Thư của bác sĩ Đỗ Bích Ngọc

Hà Nội, ngày 3 tháng 2 năm 2008

Kính gửi :

- Các vị lãnh đạo tối cao trong bộ máy đảng CSVN và nhà nước, chính phủ nước CHXHCN Việt Nam - thủ đô Hà Nội

Đồng kính gửi :

- Các cơ quan thông tin đại chúng trong và ngoài nước

(Về việc cá nhân tôi quyết định trả lại toàn bộ huân huy chương, kháng chiến và có thành tích do đảng & nhà nước tặng thưởng trước đây…)

Tôi: Đỗ Bích Ngọc - 73 tuổi nguyên là bác sỹ chuyên khoa Nội nhi cấp I, trước làm việc tại phòng khám bệnh số 13 phố Phan Huy Chú - Bệnh viện E – TP Hà Nội, trực thuộc Bộ Y tế.

Nay ở tại 151 phố Triệu Việt Vương, quận Hai Bà Trưng, TP - Hà Nội

Kính thưa quý cấp trên và các ngài !

Tôi tham gia cách mạng cho đảng CSVN từ 1954 tới nay 12/2006 đã có 52 năm liên tục. Tôi một lòng theo đảng CSVN, theo cách mạng và nhà nước. Tôi đã làm việc trên 40 năm trong ngành Y tế, không ngại khó, ngại khổ…

Nghĩ đến tương lai, lứa tuổi giá sức yếu, tương lai về hưu có lương hưu để sống. Không ngờ, tôi nghe đảng CSVN, nghe Nhà nước VN XHCN kêu gọi chống tham nhũng, tôi thực sự dám đấu tranh bảo vệ sự công bằng cũng như thời chiến tranh "chống Pháp, chống Mỹ " nên tôi không lường trước được việc bọn tham nhũng, gian tham lại tìm cách trù dập, bức hại tôi đã 16 năm nay suốt từ tháng 3/1991 tới nay 12/2006. Nay cuộc sống của tôi hoàn toàn trắng tay, không chế độ, không một đồng xu lương hưu, không có 1 m2 ( mét vuông ) nhà đất để ở.. .v.v…

Phải chăng vì tôi là tội phạm lớn? Vì làm việc cho Chính phủ nước CHXHCN VN, cho cách mạng Việt Nam trên 50 năm, trong đó có 40 năm ở ngành Y tế xuyên qua 2 thế kỷ 20 và 21, song tôi lại phạm tội chống bọn tham nhũng trong ngành Y tế Việt Nam chăng ?

Nếu đúng tôi mắc 2 tội phạm trên thì tôi đề nghị Quốc hội, Nhà nước, Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam hãy ra quyết định xử lý tôi và hủy bỏ toàn bộ huân chương kháng chiến mà Chính phủ, Nhà nước, ĐCS Việt Nam đã trao tặng tôi. Đồng thời các quý vị hãy ra quyết định vì 2 tội nêu trên mà đưa ra khỏi chữ mảnh đất chữ S của đất nước Việt Nam ngay đi. Trong bước đường cùng nếu có phải đi ăn mày nơi đất khách quê người cũng đành cam chịu.

Với lý do trên 50 năm theo đảng CSVN, theo cách mạng, song đến nay lại can tội chống bọn quan liêu, tham nhũng trên đất nước Việt Nam tại Bệnh viện E và Bộ Y tế trước đây. Với điều này các vị có thấy bất công và vô nhân đạo không ? Liệu các vị có thấy yên ổn trong lương tâm không ?

Chính vì vậy, hơn 16 năm nay tôi không có một đồng xu lương hưu để sinh sống, thậm chí lúc bị ốm đau cũng không có cả bảo hiểm Y tế để khám, chữa bệnh !!!...v.v…Cảnh ngộ của tôi một trí thức đã một lòng theo đảng vậy mà bị đối đãi bạc bẽo làm sao ? Chính vì thế trường hợp của tôi đã góp thêm vào đội quân Dân oan Việt Nam ngày càng đông đúc và đầy rẫy trong xã hội ta như hiện nay làm nhức nhối cho những người có lương tri !

