Tôn nữ Thị Ninh:

Sự hỗn láo của Vẹm cái;

của đảng Việt gian cộng sản 

 

Lư Tuấn

 

Theo tin phổ biến trên web về cuộc họp của vẹm Tôn nữ Thị Ninh ở San Diego mới đây, câu trả lời của vẹm cái này nói lên mọi khía cạnh làm sáng tỏ chính nghĩa cuộc đấu tranh của người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại từ ba thập niên qua. Xin trích lại câu trả lời như sau:

 

“Trong gia đ́nh chúng tôi có những đứa con hỗn láo, bướng bỉnh th́ để chúng tôi đóng cửa lại trừng trị chúng, dĩ nhiên trừng trị theo cách chúng tôi. Các anh hàng xóm đừng có gơ cửa đ̣i xen vào chuyện riêng của gia đ́nh chúng tôi.”

 

Câu trả lời là thái độ xấc xược của con vẹm cái này đối với người Việt Nam; nó cũng là sự xác nhận rằng đất nước và dân tộc Việt Nam là tài sản của đảng Việt gian cộng sản. Xin nói lên vài cảm nghĩ về câu nói của vẹm cái Tôn nữ Thị Ninh này như sau:

 

Đối với bọn Việt gian cộng sản th́ đất nước và dân tộc Việt Nam chỉ là một đơn vị gia đ́nh nằm trong cái khung “tổ quốc xă hội chủ nghĩa”, mà Hồ chí Minh là cha, đảng Việt gian cộng sản của hắn là mẹ; nên chúng mặc t́nh thao túng, bỏ tù, chém giết… v́ 80 triệu nhân dân Việt Nam là con cái trong gia đ́nh.

 

Từ định hướng đó, vẹm cái Thị Ninh muốn mọi người Việt tị nạn cộng sản phải biết là không ai được quyền có ư kiến phản bác, phải chấp nhận ḿnh cũng là một thành phần trong cái gia đ́nh đó. Nghĩa là, người tị nạn phải làm sao cho phù hợp với câu ca dao mà chúng đă sửa đổi để huấn luyện, nhồi sọ con người thành người máy, chỉ biết tuân lệnh chúng (đảng) suốt cuộc đời từ lúc c̣n trẻ thơ, rằng: “Công “bác” như núi thái sơn – Nghĩa “đảng” như nước trong nguồn chảy ra”.

 

Về nghị quyết 36, ở mục 1, điểm 1, chúng viết: “Một số ít người đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc, ra sức chống phá đất nước, phá hoại mối quan hệ hợp tác giữa nước sở tại với Việt Nam…”; được vẹm cái Thị Ninh nhắc lại với vẻ mềm mỏng để che dấu sự lo lắng cũng như hù dọa: “Quan trọng hơn cả chúng tôi cũng muốn với tới cộng đồng Việt kiều tại Hoa kỳ, là thành phần đông nhất trong số người Việt đang sinh sống tại nước ngoài, có thể tác động đến quan hệ giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

 

Qua mục 3, về nhiệm vụ chủ yếu, ở điểm 7, chúng nói về khen thưởng đối với người Việt nước ngoài (tức là những tay sai)… và nhằm chủ trương thực hiện đại đoàn kết dân tộc; tiếp theo đó là chúng hăm dọa: “… đồng thời có biện pháp phù hợp đấu tranh với những biểu hiện cố t́nh đi ngược lại lợi ích dân tộc…”

 

Lưu manh, tự cao tự đại, trịch thượng đă dẫn dắt bè lũ ngụy quyền cộng sản Ba-đ́nh, tay sai của đế quốc đỏ, quên rằng: Từ xưa cho đến nay, dù bị bọn Hán man đô hộ hàng ngàn năm; thực dân Pháp suốt gần trăm năm – nhưng chưa một đế quốc nào dám có lời hỗn xược như vậy. Kết cuộc, tất cả những đế quốc đó đều bị nhân dân Việt Nam đẩy ra khỏi bờ cơi Việt Nam. Đảng Việt gian cộng sản và ngụy quyền của nó cũng không đi ra ngoài con đường này.

 

Tại Hoa-kỳ trong những ngày vừa qua, tức là ngay trên diễn đàn hải ngoại (quốc tế), trước mặt mọi người kể cả ngoại quốc, vẹm cái Thị Ninh với cái mặt “trâu đực”, đại diện cho bè lũ Việt gian cộng sản, đă không ngại ngùng phát biểu: đóng cửa trừng trị nhân dân Việt Nam như con cái của chúng. Đây là sự nhấn mạnh rằng cả dân tộc Việt Nam c̣n bị chúng trừng trị như trẻ con trong gia đ́nh, th́ nhằm nḥ ǵ một nhúm 2,7 triệu người tị nạn. Đó là lời cảnh cáọ đúng theo nghị quyết 36, ở mục 3, điểm 7, trích dẫn phía trên. Đồng thời, đây cũng là sự sỉ nhục dân tộc Việt Nam thật nặng nề, nói chung; nói niêng, người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại đang đấu tranh v́ dân chủ tự do, nhân quyền và hạnh phúc của nhân dân Việt Nam.

