Nghị quyết 36 ư ? - trật lấc !

Bùi Tín

Paris. 5/9/2004

Họ leo lẻo : NQ36 tỏ rơ sự quan tâm của đảng và nhà nước với gần 3 triệu bà con ta ở nước ngoài.    

Tôi đánh giá :  giả dối ! đạo đức giả ! trâng tráo !

Họ uốn lưỡi : NQ36 sẽ khuyến khích bà con ta hướng về quê hương và tham gia xây dựng đất nước .    

Tôi đánh giá :  ảo tưởng ! đến tết công-gô !

V́ sao ?  - V́ những người chuẩn bị cho NQ, dự thảo NQ, thông qua NQ vẫn giữ nguyên cái năo trạng cổ lỗ : trịch thượng, ban ơn, bố thí, làm cha mẹ dân đen !

V́ sao nữa ư ?    - V́ những người như ông Vũ Khoan, ủy viên ban bí thư trung ương, phó thủ tướng, như ông Nguyễn Phú B́nh thứ trưởng ngoại giao, chủ nhiệm ủy ban người Việt ở nước ngoài , 2 nhân vật chủ chốt viết nên bản dự thảo NQ này, cũng có chút ít học vấn, cũng có đi đâu đó ra nước ngoài, có phải là u mê mít đặc đâu,  mà khi đề cập đến vấn đề người Việt ở nước ngoài lại quên khuấy đi – hay cố t́nh giả bộ quên - vấn đề đầu tiên là : do đâu mà có gần 3 triệu người Việt rải rác khắp nơi ? Phải đi từ nguyên nhân cơ bản mới nh́n ra vấn đề và giải quyết vấn đề chứ !

Vậy nguyên nhân cơ bản ấy là ǵ ?  Họ có dám nh́n vào sự thật hay không ? Hay vẫn cứ giả chột, giả mù ?   Xin nói thẳng ra là : hèn !

Vậy xin thưa : số đông bà con ta lớp lớp gạt nước mắt bỏ nước ra đi, trên những tàu thuyền ọp ẹp, trước sóng to gió lớn của biển cả hung dữ, chỉ v́ một loạt chính sách : ‘’trả thù‘’, ‘’phân biệt đối xử‘’, ‘’hạ nhục kẻ thua trận‘’, ’’cải tạo bằng nhà tù‘’, ‘’diệt trừ tư sản’’, ‘’cưỡng bức đi kinh tế mới‘’, ’’xét theo lư lịch‘’, ‘’hộ khẩu thành phố không cấp cho bọn ngụy‘’… Để đến mức người dân có lương tâm và tự trọng cảm thấy bơ vơ lạc lơng trên chính quê hương ḿnh ; đến độ cái cột đèn có chân cũng phải ra đi …

Những vị làm ra NQ 36 của đảng CS lẽ ra nên hỏi ư kiến các vị CS lăo thành như ông Trần Trọng Tân chẳng hạn , khi về hưu rồi, ngẫm nghĩ sự đời một cách ngay thật, đă kiến nghị với đảng ‘’nên chú ư đến tâm trạng nặng nề của những nạn nhân do sai lầm các chính sách của đảng‘’, hay ông Dương Đ́nh Thảo từng là phó bí thư thành ủy Sàig̣n : ‘’đảng ta đă mắc nhiều sai lầm rất nghiêm trọng, phải kiểm điểm nghiêm túc, nếu không tôi có cảm giác chẳng bao lâu nữa đảng sẽ mất quyền lănh đạo.‘’

Cho nên ṣng phẳng mà nói đại đa số người Việt ở nước ngoài là nạn nhân, mà kẻ gây nên quốc nạn ấy chính là đảng CS với những chính sách ‘’ đại đoàn kết ( !)‘’, ‘’rộng lượng, bao dung, nhân đạo(!) ‘’ lộn ngược như kể trên. Đó là chưa kể đến vụ Công an theo lệnh đảng bán băi, bán tàu, thuyền, bán chỗ ngồi, thu vàng, thu cả nhà cửa tài sản, rồi bắt đi bắt lại nhiều lần… ; và do ḷng tham không đáy mà tàu ọp ẹp, máy hỏng,quá tải, bị hải tặc, bị giông tố, biết bao nhiêu bà con ta chết ch́m tức tưởi dưới đại dương !