Tôi đành cam chịu tủi buồn vì sinh nhầm thời, vào nhầm ngành Y, phải sống dựa vào đồng lương hưu của chồng đã có 59 tuổi đảng CSVN, tôi thấy tủi hận quá, mà không biết kêu ai, thấu hiểu hết nỗi đau này ?

Kết thúc chiến tranh đã hơn 33 năm, người người được ưu ái, nâng đỡ, hưởng lạc ...v.v… lại có một số người ở ngành Y tế được ưu ái phong chức lớn, hưởng lương cao, bổng lộc nhiều, lại chiếm hữu thêm 1 nhà biệt thự giữa Thủ đô Hà Nội, trị giá nhiều chục tỷ đồng Việt Nam, như nguyên Bộ trưởng Y tế Phạm Song, sống cuộc sống đế vương: nào là ô tô, nhà lầu, đủ loại bổng lộc và đặc quyền đặc lợi khác do thượng cấp và phe cánh đem lại cho ông ta, có nhẽ đến 10 đời ông Phạm Song cựu bộ trưởng ngành Y của đất nước này tha hồ hưởng lạc cũng không hết của do tham nhũng, ăn cướp tinh vi.

Còn tôi phải sống trong cảnh bị dập vùi, bị bức hại mọi mặt, bị ngược đãi, bất công của một số lãnh đạo, tổ chức bệnh viện E và Bộ Y tế từ thời ông Bộ trưởng Phạm Song thất đức này.

Ngày tiếp ngày, tháng tiếp tháng, năm tiếp năm tôi ôm đơn đi khiếu nại, kêu cứu, giải oan sai ….thì đều bị phe cánh tham nhũng của họ ở trong và ngoài ngành Y tế dùng quyền lực được giao không tiếp, xua đuổi, quát nạt, chửi bới thậm tệ… .v. v…. chúng dùng thủ đoạn nhận đơn thư khiếu nại cho qua quýt rồi hủy đơn, vô trách nhiệm…

Ôi ! phải chăng cuộc đời này là cuộc đời thừa của xã hội Nhà nước Việt Nam XHCN có đúng không ???

Vợ chồng tôi nhìn đống những tấm huân chương lấp lánh do đảng và nhà nước đã tặng tôi năm xưa mà tôi lại thấy trào nước mắt, nhớ lại một thời chiến tranh, một thời bao cấp gian khổ… Khi ấy tất cả vì tiền tuyến cái đói, cái rét, gian khổ tôi không sợ. Mà hôm nay, kết thúc chiến tranh đã hơn 30 năm tôi lại thấy giật mình vì sợ: Sợ vì trù dập, sợ cái bất công, sợ bọn quan liêu, tham nhũng, sợ bọn lợi dụng chức quyền để hãm hại người ngay thẳng dám tranh đấu. Sợ bọn Lý Thông cướp công lao xương máu của biết bao người lương thiện thời nay, bọn chúng thật dễ sợ vô cùng ! Thật đúng như câu thơ dân gian mà dân ta truyền khẩu khắp nơi :

Đảng là mẹ, Bác là cha

Từ khi Bác mất Đảng ta góa chồng

Bác ơi, Bác có biết không ?

Thạch Sanh thì ít Lý Thông thì nhiều !

 

Kính đơn

Nữ Bác sĩ chuyên khoa nội cấp 1 - Đỗ Bích Ngọc trước công tác tại bệnh viện E - Hà Nội

Nhà ở hiện nay số 151 phố Triệu Việt Vương,quận Hai Bà Trưng, Hà Nội

 

* Ghi chú:

Mong sớm được hồi âm theo địa chỉ đã ghi ở đơn này