Tuần báo Tiếng Dân

Số 241, ngày 27.1.2007

 

PHẢI CHẶT CÁI ĐUÔI

Ṇng nọc đứt đuôi từ đây nhé!

Hồ Xuân Hương

Cộng Sản Việt Nam đă có kinh nghiệm quư báu: nếu không đổi mới theo kinh tế thị trường tức là kinh tế tư bản th́ chính Cộng Sản sẽ bị diệt vong. Nhưng rất tiếc, măi mấy chục năm sau Cộng Sản mới thấm đ̣n, mới biết rằng đă đi lầm đường, và phải bỏ con đường kinh tế Cộng Sản, chạy theo kinh tế tư bản. Tuy vậy, sự nhận thức của Cộng Sản chưa dứt khoát nên Việt Cộng cũng như Trung Cộng ngày nay, tuy về kinh tế có tiến bộ nhưng vẫn không thoát khỏi cái hệ lụy của Cộng Sản. Kinh tế đổi mới của Việt Cộng càng cao th́ văn hóa, phong tục và con người Việt Nam càng xuống thấp và sẽ c̣n xuống măi.

Đổi mới kinh tế Việt Cộng cũng không dám dứt khoát đổi mới 100%, v́ họ sợ không đủ kiến thức, thiếu hiểu biết và bị bỏ lại đằng sau về khả năng mà hậu quả là bị đào thải, nhất là sợ mất quyền lợi. Cái sợ này trong lịch sử Việt Nam đă xảy ra một lần rồi. Lần đó cũng mang lại hậu quả tai hại không thua ǵ cái sợ hôm nay của Cộng Sản. Đó là chuyện xảy ra dưới thời vua Tự Đức. Ông Nguyễn Trường Tộ đă có một Bản Điều Trần gồm 42 điều canh tân đất nước, vừa đủ sức tự vệ, giữ vững độc lập, vừa có thể là một nước hùng cường như Nhựt Bổn. Nhưng các quan trong triều đ́nh, một bọn hủ nho, sợ khi thực hiện cái mới th́ ḿnh bị loại, nên đă bỏ qua cơ hội ngàn vàng. Ngày nay, Cộng Sản Việt Nam cũng dẫm theo dấu chân này và khư khư không chịu đổi mới kinh tế thị trường một cách dứt khoát, giữ lại phần lớn xí nghiệp quốc doanh, nơi mà Việt Cộng tha hồ ăn cắp, buôn lậu. lũng đoạn ngân hàng, rửa tiền v.v… lại c̣n chèn ép các xí nghiệp tư nhân, làm nản ḷng các nhà đầu tư ngoại quốc, dân chúng không yên tâm làm ăn, thi thố tài năng. Đặc biệt, Việt Cộng c̣n ăn cướp ngày tài sản, vốn liếng của người Việt hải ngoại trở về đầu tư. Mặt khác, v́ được đào tạo trong chém giết, hận thù và tam vô, con người Cộng Sản đă quen với “cứu cánh biện minh cho phương tiện”, nên đă tạo ra những cảnh cường hào ác bá tột độ, tạo ra những cách làm ăn vô đạo đức, tàn nhẫn và phá hoại, khai thác triệt để thân thể phụ nữ, và những tội ác khác.

Sở trường của Cộng Sản là dùng bạo lực đoạt quyền lực, và chuyên cai trị bằng độc tài nên rất sợ sinh hoạt dân chủ, v́ vậy cương quyết không đổi mới chính trị. Đây là sự tai hại cho chính đảng viên Cộng Sản và dân chúng Việt Nam. Thiếu sinh hoạt dân chủ, cán bộ Cộng Sản tự tung tự tác, cường hào ác bá, cướp bóc tham ô đưa đến t́nh trạng dân chúng bất măn v́ bị bóc lột. Sự kiện cả triệu dân đi khiếu kiện kêu oan là hậu quả của t́nh trạng thiếu sinh hoạt dân chủ. Không có sinh hoạt dân chủ, những cái sai lầm không ai vạch ra, chỉ rơ, nên càng sai lầm, càng sai lầm càng bưng bít.

Lên cầm quyền chưa được một năm Nguyễn Tấn Dũng đă phải 2 lần siết họng báo chí là hậu quả của sự sợ hăi bị chỉ trích, sợ hăi bị dư luận lôi đi v́ không theo kịp đà tiến của thế giới, sợ hăi v́ choáng ngợp trước những vấn đề mới mẻ của WTO, lúng ta lúng túng nửa sợ không theo kịp t́nh thế, không đáp ứng được nhu cầu, nửa sợ bị dân chúng cướp quyền; nhưng thay v́ cởi mở, đột phá những trở ngại cố hữu để toàn dân hay ít ra là giới doanh gia, luật gia giúp đỡ, Nguyễn Tấn Dũng và đảng Cộng Sản lại bắt chước con ngựa đút đầu vào bụi, đưa 2 chân sau ra ngoài đá liên tục, đá lia lịa. Và càng đá th́ càng mất sức, đến khi kiệt sức không đá được th́ lăn ra chết.

