Đă Hơn 30 Năm Chiến Tranh Chấm Dứt, Nhưng Những Quyền Cơ Bản Của Con Người...Vẫn Không Hề Được Tôn Trọng Tại Việt Nam. |
Nguyễn Hoàng Lan |
Đă
hơn 30 năm chiến tranh chấm dứt, nếu chúng ta ngồi đây đang may
mắn được « hít thở bầu không khí tự do, dân chủ », th́ ở quê nhà,
những người anh em, đồng bào của chúng ta lại chưa có được cái may
mắn ấy.
H́nh: Sinh viên Nguyễn Hoàng Lan tại buổi lễ Rước Đuốc Dân Chủ tại San Jose ngày 16.07.2006. |
Kính
thưa :
Quư bậc trưởng thượng
Quư tổ chức cộng đồng, hội đoàn, đảng phái
Quư quan khách Hoa Kỳ
Kính thưa quư đồng hương và các bạn thanh niên thân mến,
HOÀNG LAN rất cảm kích trước sự có mặt đông đảo của các cô, các bác và
các bạn trong buổi lễ Marathon Rước đuốc dân chủ Nối Ṿng Tay Lớn ngày
hôm nay. Đó là một sự khích lệ lớn lao cho Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ
nói riêng và cho những bạn trẻ đang khao khát dân chủ cho VN nói chung.
(Cũng như Tiến Trung), HOÀNG LAN cũng đă rất bất ngờ khi chứng kiến cuộc
sống của cộng đồng người Việt tại hải ngoại. HOÀNG LAN đă cảm thấy rất
vui và cảm động khi thấy những tập quán, văn hóa truyền thống của người
Việt Nam vẫn được duy tŕ nơi đất khách quê người.
HOÀNG LAN cũng cảm nhận được những trăn trở, day dứt của người Việt Nam
xa xứ cho đất nước, cho dân tộc ḿnh. Quả thật, nếu chúng ta ngồi đây
đang may mắn được « hít thở bầu không khí tự do, dân chủ », th́ ở quê
nhà, những người anh em, đồng bào của chúng ta lại chưa có được cái may
mắn ấy. Đă hơn 30 năm chiến tranh chấm dứt, nhưng những quyền cơ bản của
con người như quyền tự do ngôn luận, quyền tự do lập hội… vẫn không hề
được tôn trọng tại Việt Nam.
Quyền tự do ngôn luận không thể có khi nguồn thông tin bị một đảng khống
chế, khi báo chí phải phục vụ cho một đảng, khi nhà nước chủ trương
tuyên truyền một chiều.
Quyền tự do lập hội bị vi phạm nghiêm trọng v́ chưa một công dân nào đă
được phép thành lập hội ở Việt Nam. Và hơn nữa, nhà nước mới ra đạo luật
cấm tụ tập 5 người trở lên, đó là bằng chứng của việc coi thường quyền
tự do lập hội của công dân. Quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở, quyền bí
mật thư tín, điện thoại, điện tín cũng không hề được tôn trọng khi các
nhà dân chủ thường xuyên bị cắt điện thoại, bị nghe lén, bị theo dơi, bị
lục soát tư gia một cách tùy tiện, phi pháp. Trong khi đó, những quyền
tự do cơ bản này đă được quy định rơ tại Hiến pháp hiện hành.
Chính cơ chế độc đảng chứ không ǵ khác đă tạo điều kiện cho những người
nắm quyền ngồi trên luật pháp và đi ngược lại lợi ích của nhân dân. Cơ
chế độc đảng này rơ ràng là vi hiến. Chỉ một đảng thâu tóm cả hành pháp,
lập pháp, tư pháp và cả các cơ quan truyền thông báo chí th́ tất dẫn đến
lạm quyền. Chỉ một đảng duy nhất nắm quyền th́ không thể có xă hội công
bằng, dân chủ- như những ǵ đă được quy định ở điều 3 Hiến pháp.
