PHÚ QUỐC QUÊ TÔI

 
            Tân niên họp mặt thật là vui
            Rạng rỡ trên môi những nụ cười
            Rối rít câu chào đêm hội ngộ
            Đưa tôi về lại một vùng trời
 
            Phú Quốc quê ta có những gì ?
            Hàng dương xanh ngát bóng xuân thì
            Nhấp nhô sóng gợn xô lên cát
            Nở đoá hoa đời mỗi bước đi
 
            Phú Quốc cho tôi sống những ngày
            Hồn thơ phơi phới cánh hoa mai
            Tung tăng chân sáo vui cùng bạn
            Tối đến ê a tiếng học bài
 
            Lá vàng không rụng cũng thu, đông
            Tháng tám tròn trăng cộ đèn lồng
            Xanh, đỏ, tím, vàng đi giữa phố
            Gió lùa đèn cháy còn tay không
 
            Hè về phượng nở tươi màu nắng
            Ba tháng bãi trường nhớ quá thôi!
            Nhớ con chim nhỏ sân trường vắng
            Ngơ ngác nhìn vô lạ chỗ ngồi
 
            Hết năm tiểu học lên trung học
            Một đoạn đường qua chẳng thấy xa
            Bỏ lại thầy cô nơi lớp cũ
            Tập làm "Người lớn" thử coi mà!
 
            Áo dài ngượng nghịu bước chân non
            Màu trắng trinh nguyên tuổi mộng tròn
            Em ướp hương đời trang  sách vở
            Xin ai đừng để nhạt màu son
 
            Hai giờ toán học, ôi ngán quá!
            Vườn ổi, vườn xoài hấp dẫn hơn
            Suối Đá, vườn sim mặc sức phá
            Chôm chôm "chết yểu" trái xanh dờn …
 
            Chùa Cao rượt đuổi từng tam cấp
            Cả bọn thở hì … mệt đứt hơi …
            Phong cảnh mùa xuân hoa nở thắm
            Mênh mông biển nước, đẹp quá "chời!"
 
            Hải đảo còn đâu những tháng ngày
            Tuổi vừa mới lớn hẹn hò ai
            Chiều ra Dinh Cậu hình như để …
            Ngắm trộm "Nàng Tiên" mái tóc dài
 
            Buổi tối qua Cồn coi gỡ cá
            Lung linh mờ ảo dãy đèn hoa
            Các cô ngồi đợi ghe vào bến
            Mặc sức mà trêu chọc gái nhà
 
            Em nào em nấy vui như Tết
            Miệng hát môi cười rất dễ thương
            Thoăn thoắt bàn tay căng ổ lưới
            Mượn vành nón lá đứng che sương
 
            Dương Đông, Cửa Cạn chứa chan tình
            Nhớ mãi trong đời ghẹ Hàm Ninh
            Năm ngả ra vào nơi thị trấn
            Ai về An Thới nhớ hồi kinh.
 
Quê tôi Tết đến “dui hung lắm!”
            Pháo nổ tưng bừng, trống múa lân
            Cá cọp bầu cua bày ngập phố
Cờ vàng lộng gió đón mùa sang
 
            Lễ hội xô giàn ngày tháng bảy
            Đình thần ông Bổn, đụng Sùng Hưng
            Bánh qui, bánh nếp sao ngon quá
            Con nít nhào vô chụp chẳng ngừng …
 
Quê nhà chữ nghĩa cũng lênh đênh
            Văn hóa tiền nhân vượt thác ghềnh
            "Xà lãng, xà beng rồi xà lột"
            "Cù” Hên đi lại “một mình ên"
 
            Ai về Phú Quốc cho tôi nhắn
            Đã thấy “mờ mờ Dinh Cậu” chưa?
            Ghé quán Cù Đe…tràn giọt đắng
            Ngậm ngùi câu nói “có liền” xưa!
 
            Quê cũ mình tôi lạc dấu hài
            Gom tình về giữ mãi trong tay
            Đường khuya một bóng ai tri kỷ
            Thiên địa man man tiếng thở dài!
 
            Mai về chẳng thấy bóng dừa cao
            Chẳng thấy vườn tiêu lẫn vườn đào
            Khách lạ vung tiền mua đất đảo
            Thơ sầu rụng xuống mấy vần đau …
 
            Tháng ngày bình dị đã trôi xa
            Phú quốc bây giờ của "Người ta"
            Mai  mỉa làm sao từ ngữ mới
            "Tắm tiên, tắm tục" thẹn quê nhà!         
 
            Bài thơ nhắc lại thời hoa mộng
            Phú Quốc bây giờ có còn không?
            Lối cũ, đường xưa sao lạ quá!
            Cho tôi sống lại giấc mơ hồng …
 
            Hoa Hướng Dương
           cảm tác sau đêm Tân Niên Hội Ngộ
           San Jose, ngày11 tháng 2 năm 2006

 

Trở lại trang chánh