RỪNG
NGƯỜI ÁO TRẮNG
(Gởi về quê
hương và đồng bào Việt Nam - riêng tặng những chiến sĩ đang thật sự dấn
thân trong công cuộc đòi tự do, dân chủ cho dân nước )
Hãy tưởng tượng một RỪNG NGƯỜI ÁO TRẮNG
Đang cư tang vì sông núi đau buồn
Màu tang trắng, màu ĐẤU TRANH THẦM LẶNG
Điểm mặt độc tài, giải phóng quê hương
Hãy tưởng tượng từ nhánh cây, ngọn cỏ
Từ chiếc xe, con phố chợ, đường làng
Đều có chít một vành tang trắng nhỏ
Nhưng lớn vô cùng, chấn động rền vang ...
Hãy tưởng tượng nhà tù rồi vỡ nát
Cho nhà thương, trường học, mái nhiều hơn
Hãy tưởng tượng lửa thiêu tàn sa mạc
Nhưng rừng cây CHÍNH KHÍ vẫn xanh rờn
Hãy tưởng tượng lâu đài ma sập xuống
Và tan hoang trong muôn tiếng reo mừng
Hãy tưởng tượng cờ Vàng bay khắp nước
Người vui bên người, mắt lệ rưng rưng ...
Hãy tưởng tượng, nhà dân, dân sẽ ở
Không sợ người quy hoạch, cướp tinh vi
Hãy tưởng tượng một ngôi sao máu đỏ
Vỡ tan tành sóng bạc cuốn trôi đi
Hãy tưởng tượng ta nói điều ta nghĩ
Không sợ vu oan, phản động, nhốt tù
Tai chẳng phải nghe những điều phi lý
Mắt hết nhìn nhau nghi hoặc, oán thù..
Hãy tưởng tượng một RỪNG NGƯỜI ÁO TRẮNG
Đi giữa quê hương HÀ NỘI - SÀI GÒN
Hãy tưởng tượng bình minh ngời ngũ sắc
Tô điểm đất trời, rực rỡ nước non
Tưởng tượng đó sẽ trở thành sự thật
Sự thật tất nhiên, sự thật oai hùng
Bởi MÀU TRẮNG, màu quật cường bất khuất
Vì công bằng mà diệt bạo, trừ hung
Bền lòng nhé, hỡi anh em, hỡi chị
Hỡi toàn dân, mau dựng một phong trào
Vì chính nghĩa, đập tan guồng thống trị
Vì tương lai, xin ngước mặt, tự hào.
Ngô Minh Hằng