CHỚ LÀM CHỨNG DỐI

Lời Giới Thiệu (VNN): Trong những năm tháng gần đây, qua các cuộc đấu tranh cho tự do tín ngưỡng của đồng bào trong nước, chúng ta đă nhận được khá nhiều bài viết mang nội dung luận bàn về thế nào là "ngôn sứ thật" và "ngôn sử giả". Trước khi chọn cho ḿnh một tôn giáo để tin thờ th́ ta đă là người Việt Nam; Công bằng xă hội và đời sống đạo có thể là hai lănh vực tách biệt được chăng?, v.v... Cùng nhập ḍng suy tưởng này, chúng tôi hân hạnh xin giới thiệu đến quư độc giả bài viết "Chớ Làm Chứng Dối" của ông Huỳnh Quốc B́nh. "Chớ Làm Chứng Dối" đă vượt lên trên khuôn khổ giới hạn của một tôn giáo, để có tầm nh́n trải rộng về nhu cầu sống và làm chứng cho sự thật của con người trên thế gian, mà đó cũng là cứu cánh của mọi tôn giáo. Đọc "Chớ Làm Chứng Dối" ta mới giật ḿnh nhận ra "im lặng không phải là con đường giải thoát", bởi v́ câm nín trước điều bất công là "có tội", v́ "kẻ biết điều lành mà chẳng làm, là phạm tội"... Nội dung "Chớ Làm Chứng Dối" có thể sẽ không dễ dàng được đón nhận, v́ một số những điều ngay thẳng đă được nói lên. Nhưng phải chăng ngôn sứ thật thường hay bị thế gian bạc đăi và nguyền rủa? Xin mời quư độc giả cùng theo dơi:

* * *

Đây không phải là lời khuyến cáo của con người dành cho nhau, nhưng do Đức Chúa Trời đă phán với dân sự của Ngài. Kinh Thánh Cựu Ước, điều răn thứ 9, một trong mười điều, có chép: "Ngươi chớ nói chứng dối cho kẻ lân cận ḿnh. (Xuất 20:16)

Có thể nói, việc làm chứng dối, hay nói dối là khuyết điểm mà con người dễ phạm nhất. Khi nhắc đến thái độ của một người "nói dối" hoặc "làm chứng dối", có người đă bào chữa: "Tôi nói dối nhưng không hại ai. Tôi làm chứng dối v́ hoàn cảnh..." Đây là tiêu chuẫn của con người, chứ theo tiêu chuẫn của Thiên Chúa th́ hễ nói điều ǵ không đúng sự thật là mắc tội nói dối.

Nhiều người tưởng lầm rằng "làm chứng" chỉ dành trong phạm vi toà án, nhưng thật ra nó c̣n bao gồm những vấn đề như truyền đạt một điều tích cực, hoặc tiếp tay đồn đăi những câu chuyện mà chính ḿnh không biết thực hư, hoặc do ḿnh dàn dựng để ly gián kẻ khác, để hạ uy tín người mà ḿnh không thích v́ ḷng ganh tỵ, không cùng quan điểm chính trị, tôn giáo v.v...

Trong các sinh hoạt của người Việt tại hải ngoại, ngoài những âm mưu chia rẽ các tôn giáo, các hội đoàn, các tổ chức đấu tranh do cánh tay nối dài của chế độ việt cộng tạo ra, chúng ta cũng thấy không thiếu những người chọn con đường tiến thân bằng cách tạo ra những mẩu truyện không đúng sự thật để ly gián kẻ khác hầu tạo vây cánh cho ḿnh. Khi làm việc nầy, họ đă gây tổn thương danh dự người khác đă đành, nhưng c̣n làm mất nhân phẩm của chính họ nữa.

Tôi có người bạn vong niên kể về lối hành xử của ông đối với những thuộc cấp có tật hay nói mách để lấy điểm thượng cấp. Câu chuyện về một người lính trong đơn vị của ông ngày xưa đến tâu rỗi để lấy ḷng ông: "Thưa chỉ huy trưởng, em nghe người ta nói có người nói xấu chỉ huy trưởng, em rất bực cái tụi đi nói sau lưng người khác, em tŕnh cho chỉ huy trưởng biết để đề pḥng chúng nó..." Và để giải quyết vấn đề nầy, ông chỉ tay thẳng vào mặt thằng đàn em: "Nếu anh không nói cho tôi biết người ta đó là ai? Th́ anh chính là người nói xấu tôi, là người muốn hạ uy tín tôi, là xem thường khả năng thẩm định của tôi..." Theo tôi, đây là phản ứng cần có trong các sinh hoạt của con người để giảm thiểu những hành động đặt điều nói xấu sau lưng người khác một cách bừa băi.