 

Thế giới sẽ nghĩ như thế nào về người Việt Nam hiện nay?

 

Và đó cũng là cách gián tiếp khẳng định: cái “khúc ruột xa ngàn dặm”, hay thực tế hơn, phải gọi là đàn ḅ sữa lạc chuồng chủ nghĩa xă hội, cũng nằm trong phạm trù “con cái trong gia đ́nh xă hội chủ nghĩa”, qua cách diễn tả ngụy trang bằng văn chương hàn lâm là “ḥa giải, ḥa hợp”! Thế nên, vẹm cái Tôn nữ Thị Ninh ngang nhiên tuyên bố: “Chúng tôi cũng muốn với tới cộng đồng người Việt…”

 

Cái âm mưu thâm độc hơn nữa là bè lũ Việt gian cộng sản muốn thế giới hiểu rằng, cái tập thể với hai triệu bảy (2,7) người Việt tị nạn, theo như tổng kết của NQ 36, chỉ là những đứa bé cứng đầu, bướng bỉnh v́ ở xa cha mẹ, nhưng luôn luôn nhơng nhẽo ṿi bánh, kẹo từ “cha mẹ”, không đáng cho họ ủng hộ, mất th́ giờ. V́, trước sau ǵ người tị nạn cũng phải chấp nhận bước vào khuôn phép và tuân thủ lời dạy bảo của “cha mẹ”, tức tổ quốc xă hội chủ nghĩa hay đảng Việt gian cộng sản.

 

Nói trắng ra, lời nói của vẹm cái Thị Ninh có ư ràng buộc người tị nạn phải chuẩn bị chấp nhận là, một ngày nào đó, cộng đồng tị nạn sẽ trở thành một thành phần ngoại vi của “mặt trận tổ cuốc” của đảng Việt gian cộng sản ở hải ngoại; dưới sự lănh đạo và kiểm soát của các đảng bộ, chi bộ đảng cộng sản trong cộng đồng; cũng giống như một vài tổ chức ở hải ngoại đang được bí mật lănh đạo hộ bởi một chi bộ đảng cộng sản ở thượng tầng của tổ chức đó. Xin nhớ lại quá khứ về hai đảng Dân chủ của ông kỹ sư Trần đăng Khoa, và Xă hội của ông Nguyễn Xiển; mỗi đảng được một chi bộ đảng cộng sản lănh đạo giùm nên trở thành hai đảng “gà thiến” dưới triều đại của họ Hồ!!! (Xin vui ḷng đọc: Sự tích con yêu râu xanh ở Việt Nam, trang 87, tác giả Việt Thường).

 

Vẹm cái Thị Ninh đă không lúng túng, v́ người lúng túng không thể nào có thái độ cùng lời nói của kẻ cả, của cha mẹ. Nhiệm vụ của vẹm cái này là phát ngôn những lời kể trên cho ngụy quyền cộng sản Ba-đ́nh, mụ ta không cần trả lời những câu hỏi khác, khi thấy nó không mang lại lợi ích cho đảng của mụ, được đặt ra bởi người tị nạn; cũng giống như Nguyễn đ́nh Bin đă tảng lờ hay giả vờ ú ớ trước những câu hỏi khó khăn trong cuộc họp của hắn ở hải ngoại trước đây.

 

* * * * *

  

Cái gọi là chính sách “đổi mới, mở cửa” được đảng Việt gian cộng sản tự ca ngợi như là một thành tích vĩ đại. Nhưng cũng cái chính sách này đă phơi bày ra “người thật, việc thật” của con người mới xă hội chủ nghĩa từ thượng đỉnh xuống đến hạ tầng chỉ là bọn đầu trộm đuôi cướp, đang tàn phá toàn bộ xă hội Việt Nam. T́nh trạng tồi tệ mọi mặt của nước Việt Nam hiện nay là một chứng minh thực tế, dù có tuyên truyền mị dân để bào chữa cách ǵ cũng không thể phủ lấp được. Hơn nữa, cuộc đấu tranh của người tị nạn càng ngày càng khai phá ra những vấn nạn của dân tộc mà thủ phạm là đảng Việt gian cộng sản.