Quả thật, bất công xă hội tràn lan tại Việt Nam ngày nay là hậu quả tất
yếu của cơ chế độc đảng.
Đời sống người dân đă khó, đă khổ, lại chẳng biết nương tựa vào đâu để
được bảo vệ quyền lợi của ḿnh. Rất nhiều dân oan từ lâu sống trong cảnh
màn trời chiếu đất tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng, Hà Nội, để chờ giải
quyết các vụ khiếu kiện về việc ruộng vườn, nhà cửa, đất đai của họ bị
các cấp chính quyền chiếm đoạt. Không một cơ quan tư pháp nào muốn hoặc
dám giải quyết những trường hợp này, v́ tiêu cực đă trở thành hệ thống
và dây dưa đến nhiều cấp lănh đạo cao cấp. Ngành tư pháp không có sự độc
lập, phải nằm dưới sự kiểm soát của một đảng th́ sẽ không bao giờ có thể
xây dựng nhà nước pháp quyền để bảo vệ quyền lợi của người dân.
Một vấn đề lớn nữa cũng gây bất b́nh trong ḷng dân là chính sách của
nhà nước đối với thương phế binh của 2 miền Nam, Bắc. Các cô, các bác ấy
đă hi sinh cả tuổi trẻ của ḿnh cho 2 cuộc chiến, nhưng t́nh h́nh đất
nước hiện nay rơ ràng không phải là những ǵ họ đă mong muốn được thấy
khi đánh đổi cả cuộc đời ḿnh như vậy.
Những người lính của quân đội miền Bắc bây giờ ít ra cũng nhận được một
số trợ cấp ít ỏi, nhưng đời sống của họ vẫn chật vật vô cùng, và không
xứng đáng với những hy sinh gian khổ mà họ đă phải trải qua.
C̣n về phía những thương phế binh của Việt Nam
Cộng Ḥa trước đây, họ không hề nhận được một sự giúp đỡ nào từ phía nhà
nước, mà c̣n bị kỳ thị, gây khó khăn trong cuộc sống, chỉ v́ quá khứ của
họ. Thế hệ trẻ Việt Nam sinh ra sau chiến tranh không chấp nhận việc ấy,
bởi v́ đó không phải là truyền thống nhân đạo, nhân nghĩa của người Việt
Nam. Chiến tranh đă qua, đây đă là lúc để người ta gạt bỏ những hiềm
khích trong quá khứ để xây dựng một xă hội công bằng, nhân bản hơn.
Chính quyền Việt Nam cũng đă hô hào như vậy, nhưng họ đă không làm ǵ cả.
Hành động cụ thể nhất mà đáng lẽ họ có thể làm là đối xử công bằng với
tất cả các thương phế binh, tu bổ các nghĩa trang của quân đội Việt Nam
Cộng Ḥa trên tinh thần nghĩa tử là nghĩa tận, th́ đến bây giờ họ vẫn
chưa thực hiện.
C̣n rất nhiều vấn đề lớn khác trong xă hội mà cơ chế độc đảng, ́ trệ như
hiện nay sẽ không thể nào giải quyết được.
Chính sách giáo dục đóng vai tṛ quan trọng trong mọi xă hội. Thế nhưng
tuổi trẻ Việt Nam hiện nay đang phải chịu một nền giáo dục kém chất
lượng và nặng về h́nh thức. Tiêu cực trong thi cử rất nghiêm trọng và đă
trở thành hệ thống. Mỗi năm số học sinh thi đậu vào các trường đại học
và cao đẳng rất ít ỏi, và đa số các sinh viên khi tốt nghiệp làm việc
trái ngành nghề. Thanh niên không có một cơ hội đồng đều khi t́m việc
làm, tiêu chí tuyển người không dựa vào thực lực của mỗi người mà phụ
thuộc nhiều vào những mối quen biết.