Về lănh vực xă giao trong đời sống hằng ngày cũng vậy. Có người ngồi im lặng, không phản ứng, không mạnh dạn thanh minh giùm người khác khi biết người ta bị hàm oan, v́ cho rằng đó không phải chuyện của ḿnh, không dại ǵ dính dấp đến. Cũng có người để mặc cho kẻ gian sử dụng lời lẽ trịch thượng để tấn công một người vắng mặt nào đó mà chính họ cũng biết đó là những điều bịa đặt, nhưng sở dĩ họ im lặng là v́ những điều nầy rất phù hợp với sự mong mỏi của họ trong việc nh́n người khác bị d́m xuống v́ ḷng ích kỷ, ganh ghét. Tất cả những điều nầy đều phạm tội làm chứng dối một cách gián tiếp. Thái độ nầy cũng giống lối hành xử của tổng đốc Phi-lát ngày xưa được chép trong Thánh Kinh. Chính ông biết rằng Chúa Jesus là người vô tội, và ông đă được vợ khuyến cáo là "đừng làm ǵ đến người công b́nh đó", nhưng chỉ v́ ươn hèn, v́ sợ mất cái ghế tổng trấn, sợ mất quyền lợi cá nhân, sợ mất ḷng những kẻ giả h́nh, nên ông đă ra lệnh cho đóng đinh Chúa Jesus trên thập tự giá, và c̣n nói: "Ta không có tội về huyết của người nầy; điều đó mặc kệ các ngươi" (Ma-thi-ơ 27:24)

Trong sinh hoạt tôn giáo cũng vậy. (Tôi xin phép chỉ nói trong phạm vị tín ngưỡng của tôi mà thôi) Những vấn đề có tính cách phóng đại khi làm chứng về ơn phước Chúa, hoặc tiếp tay đồn đăi những tin đồn tiêu cực về người khác, hội thánh khác, giáo phái khác, với mục đích chiêu dụ người khác theo đạo, theo hội thánh của ḿnh, giáo phái của ḿnh, đều mắc vào tội nói dối. Nên nhớ rằng Thiên Chúa là Đấng Toàn Năng, Ngài không cần chúng ta làm chứng dối cho Ngài, và Chúa cũng không thể chấp nhận những kẻ xưng ḿnh là con cái của Ngài mà hành xử luôn bất lợi cho công việc phát triển nhà Chúa. Chúa Cứu Thế Jesus đă đổ máu ra để cứu chuộc nhân loại mà những ai công khai xác nhận niềm tin của ḿnh đều nhận được hạnh phúc nầy. Do đó làm chứng dối cho Chúa, hoặc nhận là con cái Chúa một cách không xứng đáng, tức là chúng ta đă xúc phạm đến danh của Ngài, chúng ta tạo cơ hội cho người khác có cớ để lộng ngôn về danh Ngài.

Đối với những ai từng nhận được ơn phước cứu rỗi của Chúa, từng đọc Kinh Thánh, từng đến nhà thờ mỗi Chúa Nhật, hoặc đi đâu cũng mang quyển Kinh Thánh bên ḿnh, mà vẫn không từ bỏ tật nói dối, không xa lánh thói dèm pha kẻ khác, tạo sự hoài nghi trong ḷng mọi người về việc làm trong sáng của một cá nhân hay một nhóm nào đó mà họ nghĩ rằng có thể thu hút những người mà họ muốn độc quyền chiếm giữ... đều là hành động gian ác, đều là kẻ giết người một cách gián tiếp. Hành động nầy không chỉ mắc tội với con người, mà c̣n đắc tội với Thiên Chúa, v́ người chưa biết Chúa chỉ đánh giá về đạo của Chúa qua cách cư xử của những người được gọi là "có đạo" mà thôi: "Cây tốt th́ trái cũng tốt, cây xấu th́ trái cũng xấu; v́ xem trái th́ biết cây" (Ma-thi-ơ 12:33). . Và chúng ta cũng cần quan tâm đến những ǵ Chúa Jesus từng khuyến cáo các môn đệ của Ngài về h́nh ảnh của những thầy thông giáo ngày xưa, là những người tự cho rằng ḿnh hiểu đạo hơn người, nhưng thực chất th́ chỉ là những kẻ đạo đức giả: "V́ từ ḷng mà ra những ác tưởng, những ti giết người, tà dâm, dâm dục, trộm cướp, làm chứng dối, và lộng ngôn" (Ma-thi-ơ 15:19)