Kể từ ngày lên làm thủ tướng, Nguyễn Tấn Dũng đă cho công an đă đàn áp các nhà đối kháng và các tôn giáo ngày càng khốc liệt, tại sao? Tại v́ không dám tin vào ḿnh, tin vào dân tộc, không có chủ định dứt khoát và chính xác trước cơ hội mới. Với tư cách là thành viên của WTO thay v́ đẩy mạnh tinh thần thượng tôn pháp luật, giải quyết những tranh chấp khiếu kiện của dân, nới lỏng tự do báo chí để giới này vừa chỉ rơ những sai lầm của Nhà Nước, vừa phổ biến những sáng kiến, cộng tác của nhân tài trong và ngoài nước, tổ chức một cuộc bầu cử tự do dân chủ để toàn dân chia xẻ bớt gánh nặng trách nhiệm quốc gia, để tôn giáo tự do hoạt động trước là hóa giải được sự chống đối, sau là tạo cho quốc gia một bộ mặt sạch sẽ, sáng sủa trước quốc tế. Nguyễn Tấn Dũng và CS lại co cụm, đàn áp.

Nội việc Nguyễn Tấn Dũng giải quyết Nghĩa Trang Quân Đội VNCH tại Biên Ḥa đủ thấy Dũng không hề có khả năng lănh đạo chỉ huy. Nghĩa trang này là nơi an nghỉ của người chết. Không xén bớt mấy mẫu đất ở đây, Dũng và cán bộ cũng không v́ thế mà thiếu môi trường tham nhũng, tại sao không ra một nghị quyết trùng tu, bồi bổ? Chỉ cần một ngân khoản 1 tỉ đồng, hay chỉ cần hô hào mọi người đóng góp, nhất là những người có thân nhân nằm ở đó cũng đủ để bồi bổ Nghĩa Trang này. Nếu làm được điều đó, Dũng đă thu được; chẳng những cảm t́nh của khối cựu quân nhân miền Nam và gia đ́nh mà c̣n thu phục được hảo ư của toàn dân miền Nam và trước con mắt quốc tế, Nhà Nước đă thực sự cởi mở và muốn làm một thành viên tốt của WTO. Nhưng rất tiếc, trí óc của Nguyễn Tấn Dũng cũng như Bộ Chính Trị quá bủn xỉn và hẹp ḥi. Kẻ bất tài vô đức th́ ngày càng phải co cụm, càng co cụm th́ càng sợ hăi và càng sợ hăi th́ càng yếu. Nên thay v́ lấy được cảm t́nh của một khối to lớn dân tộc và quốc tế. Nguyễn Tấn Dũng lại không sáng suốt trong một chuyện nhỏ như Nghĩa Trang Quân Đội.

Trong khi đó th́ “Ủy Ban Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam” tổ chức cả 2 nơi Saigon và Hà Nội 2 ngày 17 và 18.1.2007 cuộc họp mặt Đại Đoàn Kết Dân Tộc, ca ngợi “dân giàu nước mạnh, xă hội công bằng, dân chủ văn minh”. Đúng là thiện chí cộng với ngu độn thành phản bội! Trong khi ở Ba Lan đang vạch mặt Tổng giám Mục Stanislaw Wielgus và cuối cùng phải từ chức, cả thế giới lên án ông ta và những chức sắc công giáo đă cộng tác với Cộng Sản th́ Phạm Thế Duyệt lại làm chuyện phản bội Đảng! Theo đầu óc đần độn của Duyệt tổ chức ra đại hội này để củng cố tinh thần của giáo gian và để giáo dân thấy là đảng cũng rất đoàn kết. Nhưng trái lại, hành động của Duyệt chỉ làm cho dân chúng thấy bộ mặt đáng tởm của Đảng, phá hoại tất cả các tôn giáo. Chẳng qua là v́ bất tài mà làm lớn nên Duyệt đă hại Đảng. Với những tên như Duyệt mà ngồi vào địa vị cao trong Đảng th́ cũng như gấu đuổi ruồi cho chủ, ruồi th́ chưa biết chết sống, nhưng mặt của chủ th́ đă tan tành!

