Hồ Chí Minh Trả Nợ Và Ăn Cướp

Đầu tháng 9 năm 1945, cầm đầu đám lính Tàu sang Bắc Việt để giải giới quân Nhật, tướng Lư Hán có mang theo 1 bức thư giới thiệu của người anh họ là tướng Lùng Văn, chúa tể tỉnh Vân Nam, người đă ngoảnh mặt làm ngơ để cho già Hồ tự do đè gái Tàu ra chơi ngay trong dinh thự của y hồi năm xưa. Trong buổi tiếp xúc đầu tiên, Lư Hán cười cười trao thư của Lùng Văn gửi Hồ. Xem xong, mặt hắn biến sắc, nhưng cố gượng cười, ngồi nghe Lư Hán đưa ra hàng trăm yêu sách kinh thiên động địa. Giữa lúc 2 triệu người bị chết đói, thây chưa kịp ră, hàng chục triệu đồng bào 2 miền Trung và Bắc đang thiếu gạo ăn th́ Hồ nuôi đám lính Tàu như người ta vỗ béo gà vịt ngày Tết. Hắn cho quân chận ở năm cửa ô, các bến xe, bến tàu, nhà ga để thu mua theo kiểu ăn cướp tất cả lương thực, thực phẩm của nông dân. Suốt mùa lam lũ 2 sương 1 nắng, thu hoạch được tí ǵ họ chắt chiu gom góp, gồng gánh bao dặm đường hy vọng đổi lấy cái chăn, cái chiếu manh áo cho gia đ́nh, bỗng nhiên bị Hồ tước đoạt để đền ơn những bữa cơm Tàu năm xưa hắn hưởng 1 ḿnh. Hắn c̣n trổ nghề ma cô bắt gái dâng cho bộ hạ của Lư Hán để trừ nợ ngày xưa hắn chơi đầy tớ gái của Lùng Văn. Gái thành niên không đủ, hắn bắt luôn gái vị thành niên nộp cho quân Tàu.

Tội ác của Hồ đâu đă dừng lại ở đó. Hắn c̣n sai bộ hạ mang vàng lên Đồng Văn để đổi thuốc phiện của người Mèo về cung phụng cho bè lũ Tiêu Văn - Lư Hán. Hai tên tướng này được Hồ hối lộ cho hàng tấn vàng bạc với điều kiện là chúng không được cung cấp vũ khí ,không được che chở cho các đảng Việt Quốc và Việt Cách nữa. Riêng Lư Hán c̣n được Hồ dâng cho 1 bộ bàn đèn á phiện bằng vàng. Được sự ưng thuận của bọn Tàu, Hồ ra lệnh cho Vệ quốc quân tấn công càn quét các cơ sở của Việt Quốc và Việt Cách.

Tại Hà Nội, nhiều đơn vị của 2 đảng phái này không đương đầu nổi với Việt Minh đă chạy vào khu vực đóng quân của Lư Hán ở phố cửa Đông, bị lính gác đuổi ra để cho Việt Minh làm thịt rất dă man. Chống cự hay đầu hàng cũng bị giết chết. Nhiều hố chôn tập thể nằm răi rác phía ngoài đê La Thành là nơi xảy ra nhiều trận ác chiến. Lực lượng Quốc Dân Đảng ở các tỉnh Vĩnh Yên, Phú Thọ, Yên Bái cũng bị thiệt hại rất nặng do không đủ vũ khí đạn dược. Giữa lúc đó, ở Saigon, Bông Anh Dĩa cán bộ tiếp vận vũ khí chủ chốt của Nam kỳ suốt 9 năm kháng chiến, đến gặp Dương Bạch Mai để nhận vàng sang Xiêm mua vũ khí. Mai hằn học chua chát:

- Vàng đâu nữa mà vàng? Ra ngoài Bắc mà hỏi ! Quyên góp cả tuần lễ được hơn 3 tấn vàng, hốt ráo nạo ra ngoải cúng mẹ nó cho bọn Tàu hết rồi.

- Bây giờ làm sao ?

- Th́ đi tay không chớ làm sao !

- ???

- Chuyến này xứ ủy phân công đồng chí Giàu cùng đi với đồng chí. Qua bển lại tổ chức Tuần lễ Vàng. Nếu thiếu th́ lạc quyên xin thêm tiền của Việt kiều. Tiền Xiêm th́ xài ở Xiêm, ráng hốt 1 mớ vũ khí nhiều nhiều về. Ở nhà thiếu súng đạn dữ lắm.

Trần văn Giàu, tay hùng biện số 1 thời đó, trí thức c̣n nể phục huống chi Việt kiều ở miền quê nước Xiêm. Nghe Giàu than thở về hiện t́nh bi đát của đất nước, Việt kiều chảy nước mắt, tuột ṿng, nhẫn, hoa tai, dây chuyền, lấy cả vàng lá trong nhà ra, tuôn hết vào thùng Kháng Chiến Cứu Quốc. Tuôn luôn cả tiền giấy bạc nữa. Giàu khích động ḷng yêu nước của giới trẻ. Thanh niên bỏ gia đ́nh, ùn ùn vác súng, vượt sông Cửu Long về nước đuổi Pháp, giành độc lập cho xứ sở. Thấy đại diện của chính phủ ăn mặc nhếch nhác quá, cụ Quỳnh - chủ hiệu may Quảng Đức ở tỉnh Udon đă may tặng Giàu 2 bộ âu phục để giữ thể diện quốc gia trước con mắt của dân Xiêm. Nhờ có Giàu, nên chuyến đó Bông Anh Dĩa chở khẳm lừ 3 ghe súng đạn về Rạch Gốc tận mũi Cà mau. C̣n 2 toán thanh niên Việt kiều vũ trang súng ống đầy đủ bằng tiền của chính gia đ́nh họ th́ được tổ chức thành 2 đơn vị với danh xưng bộ đội Hải Ngoại 1 và 2 ám chỉ thanh niên ở nước ngoài về quê hương chiến đấu.

