Diễn Viên Quá Tồi Trong Một Tṛ Chơi Lớn

(LÊN MẠNG ThỨ năm 23, Tháng Sáu 2005)

Lư Đại Nguyên
(VNN)

Nhật báo Jakarta Post, ngày 20-6-2005 loan tin: Chính Chủ Tịch Nước CSVN Trần Đức Lương đă đ̣i hỏi đập phá Bia Tưởng Niệm Thuyền Nhân Tử Nạn trên Đảo Galang, và xin Tổng Thống Indonesia, Susilo Bambang Yudhoyno, khẩn cấp làm việc đó. Như vậy việc Bộ Ngoại Giao Việt Nam áp lực với chính phủ Malaysia hủy bỏ Bia Tưởng Niệm trên Đảo Bidong hẳn cũng do một lệnh từ Trần Đức Lương. Nhưng có một điều đáng nói là Phan Văn Khải phải biết điều đó. Biết mà không ngăn cản, hay không dám ngăn cản, hoặc ngu muội không biết rằng: Khải đến Mỹ là phải đối đầu với Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản tại đây, mà Đại Sứ Mỹ tại Hànội, Michael W. Marine đă nhắc tuồng là phải bằng mọi cách ḥa giải với Người Việt Hải Ngoại. Thế mà để cho Trần Đức Lương tàn nhẫn với những người đă vong mạng trên đường vượt biển, xúc phạm tới t́nh cảm linh thiêng nhất của các thuyền nhân c̣n sống sót, làm cho người dân trong và ngoài nước đều oán ghét. Đúng là Trần Đức Lương đă ném bùn vào mặt Phan Văn Khải trong chuyến Mỹ du, khiến cho bộ mặt Việt Cộng đă khó coi, lại làm cho mặt kẻ đại diện nó thêm nhếch nhác hơn lên. Không những Việt Cộng không thể làm ḥa nổi với Người Việt Hải Ngoại, mà ngay người Mỹ có ḷng, cũng không muốn chơi với Việt Cộng nữa. Chính v́ vậy mà phong trào chống Khải lên cao ngút ngàn tại Mỹ. Các cuộc biểu t́nh liên tiếp nổ ra theo bén gót Phan Văn Khải ở Mỹ, kể cả Canada sắp tới. Trong cuộc họp báo đầu tiên của Khải tại Seattle, ngày 19-6-05. Khải bị chất vấn về Tự Do Tôn Giáo, với những bằng chứng cụ thể. Khải chối là không có chính sách phân biệt tôn giáo tại Việt Nam. Đúng là Cộng Sản không có chính sách phân biệt tôn giáo, v́ họ không có tôn giáo, nên chỉ có chính sách khống chế và đàn áp tôn giáo. Tôn Giáo nào không chịu nằm trong cái cũi Mặt Trận Tổ Quốc của đảng, đều bị đàn áp ráo trọi. Thế là Khải bị người chất vấn đứng lên la lớn: Đồ dối trá! Khải nổi máu độc tài thô lỗ giữa cuộc họp báo ở nước Dân Chủ, lớn tiếng: "Đuổi nó ra đi!" Cuộc họp báo chỉ mới có 4 câu hỏi đă bị cắt ngang.

Trước ngày Khải gặp TT Bush, một cuộc hội thảo về Tự Do Tôn Giáo diễn ra tại Quốc Hội Mỹ, đ̣i Tổng Thống Bush phải đặt vấn đề Tự Do Tôn Giáo, Dân Chủ và Nhân Quyền ra trong cuộc gặp Khải. Ngày 21-6-2005, Khải tiến vào ṭa Bạch ốc dưới rừng Cờ Vàng của Người Việt Hải Ngoại, với tiếng hô Đả Đảo Cộng Sản Độc Tài Tham Nhũng, khiến Nghi Lễ của Phủ Tổng Thống không dám tổ chức họp báo tại Vườn Hồng dành cho Quốc Khách, mà phải tổ chức trong pḥng hội. Cuộc gặp đánh dấu việc Bang Giao Việt Mỹ được nâng lên tầm cao, mà lại quá nghèo, chỉ toàn là những lời hứa. Tổng Thống Bush ủng hộ nỗ lực gia nhập WTO của Việt Nam và nhận lời mời đến thăm Việt Nam vào năm 2006, nhân hội nghị APEC, do Việt Nam tổ chức. Khi ông nói "ủng hộ nỗ lực gia nhập WTO của Việt Nam" có nghĩa không phải Hoa Kỳ nỗ lực, mà chính Việt Nam phải nỗ lực, thực hiện những đ̣i hỏi của Quốc Hội Mỹ về các vấn đề luật pháp, kinh tế, tài chánh, nhân quyền, tôn giáo, và dân chủ, để tháng 9 tới Quốc Hội biểu quyết cho Việt Nam được hưởng Quan Hệ B́nh Thường Vĩnh Viễn - NTR - đó là chiếc vé vào cửa WTO tháng 12 năm nay. Cùng ngày hai tờ báo lớn tại Thủ Đô Hoa Kỳ là Washington Post có đăng bài "Lời Kêu Gọi Dân Chủ cho Việt Nam" của các Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại, và tờ Washington Times đăng bức thư ngỏ của 45 Dân Biểu, Nghị Sĩ Hoa Kỳ lưu ư TổngThống Bush về Tự Do Tôn Giáo, Dân Chủ, Nhân Quyền tại Việt Nam. Vậy xem ra nếu Việt Nam không Dân Chủ Hóa kịp thời th́ khó được Quốc Hội Mỹ cho chiếc vé vào WTO. C̣n việc Phan Văn Khải yêu cầu Tổng Thống Bush nh́n nhận Nền Kinh Tế Việt Nam là Kinh Tế Thị Trường Tự Do, th́ cũng lại tùy ở Hà Nội có chịu cắt bỏ cái đuôi "Định Hướng Xă Hội Chủ Nghĩa" đi chưa?

