Bản kiến nghị về quyền tự do dân chủ:

100 năm sau vẫn không có ǵ hết với Đảng bịp của Nguyễn Ái Quốc!

Nguyễn Đ́nh Lực

Tổ chức Dân Chủ Việt Nam và báo Cánh Én (Phong Trào Dân Chủ Đông Âu)

(Nguyễn Khoa Điềm dỡ tṛ "bịp" trong cuộc thi "Trí Tuệ Việt Nam", nhưng chưa nghĩa lư ǵ so với tên "bịp" NGUYỄN ÁI QUỐC và Đảng "bịp" CSVN, được Nguyễn Đ́nh Lực -- một người CS thức tỉnh sinh hoạt trong phong trào dân chủ Đông Âu --  tố cáo trong bài "Bản  kiến nghị về các quyền Tự Do Dân Chủ" (đăng trong Khai Thác Thị Trường #56, tháng 10-11-12/2004), như sau:)

Khi các nước đồng minh sau chiến thắng trong thế chiến thứ I ngồi bàn bạc với nhau về tương lai của thế giới, họ đă nhận được một Bản kiến nghị của một nhóm người Việt Nam, được kư bằng cái tên Nguyễn Ái Quốc. Sau này, cái tên đó được hiểu là của ông Hồ Chí Minh - lănh tụ của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà. Nói chính xác hơn th́ đây là Bản kiến nghị của Nguyễn Ái Quốc gửi cho bộ trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ, ông Robert Lansing, đang có mặt tại cuộc họp.

Bản kiến nghị đưa ra yêu sách 7 điểm, đ̣i hỏi các quyền tự do, dân chủ cho xứ Đông Dương thuộc Pháp lúc bấy giờ. 7 điểm đó là:
 ...

"1) Ân xá toàn diện cho những dân bản xứ vốn bị lên án v́ những hoạt động chính trị

 2) Cải tổ nền công lư Đông Dương bằng cách ban cho nhân dân bản xứ những bảo đảm về công lư mà những người Âu châu có, và toàn bộ guồng máy ṭa án đặc biệt vốn là những phương tiện để khủng bố và đàn áp những thành phần có trách nhiệm của nhân dân An nam.

 3) Tự do báo chí và ngôn luận

 4) Tự do lập hội và hội họp

 5) Tự do di chuyển và xuất ngoại

 6) Tự do giáo dục và tạo ra những trường kỹ thuật và chuyên nghiệp trong mỗi tỉnh cho quần chúng.

 7) Thay thế chế độ cai trị với những sắc luật độc tài bằng một chế độ luật pháp."

Đặt giả thiết ông Nguyễn Ái Quốc c̣n sống và cũng đưa những yêu sách như trên cho chính quyền Việt Nam hiện nay, th́ có lẽ ai cũng nhận thấy rằng, tất cả những yêu sách được đưa ra gần một thế kỷ trước đây vẫn c̣n nguyên giá trị. Và có lẽ người đưa ra yêu sách sẽ lập tức bị chính quyền Hà Nội gán tội, nặng th́ là "gián điệp", "chống phá nhà nước XHCN" (có thể lănh án tử h́nh), nhẹ th́ cũng "lợi dụng quyền tự do dân chủ".

Đ̣i hỏi trả tự do cho tất cả những người hoạt động chính trị trong điểm 1 của Bản kiến nghị cũng chính là đ̣i hỏi rất cấp bách hiện nay của những người đấu tranh v́ dân chủ cho Việt Nam đối với bạo quyền Hà Nội. Bằng các thủ đoạn đánh tráo các khái niệm, đàn áp những nhà hoạt động đ̣i tự do, dân chủ, bạo quyền Hà Nội đang giam giữ hoặc quản chế rất nhiều những người yêu nước như Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Vũ B́nh... Thậm chí họ "tiến" xa hơn nữa so với chính quyền thực dân Pháp trong mức độ đàn áp người dân khi giam giữ, quản chế cả những tu sĩ  và đồng bào các tôn giáo như Linh mục Nguyễn Văn Lư, Mục sư Nguyễn Hồng Quang, đồng bào các dân tộc ở Tây Nguyên và rất nhiều các hoà thượng, thượng toạ, đại đức của Giáo hội Phật Giáo VN Thống Nhất...  V́ vậy mà mới đây quốc hội Hoa Kỳ đă đưa Việt Nam vào diện các nước cần quan tâm đặc biệt về vần đề tự do tôn giáo. Cho nên có thể kết luận, Hà Nội đă sử dụng "toàn bộ guồng máy ṭa án đặc biệt vốn là những phương tiện để khủng bố và đàn áp những thành phần có trách nhiệm của nhân dân An nam"*.