Chuyện người lao công của một trạm nghỉ ngơi trên xa lộ tại Maryland, USA, hôm 24-10-02 đă mạnh dạn t́m cách báo cho cảnh sát đến bắt hai tay súng bắn tỉa đă giết chết hằng chục người trước đó. Đây là người có ḷng quan tâm đến sự an nguy của kẻ khác, quan tâm đến t́nh trạng an ninh của đất nước ḿnh. Vậy mà người nầy không nhận ḿnh là anh hùng mà chỉ cho biết rằng ông chỉ làm bổn phận của một công dân.

Nh́n người rồi nghĩ đến ta mà ngao ngán. Tôi từng nghe một số người nhắc đến lời của Patrick Henry: "Give me liberty or give me death" (Cho tôi tự do hay cho tôi chết). Hoặc nhắc đến cuộc đấu tranh của Mục Sư da màu Martin Luther King cho vấn đề kỳ thị chủng tộc, t́nh trạng người da đen phải làm nô lệ cho người da trắng. Hoặc quảng bá bài giảng của Mục Sư Billy Graham nói về bổn phận của người công dân Hoa Kỳ qua vụ khủng bố 911, trong ngày ông được mời cầu nguyện cho nước Mỹ. Những người nầy lập lại những lời phát biểu đó, nhắc những hành động can trường đó một cách thật hùng hồn. Họ cũng lên án bọn khủng bố quốc tế một cách gắt gao, và không quên ca ngợi những nhân viên cảnh sát, cứu hoả Hoa Kỳ đă anh dũng xông pha vào chổ hiểm nguy để làm tṛn bổn phận công dân. Nhưng điều nghịch lư là cũng chính những người nầy lại thờ ơ với những tiếng kêu cứu của đồng bào ḿnh, của những người cùng niềm tin với ḿnh bên quê nhà đang bị nhà cầm quyền việt cộng đàn áp, khủng bố một cách dă man. Không phải chỉ có vậy, họ c̣n phê b́nh, chỉ trích, cô lập những ai nhắc đến công lao của người lính chiến VNCH ngày xưa từng chiến đấu cho họ được tự do ít nhất là đến 30-4-75, những ai công khai lên tiếng chống đối những bất công đang xảy ra tại VN ngày nay, và lên án bọ khủng bố việt cộng đă giết hại dân lành năm 1954 tại Bắc Việt và đồng bào Huế vô tội năm 1968, v́ cho rằng "làm chính trị" nên mới nhắc đến các việc nầy. Họ bào chữa cho sự thờ ơ của ḿnh, bằng cách cho rằng: "tôi không thích nói hoặc làm chính trị". Dù không dám quơ đũa cả nắm, dù tôi không dám làm công việc "xét đoán kẻ khác", nhưng tôi dám cho đây là hành động làm chứng dối, đây là thái độ của những kẻ giả h́nh, đây là thái độ của tổng trấn Phi-lát ngày xưa.

Trong cương vị của một người công dân VN, chúng ta biết rất rơ đồng bào của ḿnh trong nước đă và đang bị nhà cầm quyền Việt cộng tước đoạt hết quyền tự do căn bản. Biết những vị lănh đạo tinh thần bị việt cộng bắt bớ giam cầm. Biết chùa chiền, nhà thờ, thánh thất bị tịch thu. Biết đảng việt cộng bách hại vô cớ những người sống, và đào mồ cuốc mả người chết để lấy đất xây những nơi giải trí dành cho người ngoại quốc, hoặc bán cho tài phiệt nước ngoài. Biết các Phật tử, các tín đồ Phật Giáo Hoà Hảo, Cao Đài, các giáo dân Công Giáo, các anh em Tin Lành miền thượng du bị cường quyền việt cộng bách hại, nhưng lại chủ trương im lặng, v́ nói ra sợ bị liên lụy, sợ bị người khác cho rằng ḿnh làm chính trị... Là nhẫn tâm, là không có t́nh yêu thương, là đồng loă với tội ác. V́ Kinh thánh có chép: "Kẻ biết điều lành mà chẳng làm, là phạm tội" (Gia-cơ 4:17)