Tại các thành phố lớn, có hàng trăm ngàn trẻ em lang thang. làm những
việc như đánh giày, bán báo, nhặt rác để giúp đỡ gia đ́nh. Tuổi c̣n nhỏ
nên các em dễ bị ảnh hưởng xấu từ môi trường đô thị phức tạp và sa ngă
vào nhiều tệ nạn xă hội. Đây là một vấn đề được các tổ chức xă hội trong
và ngoài nước rất quan tâm và đang có nhiều biện pháp giúp đỡ. Thế nhưng,
từ phía Nhà nước th́ lại không hề có một chính sách thật tâm nào để cải
thiện cuộc sống của các em.
Hàng trăm ngàn phụ nữ và trẻ em Việt Nam hiện nay đang là nạn nhân của
nạn buôn người. Đằng sau đó là những tổ chức buôn người, những hệ thống
nhận hối lộ sẵn sàng v́ đồng tiền mà bán rẻ đồng loại. T́nh trạng này đă
chứng tỏ sự băng hoại về đạo đức trong xă hội và sự vi phạm nghiêm trọng
về nhân quyền tại Việt Nam. Từ phía chính quyền không hề có một nỗ lực
đặc biệt nào để ngăn chặn vấn nạn này . Sự vô trách nhiệm này, trong một
đất nước có công bằng, dân chủ là điều không thể chấp nhận được. Thế
nhưng, chính cơ chế độc đảng toàn trị đang tồn tại ở Việt Nam đă tiếp
tay cho sự vô trách nhiệm ấy tiếp diễn.
Những sự việc mà HOÀNG LAN đă kể ở trên hầu như ai cũng biết và nhiều
người cũng đă nói. Những bất công càng lúc càng phơi bày rơ nét ấy đă
khiến TIếN TRUNG, HOÀNG LAN, cũng như nhiều bạn trẻ khác trăn trở và tự
đặt cho ḿnh rất nhiều câu hỏi. Trước đây, TIếN TRUNG vẫn mơ ước trở
thành kỹ sư tin học giỏi, c̣n HOÀNG LAN mong muốn trở thành một nhà hoạt
động xă hội, để trở về phục vụ cho đất nước. Nhưng dần dần, cả 2 đều
nhận thấy rằng ḿnh chỉ có thể cống hiến khả năng, kiến thức của ḿnh
cho xă hội khi đất nước có đủ điều kiện để những đóng góp ấy phát huy
được hết hiệu quả của nó. Những điều kiện mà HOÀNG LAN muốn nói chính là
một thể chế dân chủ, đa nguyên, đa đảng, một xă hội dân sự, nơi những
quyền cơ bản của con người được tôn trọng và bảo vệ bởi một Hiến pháp
công minh.
Hiện nay tại Việt Nam, trên 70% dân số là thanh niên. Tuổi trẻ luôn mang
nhiều hi vọng, hoài băo, và mong muốn được trở thành người công dân có
ích. Chỉ có một thể chế dân chủ thực sự mới có thể tạo điều kiện cho
những mơ ước ấy thành hiện thực. Ra nước ngoài du học, được thấy sự năng
động, sáng tạo và sự đa dạng trong phong cách của các bạn trẻ nước bạn,
HOÀNG LAN mong một ngày nào đó cũng sẽ được thấy một sức sống như vậy ở
đất nước ḿnh.
Hoàng Lan mong rằng các bạn trẻ trong và ngoài nước sẽ không chần chờ
thêm nữa mà hăy dũng cảm đứng lên để cùng nhau hành động.
Đă
đến lúc tuổi trẻ cần chung vai góp sức để thế hệ chúng ta và các thế hệ
kế tiếp có được một tương lai tốt đẹp hơn.
Cũng hi vọng rằng sự dấn thân ấy sẽ được các cô, các bác nhiệt t́nh ủng
hộ và giúp đỡ bằng kinh nghiệm của những người đi trước.
Xin cảm ơn sự chú ư của các cô, các bác và các bạn.