Hà Nội đă giăy như "đỉa phải vôi" khi thấy bị xếp vào danh sách các nước không có tự do tôn giáo và t́m đủ cách để thanh minh với thế giới, rằng đây chỉ là chuyện hiểu nhầm, hiểu sai về sự thật ở Việt Nam; rằng, đây chỉ là những "luận điệu của những kẻ muốn can thiệp vào công việc nội bộ của VN"; và mỗi nước độc lập có cách hành xử riêng về vấn đề công lư. Họ quên hay không biết rằng trước đó gần thế kỷ, Nguyễn Ái Quốc cũng chỉ yêu sách "Cải tổ nền công lư Đông Dương bằng cách ban cho nhân dân bản xứ những bảo đảm về công lư mà những người Âu châu có"*. Nhưng khi nắm được quyền rồi th́ chính Nguyễn Ái Quốc và Đảng CSVN là kẻ giết người không gớm tay, đàn áp thẳng tay những người đối lập, và không để cho dân được hưởng các quyền căn bản nhất như là:

 - Tự do báo chí và ngôn luận

 - Tự do lập hội và hội họp

 - Tự do di chuyển và xuất ngoại

 - Tự do giáo dục và tạo ra những trường kỹ thuật và chuyên nghiệp trong mỗi tỉnh cho quần chúng.

 - Thay thế chế độ cai trị với những sắc luật độc tài bằng một chế độ luật pháp.(dẫn ở trên)

Thành ra Nguyễn Ái Quốc và Đảng CSVN chỉ là những phần tử bịp bợm nhất, giảo hoạt nhất thế giới, chuyên lường gạt người dân, trong khi làm đầy tớ đốn mạt cho Quốc Tế Cộng Sản (các vụ Cải Cách Ruộng Đất, Nhân Văn Giai Phẩm , Học Tập Cải Tạo v.v. đă chứng tỏ sự tàn ác, bất nhân và lường gạt của Hồ cũng như Đảng CSVN).

Gần đây, việc xin ra báo tư nhân của ông Trần Độ, xin thành lập đảng của Nguyễn Vũ B́nh, xin thành lập Hội nhân dân chống tham nhũng của Nhóm Dân Chủ mà đại diện là hai ông Phạm Quế Dương, Trần Khuê, những bài viết của Nguyễn Đan Quế, Lê Chí Quang, Phạm Hồng Sơn, việc Đại Hội của Giáo hội PGVNTN... đều là những hành động thực hiện các quyền "Tự do báo chí và ngôn luận"; "Tự do lập hội và hội họp"* v.v.,  nhưng tiếc thay cái chế độ mà Nguyễn Ái Quốc đă sáng lập và lănh đạo, lại tước đi của người dân Việt Nam những quyền căn bản nhất mà chính Nguyễn Ái Quốc đă có lúc lớn tiếng  đ̣i hỏi.

Về quyền "Tự do di chuyển và xuất ngoại"* th́ có lẽ có quá nhiều dẫn chứng để chứng minh rằng nó không hề có trong chế độ CS Việt Nam hiện tại, như việc không cấp hộ chiếu cho các ông Nguyễn Thanh Giang, Hoàng Tiến đi dự hội nghị quốc tế; ngăn cản việc chữa bệnh của ông Hà Sỹ Phu hay đi du lịch của ông Nguyễn Thanh Giang... Sau gần 100 năm, đ̣i hỏi này vẫn c̣n quá cao đối với CS Việt Nam , cho nên chúng ta có thể nhận định chế độ mọi rợ này coi thường dân như thế nào, không làm được các điều cơ bản nhất do chính người lănh đạo của nó đ̣i hỏi 100 năm về trước!

Ở trên là vài ư kiến điểm qua một Bản yêu sách vào đầu thế kỷ trước, của một tay bịp nhất thế giới,  tay sai Quốc Tế Cộng Sản, kẻ đă sáng lập ra chế độ hiện nay ở Việt Nam. Và những điều ăn cắp, chép lại của người lấy làm của ḿnh hiện đang được suy tôn là "tư tưởng của chế độ"  (??tư tưởng HCM??). Cứ theo tên bịp Nguyễn Ái Quốc, dùng chính câu của ông ta, ta có thể  kết luận rằng, muốn Việt Nam có dân chủ, tự do, phát triển theo kịp các nước trên thế giới th́ điều cần làm đầu tiên là "Thay thế chế độ cai trị với những sắc luật độc tài (hiện hành) bằng một chế độ luật pháp."*

(Viết để nhớ lại và vạch trần  ngày Hồ Chí Minh "bịp" Đồng Bào VN qua Bản Tuyên Ngôn Độc Lập 2-9.)


 Chú thích:

* Trích các yêu sách trong Bản Kiến Nghị

 

Trở lại trang chánh