Tất cả đều biết trọng tâm chuyến đi Mỹ của Khải là được Mỹ dắt vào Tổ Chức Mậu Dịch Thế Giới. C̣n phía Mỹ th́ đặt vấn đề Quốc Pḥng, An Ninh, T́nh Báo với Việt Nam là chính. Nên việc Khải và phái bộ quân sự do Thứ Trưởng Quốc Pḥng, Tướng Nguyễn Huy Hiệu đại diện, gặp Bộ Trưởng Quốc Pḥng Mỹ Donald Rumsfeld mới là mối quan tâm hàng đầu của Mỹ. Đây là tṛ chơi lớn của Mỹ tại Á Châu Thái B́nh Dương trong Chiến Lược Toàn Cầu Mới. Vấn đề Ḥa B́nh, Đầu Tư Phát Triển và Dân Chủ Hóa Á Châu là Nguyên Tắc của Chiến Lược ấy. Vậy việc cần lúc này, không phải là Đối Đầu Quân Sự giữa các nước trong vùng. Mà phải củng cố thực lực quân sự của các nước chung quanh Trung Cộng, để làm nản ḷng bành trướng của giới lănh đạo thế hệ thứ ba của Trung Cộng, như những người cùng trang lứa với Hồ Cẩm Đào, trong lực lượng quân đội, đă bị tư tưởng Đại Hán của Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu B́nh, Giang Trạch Dân lậm vào quá sâu. Hiện nay từ Đông sang Tây của Hoa Lục th́ Nhật Bản, Nam Hàn, Nga, Pakistan, và Ấn Độ đều là những nước có tiềm lực quân sự lớn. Chỉ vùng Đông Nam Á là yếu kém về mặt Quân Sự và T́nh Báo, bởi vậy rất dễ nuôi tham vọng bành trướng của Đại Hán. Nếu Trung Hoa lâm vào ṿng chiến tranh, bất cứ do đâu khởi xướng, dưới bất cứ h́nh thức nào, th́ tất cả vốn đầu tư quốc tế trong nội địa Hoa Lục lẫn các nước chung quanh đều bị tiêu ma hết. Bởi thế, việc cũng cố lực lượng quốc pḥng và t́nh báo cho Việt Nam là ưu tiên hàng đầu của Mỹ và giới Đầu Tư Quốc Tế. Biết đâu vấn để Mỹ huấn luyện, trang bị cho quân đội và đầu tư phát triển Việt Nam, lại chẳng được khuynh hướng kinh tế tiến bộ tại Trung Hoa đồng thuận ? Chính v́ vậy, trong lúc Phan Văn Khải sang Mỹ để nâng Quan Hệ Mỹ Việt lên tầm cao, th́ Bank America đă mua cổ phần của một Nhà Băng Trung Cộng, và Ngân Hàng Anh Quốc mua cổ phần Vietcom Bank tại Việt Nam. Việt Nam đang đi vào tṛ chơi quốc tế lớn. Nhưng với diễn viên quá tồi như Phan Văn Khải và đồng bọn đang hăm hở đạp nhau, tranh ăn, tranh chức, tranh quyền, không để cho toàn dân quyết định vận nước, th́ chẳng biết số phận Việt Nam sẽ ra sao đây ?

Little Saigon 21-06-2005.

 

Trở lại trang chánh