Nay kẻ tội phạm - những tội ác chồng chất, khủng khiếp, rụng rời, với số nạn nhân chưa biết nổi là bao nhiêu - qua NQ 36 lại rủ ḷng thương hại ban ơn cho những nạn nhân c̣n sống sót ,do chính ḿnh gây ra.  Thật là ngang ngược, thật là mỉa mai, phải nói (xin lỗi nếu ai đó nghe nghịch nhĩ ) thật là đểu cáng !

Cho nên, theo tôi, muốn tạo nên mối quan hệ mới giữa đồng bào ở hải ngoại với chính quyền CS trong nước, NQ36 chỉ thiếu có 2 chữ :’’ xin lỗi !’’

Ở một nước văn minh, chỉ sơ sơ đụng chạm nhau, ai cũng biết mở mồm : xin lỗi ! Vậy mà kẻ phạm những tội ác nhiều vô kể, nặng vô biên – bao nhiêu sinh mạng, tài sản, máu và nước mắt, khổ đau và uất hận ? -  vẫn nhâng nháo ban ơn, vênh váo dạy bảo những nạn nhân của ḿnh ! Thiếu 2 chữ ‘’xin lỗi‘’ trên cơ sở nhận ra sai lầm th́ hàng vạn chữ cũng chỉ là bất lương ! mà ‘’xin lỗi‘’ chỉ nâng cao chứ đâu có hạ thấp nhân cách !

Ở các nước Đông Âu, các sứ quán VN cũng ch́a ra NQ36 để uốn lưỡi ban ơn. Tôi xin kể lại lời một bạn trẻ ở chợ Sân vận động Vacsava đầu tháng 8/2004: ‘’Các quan chức trong sứ quán là h́nh ảnh thu nhỏ của chính quyền trong nước. Bọn họ quan liêu, ăn bẩn không thể tưởng, chuyên lợi dụng chức quyền về cấp giấy tờ, visa đi về nước để hành, rồi móc túi bà con ta ;họ quyên tiền ’xóa đói giảm nghèo’ nhưng chẳng có biên nhận, biên lai ǵ hết.

Họ ba hoa về NQ36, nhưng chính là do chính sách của đảng CS không  mang lại ấm no , không có tự do tối thiểu đă buộc chúng tôi phải sang đây kiếm ăn vất vả lắm ! thế mà họ c̣n bám theo như đỉa để hành hạ và móc túi bà con ta ! Chúng tôi bảo: sứ quán họ là nơi mất vệ sinh nhất giữa thủ đô này !‘’.

Đó, gần 3 triệu bà con ta khắp nơi – di cư  từ 1950 hay từ 1975, từ miền Nam hay từ miền Bắc -  ‘’hoan hỉ’’ đón nhận NQ36 như vậy đó.

Báo chí trong nước loan tin, sau NQ36 của Bộ chính trị, chính phủ sẽ có chương tŕnh hành động mọi mặt (!);  có nhiều sáng kiến (!) như : mời chuyên gia về giúp nước, mở trại hè cho thanh niên trong và ngoài nước, in sách học tiếng Việt cho ngoài nước, có ngân sách lớn cho NQ36…

Xin chớ đánh giá thấp ư thức chính trị, ḷng tự trọng của bà con ta ở nước ngi. Sẽ có ngày vỡ mặt !  Xin hỏi ngay các vị đă ca ngợi ‘’đảng ta‘’, "nhà nước ta‘’ như các trí thức Việt kiều Nguyễn Đăng Hưng ở Bỉ, Đặng Lương Mô ở Nhật, Nguyễn Chánh Khê ở Mỹ xem; có khi ngay các vị đă quỳ gối quy phục này cũng không ngửi nổi cái NQ36 , lời lẽ xưa cũ đến 20, 30 năm !

Cho nên : có ai hỏi  cái NQ36 có đáp ứng nguyện vọng của bà con ta ở hải ngoại và dụ dỗ được bà con không ?

Tôi xin khẳng định rất gọn :  Trật lấc !

Bùi Tín

Paris. 5/9/2004

 

Trở lại trang chánh