NÉN HƯƠNG NGÀY XUÂN

 

Mai mốt đây, bạn có về bên đó ?

Nhờ chuyển dùm ta mấy nén tâm hương.

Và nhớ cắm lên từng ngôi mộ nhỏ.

Đang quạnh hiu trong nghĩa địa bên đường.

 

Mộ ở đó, trơ vơ từng nấm đất.

Sống đã nghèo nên chết cũng nghèo thôi ! 

Chữ trên bia thì nét nhòa nét mất.

Và nắm xương cũng tro bụi lâu rồi.

 

Họ đến đây từ những ngày Nam tiến.

Theo giòng người trẩy hội mở biên cương.

Kể sao hết những gian lao nguy biến.

Dưới bước chân của những kẻ khai đường.

 

Vùng hoang vu bỗng trở nên sinh động.

Tiếng xẻng đào kinh, tiếng búa bắt cầu.

Từng nhát cuốc khơi dần lên mạch sống.

Cho đời mình cho, cho con cháu mai sau.

 

Lớp trước nghỉ, có lớp sau nối bước.

Đắp đường thêm và mở rộng cổng làng.

Đốt lửa hồng sưởi mùa đông rét mướt.

Trồng cây nêu mừng báo buổi Xuân sang.

 

Cha mẹ ta cũng đã nằm ở đấy.

Với Ông Bà với Cô Bác chung quanh.

Đất dù dày, cỏ dù xanh đến mấy.

Khó mờ đi công khai phá, sinh thành.

 

Tin năm qua từ quê hương đưa tới.

Đã Lương Khanh lại Nguyễn Trợ lìa đời.

Lòng nghĩa địa cứ đùn lên mộ mới.

Chôn lấp dần những kỷ niệm đời tôi.

 

Ta tự trách mình ra đi bỏ xứ.

Buổi Xuân về, không thăm viếng khói hương.

Xứ lạ quê người, cuộc đời lữ thứ.

Phận cháu con chẳng trọn đạo cang thường.

 

Thanh Hữu Huyền

 

 

Trở lại trang chánh