Đảng Cộng Sản Việt Nam trong đó có Nguyễn Tấn Dũng có tin rằng một ngày nào đó Phong Trào Cộng Sản Quốc Tế sẽ làm bá chủ thế giới hay không? Chắc chắn là không. Giả như chuyện bá chủ trở thành sự thật th́ những ǵ sẽ xảy ra cho nhân loại? Ăn độn, tem phiếu, mỗi năm 4 mét vải, tập thể v.v… rồi lại đổi mới, rồi lại trở về t́nh trạng của mấy chục năm trước như hồi vừa mới “giải phóng”, dân chúng miền Nam đă mỉa mai: “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến tới 80 năm về trước”. Câu mỉa mai này đă ứng nghiệm làm cho mấy nước Cộng Sản c̣n lại phải trở về với cuộc sống “b́nh thường” như thời Pháp thuộc.

“Đă quyết không mong xum họp măi,

Bận ḷng chi nữa lúc chia phôi”

Tại sao đă biết chủ nghĩa Cộng Sản như là một cái phao đă và đang x́ gần hết hơi mà vẫn khư khư ôm chặt nó để chờ chết đuối, trong khi một chiếc tàu to lớn an toàn kế bên mà không mạnh dạn bước lên? Nói thật, chỉ có những kẻ đă điên, đang điên mới làm chuyện đó. Sợ người khác sẽ chiếm lấy bị vàng bạc châu báu bao năm cưóp giựt, bóc lột đang đeo trên ḿnh? Sợ những tội ác, những tài sản ḿnh cướp được sẽ bị dân chúng trừng phạt hay lấy lại? Nếu biết sợ như vậy th́ lại càng phải thực hiện những điều cần thiết cho tự do dân chủ càng sớm càng tốt. V́ nếu để càng lâu th́ tội ác càng nhiều, dân chúng càng phẫn nộ hơn, xung đột c̣n mạnh mẽ hơn và hậu quả càng khốc liệt hơn. Đó là sự thật. Trái lại, tạo nên một thể chế dân chủ thực sự cho đất nước, mọi người đều có đời sống tự do an b́nh th́ người Cộng Sản cũng được một đời sống như mọi người. C̣n mong ước ǵ hơn?

Phải chăng Nguyễn Tấn Dũng cũng như đảng viên Cộng Sản khác đă quên kinh nghiệm của chính người Cộng Sản: chỗ nào có bất công, đàn áp, chỗ đó có đấu tranh. Cộng Sản đang tạo ra ngày càng nhiều đàn áp, bất công th́ tinh thần đấu tranh của dân chúng càng lên cao, sự sụp đổ càng nhanh chóng, nhất là trong giai đoạn này, lúc mà cái gương WTO phản chiếu trung thực t́nh h́nh Việt Nam và ngày càng bất lợi cho Cộng Sản. Người quốc gia chống Cộng v́ biết rơ chủ nghĩa này là chủ nghĩa phá hoại, tàn ác, nhưng người quốc gia cũng không muốn cho người Việt Nam, dù là Việt Nam Cộng Sản tức là Việt Cộng cứ dấn thân vào chỗ chết và cùng lúc làm cho toàn dân phải đấu tranh trong khi đáng lẽ phải dành nhiều thời gian và công sức cho công cuộc tái thiết đất nước.

Hai câu hỏi: có hy vọng một ngày nào đó chủ nghĩa vô sản chuyên chính trở lại với thế giới hay không? Nếu có th́ chủ nghĩa này sẽ đưa nhân loại nói chung và dân tộc Việt Nam nói riêng có có một đời sống thiên đường hạ giới hay không? Chắc chắn là không. Kinh nghiệm này tuy rất b́nh dân nhưng rất thực tế, người Cộng Sản tự hào là những kẻ thực tế hăy suy nghĩ. Tự ư ḿnh chuyển giao quyền lực cho dân chúng sẽ có sự an b́nh cho ḿnh, hay là nhất quyết ôm quyền lực một cách mù ḷa để đến khi bị lật đổ th́ mất tất cả? Gần 3 triệu đảng viên Cộng Sản không có ai thức tỉnh hay sao?

Người Cộng Sản cũng thường hănh diện là biết tùy thời để sống c̣n, bất chấp đạo lư con người với mà thực hiện “chân lư”: cứu cánh biện minh cho phương tiện, nhưng đối với chủ nghĩa Cộng Sản là cứu cánh của người Cộng Sản lại là một cứu cánh ảo, không thực dụng th́ dại ǵ mà dùng tất cả những phương tiện tàn ác, dại dột để tiến tới ảo tưởng? Và nếu không tiến tới được cứu cánh hiện thực, hữu ích th́ tại sao sao không dứt khoát cắt bỏ cái đuôi Cộng Sản tai hại đó, rảnh nợ cho ḿnh và cho dân tộc? Phải chặt cái đuôi Cộng Sản, phải chặt cái đuôi cố chấp để cứu Đảng và cứu ḿnh.

Lê Văn Ấn

 

Trở lại trang chánh