Nói đến những điều trên, chắc có người sẽ thắc mắc rằng: Nếu không "xét đoán kẻ khác" th́ tại sao lại nói ra những điều đó? Xin thưa: Chúa Jesus có dạy con người và nhất là dành cho mấy ông thầy thông giáo thời xưa, không được xét đoán kẻ khác. Lời dạy nầy với hàm ư rằng, đă là xấu xa như nhau th́ chớ chỉ điểm điều sai của kẻ khác, chứ không phải Ngài cấm chúng ta sử dụng bộ óc Thiên Chúa ban cho để phân biệt điều thiện, điều ác, hầu góp phần ngăn chận nó, hoặc xa lánh nó. Chẳng lẽ các vị có trách nhiệm về thuộc linh trong giáo hội, căn cứ vào lời Kinh Thánh để phân tích thế nào là tàn ác, thế nào là nhân đạo, để giúp mọi người làm đúng những ǵ Chúa dạy, đều là "thấy cái rác trong mắt người ta, mà không thấy cây đà trong mắt ḿnh" hay sao? Có lẽ điều quan trọng mà các con cái Chúa người VN cần xem lại, đó là có quá nhiều sự mâu thuẫn đă tiềm tàng lâu ngày mà không ai bận tâm đặt câu hỏi: Tại sao người ta chỉ dám lên án các chế độ độc tài tàn ác trên thế giới mà không dám lên án chế độ độc tài tàn ác tại VN ngày nay?

Cùng một nhận xét đó. Đối với tôi, bất cứ ai cố ư tiếp tay việt cộng để tuyên truyền rằng ở VN ngày nay có tự do, là Việt gian, là phản bội Tổ Quốc. Bất cứ ai dạy người khác phải tuân phục đảng việt cộng như thể vâng phục một chính quyền biết lo cho người dân, là làm chứng dối trước mặt Chúa, chứ không phải "khôn khéo như rắn, đơn sơ như chim bồ câu" (Ma-thi-ơ 10: 16). Những người nầy nên chân thành nh́n nhận rằng Kinh Thánh không dạy con người vâng phục đảng cướp, nhưng Kinh Thánh dạy: "Vả quan quyền không phải để cho người làm lành sợ, mà để cho người làm dữ sợ... V́ quan quyền là chức việc của Đức Chúa Trời để làm ích cho ngươi..."(Rô-ma 13: 3-4).

Kết luận: Chúa không dạy con người nói dối để bảo vệ quyền lợi của ḿnh, hay làm cho ḿnh trông đạo đức hơn người, làm cho hội thánh của ḿnh thêm đông, làm cho giáo phái của ḿnh được nổi tiếng. Chúa không dạy con người đi xin xỏ những kẻ vô thần công nhận "tư cách pháp nhân" cho đạo của Chúa, hay cho phép con người thờ lạy Ngài. Chúa cũng không dạy con người cam tâm cúi đầu để mặc cho cường quyền việt cộng bách hại Hội Thánh Chúa, nhưng: "Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời c̣n hơn vâng lời người ta" (Công-vụ 5: 29). Chính v́ thế, những ai nhận ḿnh là tôi tớ, con cái Chúa nhưng không dám tố cáo tội ác của việt cộng mà lại c̣n dựa vào cường quyền việt cộng để triệt hạ những Hội Thánh Tin Lành tư gia tại các miền thượng du, hoặc những Hội Thánh Tin Lành thuộc các giáo phái khác để tranh giành ảnh hưởng, là đồng loă với tội ác, là những kẻ chẳng hầu việc Chúa, nhưng hầu việc cho ḷng ích kỷ của họ: "Hởi anh em, tôi khuyên anh em coi chừng những kẻ gây nên bè đảng và làm gương xấu, nghịch cùng sự dạy dỗ mà anh em đă nhận. Phải tránh xa họ đi. V́ những kẻ đó chẳng hầu việc đấng Christ, Chúa chúng ta, song hầu việc cái bụng họ, và lấy những lời ngọt ngào du nịnh dỗ dành ḷng kẻ thật thà" (Rô-ma 16: 17-18). Đây là những kẻ mà chúng ta không ngần ngại nói với họ rằng: "chớ làm chứng dối". Và nếu ngày nào những người nầy c̣n làm chứng dối cho những vấn đề vừa nêu, th́ cho dù họ thuộc hàng giáo phẩm nào đi nữa, họ cũng không thể làm chứng thật với người khác về ơn cứu rỗi của Chúa Jesus, và Thiên Chúa công bằng, chắc chắn sẽ không hài ḷng đối với những kẻ làm chứng dối và đạo đức giả ở trần gian.

Huỳnh Quốc B́nh

P.O. Box 20361, Salem, OR 97307, USA.

Tel. (503) 249-9333

E-mail: hqbinh0528@hotmail.com