Về sau, cải danh là Bộ đội Cửu Long 1 và 2 cho sát nghĩa và văn hóa hơn. Nhưng chỉ được 1 thời gian rất ngắn, họ bị xé lẻ tan nát, phân tán vào hàng chục đơn vị ở khắp nơi để đề pḥng t́nh trạng bất măn với những lời tuyên truyền láo khoét của bè lũ Hồ chí Minh rồi quay súng choảng vào bộ máy đảng trị và kéo quân về Xiêm sống sung sướng với vợ con v́ đă bị chiêu dụ về VN hy sinh xương máu cho quyền lợi riêng của đảng.

Tháng 1-1960, cha mẹ vợ con của đám này lại 1 lần nữa nghe theo lời chiêu dụ xảo trá của chính Hồ chí Minh đă lục tục hồi hương để hưởng độc lập do chồng con ḿnh góp phần giành được. Khi chuyến tàu đầu tiên chở Việt kiều từ Thái Lan về cặp bến Hải Pḥng, Hồ đích thân ra đón tại bến cảng. Sau vài câu thăm hỏi màu mè, hắn cút mất, để cho trưởng ban đón tiếp Việt kiều Trần Lâm tiến hành kế hoạch đă vạch sẵn, chỉ huy đám đảng viên đầu trâu mặt ngựa lận lột sạch sẽ vàng bạc, nữ trang, đô la, hàng hóa và tất cả đồ dùng mang nhăn hiệu đế quốc về chủ tịch phủ để sung vào công quỹ một số, c̣n th́ chia chác cho bộ Chính trị làm của riêng. Mỗi gia đ́nh Việt kiều được trả 1 tờ ... biên nhận với giá thu mua độ 1% trị giá hàng hóa. Số tiền đó sẽ được chính phủ trả dần theo nhu cầu cần thiết (?) của từng gia đ́nh, sau khi được Ủy ban hành chánh địa phương xét duyệt đơn xin chi tiêu. Muốn được 1 số tiền kha khá để chi tiêu "rộng răi" th́ phải đấm mơm mấy thằng ủy ban. Muốn khỏi chầu chực hết tuần này sang tuần khác ở ngân hàng lại phải đút lót. Dạo ấy chắc Hồ khỏi phải ăn cơm, v́ ngày nào Việt kiều cũng tọng đồ dơ vào đầy mồm hắn cho đỡ tức. Thiên hạ khóc lóc chửi vung thiên địa. Thật chưa từng thấy cái đảng nào ăn cướp trắng trợn ngang ngược như đảng cộng sản VN. Đảng trưởng gian trá theo kiểu đảng trưởng, đảng viên gian trá theo kiểu đảng viên. Từ ngày hồi hương, các gia đ́nh bị hàng ngàn đảng viên bao vây để xin xỏ, vay mượn (mà không bao giờ trả), nhất là để lừa gái chơi qua đường - 1 thói thời thượng tràn lan của đảng CSVN tiền phong - khiến bệnh viện C phải nạo thai lia lịa . Chỉ kể 1 việc điển h́nh trong muôn ngàn vụ lường gạt của VC. Từ Thu Lư là con gái thứ của ông bà Từ Hữu Long. Lư xinh đẹp, hiền, dễ thương nhưng dại không ai bằng. Trước năm 1960, anh Chánh - 1 bác sĩ VN ở Vọng Các cầu cạnh măi, Lư không ưng. Nghe lời đường mật của già Hồ (lúc đó Lư chưa gọi hắn bằng "THẰNG"), Lư về VN để "xây dựng quê hương". Ở Hà Nội có trăm thằng đảng viên đến lừa Lư. Cuối cùng thằng Vc lưu manh bậc nhất, cùng quê Nghệ An với Minh râu dụ dính, tên nó là Lộc, cấp bậc đảng phong: Thiếu tá, tự phong Đại Tá, đă có 1 vợ 2 con, đang làm ruộng ở Nghệ An, nhưng noi gương bọn lănh tụ cs côn đồ, khai bố láo là c̣n trong trắng. Lư mắc lừa, chịu làm vợ nó. Đến khi bụng mang dạ chửa, mọi việc mới vỡ lỡ ra. Lư đành làm lẻ cho 1 thằng chăn trâu chuyên đi giết người, và chịu đọa đày cảnh đánh ghen. Giờ đây, hàng ngày trợn mắt nuốt bo bo, khoai sùng. Lư có ân hận hay không? Nếu có th́ lên quảng trường Ba Đ́nh kéo đầu Minh râu dậy mà tát vào cái mồm tuyên truyền láo khoét và hạch cái tội ăn cướp tài sản của Việt kiều ...

Hoàng Quốc Kỳ

Trở lại trang chánh