 

Để đối phó vấn đề, ngụy quyền Ba-đ́nh dùng tay sai gây hỏa mù để người tị nạn chống phá lẫn nhau làm mọi người chán nản, bỏ cuộc; kêu gọi đóng góp tiền bạc dưới nhăn hiệu giúp dân, hoặc đem tiền về nước tổ chức văn nghệ, ăn chơi, nhảy đầm… cũng là cách thức chống cộng đem lại dân chủ tự do cho Việt Nam; hoặc là “chống cộng lịch sự” cũng là một đề tài v.v… – Tất cả chỉ để t́m cách hướng dẫn cuộc đấu tranh của người tị nạn đi xa mục tiêu nhằm lật đổ ngụy quyền Ba-đ́nh. Nói khác hơn, đó là chiến lược để nắm đầu cái “khúc ruột xa ngàn dặm”. Nếu chúng thành công, cuộc đấu tranh coi như bị vô hiệu hóa; mọi áp lực được giải tỏa; và đương nhiên, chúng không c̣n bận tâm lo lắng về nhân quyền, về tôn giáo như hiện nay và, nhất là, hốt đô-la thoải mái v.v…

 

Để thực hiện ván bài mới cho chiến dịch này, ngụy quyền Ba-đ́nh đưa một nhân vật “đảng cử, dân phải bầu – cao cấp”, phái nữ, gốc gác “trí thức” miền Nam, có liên hệ hoàng gia nhà Nguyễn làm con mồi thu hút dư luận, làm đầu cầu cho một số nằm vùng, chạy cờ, “trí thức hàng hai” tức thành phần thứ ba mới, có nhăn hiệu tị nạn cộng sản làm đề tài để quậy phá, nổi dậy trong tương lai; v́ qua bao cuộc thử nghiệm với những “thành phần đứng giữa” cũ, kể cả những con bài xuất thân từ đảng cộng sản, đă hoàn toàn thất bại.

 

Tưởng rằng đưa vẹm cái Tôn nữ Thị Ninh, loại thơm hơn hẳn các loại vẹm cái như Nguyễn thị B́nh, Nguyễn thị Hằng v.v… về mọi h́nh thức, sẽ mang lại thành quả tốt đẹp cho chiến dịch, nhưng không ngờ nó lại là cơ hội tốt cho giới trẻ có dịp trực diện đấu tranh chính trị với chúng. Đây không phải là điều bất ngờ cho riêng vẹm cái Thị Ninh, mà cho luôn cả ngụy quyền Ba-đ́nh… v́ mục đích của chúng là nhắm vào giới trẻ tị nạn ở hải ngoại. Giới trẻ hải ngoại đă đem lại điểm son sáng chói trong cuộc đấu tranh chính nghĩa của tập thể tị nạn cộng sản ngày hôm nay.

 

Tạm tổng kết lại tất cả những hành động của ngụy quyền Ba-đ́nh trong vài năm qua:

 

Về văn nghệ

 

Đưa những đoàn văn nghệ ra hải ngoại nhưng “đảng” chỉ hé hé, núp núp không dám chường mặt ra, mập mờ rằng đó là quyền tự do của các nghệ sĩ, để mặc cho các nghệ sĩ và tay sai ở hải ngoại chịu trận…

 

Về chính trị

 

Các chóp bu của “đảng” luôn luôn dùng cửa hậu cho chắc ăn; đưa đoàn hùng binh gồm: bộ ngoại giao, công an, dân vận, mặt trận tổ cuốc v.v… do Nguyễn đ́nh Bin cầm đầu, cũng chẳng tới đâu v́ đụng phải bức tường đá. Nay th́ hỉm Tôn nữ Thị Ninh (tiếc rằng không có Phạm văn Đồng (đă ngủm từ lâu) đi theo phục dịch và… hộ lư) ba hoa chích cḥe với giới trẻ (tránh giới già, có lẽ nghĩ rằng các “khứa lăo” ở hải ngoại đă hết xí… quách), tưởng cua được vài chàng trai trẻ hào hoa phong nhă ở hải ngoại nhưng không ngờ ế… độ, có lẽ v́ tuổi đời và nhất là cái gương mặt “trâu đực”; để triển lăm dân chủ tập trung của đảng, khai triển nghị quyết 36… để khai sáng người tị nạn, nhưng lại gặp phải dân chủ thứ thiệt từ giới trẻ tị nạn; cái bánh NQ 36 đă có mùi thum thủm nên chẳng có ai mua, nên vẹm cái của đảng đành phải đóng tṛ lúng túng vậy.

 

Nh́n ngụy quyền Ba-đ́nh tung toàn bộ sức mạnh, gồm luôn cả chính trị bộ bằng nghị quyết 36, bằng tiền bạc mua chuộc, khuynh đảo v.v… là một chứng minh hùng hồn rằng sự thống trị Việt Nam của chúng đă lung lay đến tận gốc rễ. Sự có mặt của vẹm cái Tôn nữ Thị Ninh ở hải ngoại để “giải độc”(?), có nghĩa là ngụy quyền Ba-đ́nh đă thấy được cái mối nguy đă gần kề; những phản ứng tất nhiên của chúng đă tự chứng nhận rằng cuộc đấu tranh của người tị nạn là hoàn toàn đáp ứng nguyện vọng của dân tộc Việt Nam, thu gọn lại là cuộc đấu tranh chính nghĩa.

 

Các cụ ta thường nói: “Chính luôn luôn thắng tà”!!!

 

Ngày 23/12/2004

 

http://hon-viet.co.uk

 

Trở lại trang chánh