước tự do, giầu mạnh, đều đ̣i hỏi quyền hạn của ḿnh đối với Đảng Cộng Sản Việt Nam độc tài, toàn trị, không một bạo quyền nào dám đàn áp tất cả mọi người, và sẽ phải nhượng bộ những đ̣i hỏi chính đáng, như đă xảy ra rất giới hạn ở Việt Nam trong vài năm gần đây. Ngược lại thái đô yếu hèn, thiếu can đảm đ̣i hỏi quyền lợi chính đáng của ḿnh, sẵn sàng quỵ lụy, đầu hàng bạo quyền, là thái độ sai lầm, chỉ giúp bạo quyền có thêm sức mạnh và lư do chính đáng để trù dập tàn bạo hơn nữa

Những người có kiến thức, có lương tâm, nhân đạo, biết nh́n xa, trông rộng có can đảm, có chí khí, dám dấn thân chấp nhận nguy hiểm để thay đổi những sai lầm trầm trọng, hóa giải những bế tắc to tát cho sự thăng tiến của cả dân tộc, là những người tên tuổi đáng được ghi vào lịch sử là những nhà cách mạng anh hùng. Thiếu kiến thức và can đảm th́ đành phải cam phận mang tiếng “thất phu, tục tử”! Trước khi bị thực dân Pháp xử tử, nhà cách mạng trẻ tuổi Nguyễn Thái Học đă nói một câu để đời: “...không thành công th́ thành nhân...”! Tên tuổi của người bạn trẻ anh hùng Nguyễn Thái Học, cũng như những người bạn trẻ Phương Nam Đỗ Nam Hải, Nguyễn Vũ Binh, Lê Chí Quang, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn... đă đi sâu vào tâm tư dân Việt, và chắc chắn sẽ được ghi lại để đời trong lịch sử nước Việt, v́ họ dám hy sinh lợi ích riêng tư, suy nghĩ và hành động theo lương tâm và trách nhiệm, tranh đấu cho lợi ích của cả dân tộc, vào những giai đoạn quê hương và dân tộc suy yếu cần đến họ nhất!

Theo nguồn tin đáng tin cậy từ trong nội bộ Đảng Cộng Sản, chính sách quấy nhiễu, khủng bố, giam cầm những người đối kháng ở Việt Nam luôn luôn do chính những lănh tụ Cộng Sản gạo cội trong bộ Chính Trị ở Hà Nội chỉ huy. Bộ Chính Trị là cơ quan đầu năo, cầm đầu và điều khiển mọi cơ cấu tổ chức trong Đảng Cộng Sản Việt Nam, cũng như hệ thống chính quyền và mọi sinh hoạt kinh tế, văn hóa... ở Việt Nam. Họ đă hết sức bối rối trước những phản đối quyết liệt và can thiệp trực tiếp từ các cá nhân, đoàn thể và chính phủ các nước văn minh. Binh vực, hỗ trợ cho những người đối kháng trong nước là phương cách trực tiếp nhất, nhiều lực bẩy nhất, để đối phó và áp lực những lănh tụ Cộng Sản sắt máu, già nua, lỗi thời, thiếu kiến thức, thiếu nhân bản, phải nhanh chóng thay đổi những chính sách thiếu dân chủ, phi nhân, thất đức trầm trọng của Đảng Cộng Sản.

Để khỏi bị mang tiếng dốt nát, yếu hèn, hẹp ḥi, bạc nhược với chính con cháu ḿnh, tôi thiết nghĩ mọi người Việt, trong và ngoài nước, nên dùng mọi cơ hội mạnh dạn lên tiếng và hành động thiết thực, bảo vệ cho sự thật và hỗ trợ cho lẽ phải ở Việt Nam, một xứ sở đă suy thoái trầm trọng. Người Việt ở khắp nơi, nhất là công dân những nước tự do, giầu mạnh như Hoa Kỳ, Úc, Nhật, Cộng Đồng Âu Châu.. . nên dùng mọi liên hệ vận động những yếu nhân trên chính trường và thị trường trên thế giới, nhờ họ can thiệp, đặt điều kiện trong mọi giao dịch với Đảng Cộng Sản Việt Nam, đ̣i hỏi ưu tiên bảo vệ và hỗ trợ tích cực cho những người trí thức, yêu quê hương và trung thành với cả dân tộc như Phương Nam Đỗ Nam Hải, để giúp sức mạnh cho người trong nước đẩy lui chính sách bất công, khủng bố, áp bức của Đảng Cộng Sản Việt Nam, và đẩy mạnh những chương tŕnh cụ thể cải thiện quê hương về mọi mặt, gấp rút tiến đến một thể chế dân chủ, tự do, nhân bản, một xă hội công bằng, lành mạnh, ấm no, giầu có, và một nước Việt Nam văn minh, độc lập, cường thịnh.

Trần Sơn Hải

 

Trở lại trang chánh