Nghĩa tình Pắc Bó

 

        Chuyện xảy ra tại hang Pắc Bó trong một bộ lạc ăn thịt người.

        Một hôm hai bố con nhà nọ cầm mã-tấu núp trong các lùm cây bên đường mòn, chờ con thịt.

        Một cậu bé thuộc bộ-lạc khác đi ngang. Cu Nông hăm hở:

        - Để con! Nó nhỏ hơn con nhiều. Con sẽ xử lý nó dễ dàng!

        Bố Hồ kéo con lại, lắc đầu:

        - Trông nó gầy giơ xương thế kia thì chưa đủ nuôi con Kiki. Gượm đã!

        Lát sau, một gã to béo lạch bạch đi tới. Cu Nông huých vào mông bố, ra hiệu. Bố Hồ lại lắc đầu:

        - Tưởng ai, hoá ra thằng Mao ở cái bản bên kia núi. Thằng này không có thịt, toàn mỡ là mỡ, ăn vào chỉ tổ nhồi máu cơ tim mà chết!

        Hai bố con lại nén hơi, thở nhè nhẹ, kiên-nhẫn ngồi chờ.

        Tới lúc xế chiều, chợt có tiếng hát véo-von xa xa rồi một cô thôn nữ xinh-xắn nhẹ-nhàng đi tới.

        Cu Nông quơ dao định nhảy ra thì bố Hồ kéo tay nó lại dặn:

        - Đừng giết nó!

        Cu Nông ngạc-nhiên:

        - Sao không, bố?

        Bố Hồ giải-thích:

        - Bố sẽ đem nó về hang, chiều nay mình ăn thịt mẹ mày.

 

Trở lại trang chánh