15.- GIỮ LẼ CÔNG B̀NH
Tư thời 15
tháng 6 năm Nhâm Dần (16-7-1962) tại Hội Thánh Trung ương
THI
OAI
hiệp phong tư vĩnh thế xương,
LINH
từ thượng triết đáo minh đường;
THÁNH
đồ khai giải tôn thiên lư,
ĐỨC
độ truyền thành lập thế khương.
OAI LINH THÁNH ĐỨC
chào mừng chư liệt vị chức sắc đàn tiền, chư chức việc và đạo tâm đẳng đẳng.
Giờ này Tôn Thánh thừa lệnh
báo cơ, sẽ có KHỔNG THÁNH TÔN SƯ lai đàn thuyết giáo. Vậy tất cả thành
tâm túc lễ nguyện cầu. Tôn Thánh xin ngoại cơ...
(Tiếp điển:)
THI
KHỔNG
học đồ phương Lăo điểm thành,
THÁNH
chơn triều hiện tiếp thời danh,
TÔN
nghiêm hạo hạo nhân quang chiếu,
SƯ
đệ tương phùng lư hội sanh.
KHỔNG THÁNH TÔN SƯ
đại hỷ chư phận sự Hiệp Thiên, chư chức sắc, chức việc và đạo đồ nam nữ.
Giờ nay Tôn Sư lâm đàn để
thuyết tŕnh trong chương giáo huấn tinh thần, tiếp theo đề tài của Thập Nhị
Thường Chuyển. Thuyết đồ Tôn sư sắp diễn tŕnh là "Giữ Lẽ Công B́nh".
Cười... Công B́nh là một yếu
tố định lập của vũ trụ, hóa sanh muôn loài. Là phương diệu của nhân sanh trong
cơ xử thế để thọ hưởng hồng ân của Tạo hóa mà lập thành chơn vị Thiêng liêng
nơi cơi gian trần. Đức Công B́nh luôn luôn tồn tại trong vũ trụ và vạn sanh.
V́ nếu thiếu lẽ công b́nh là tất cả h́nh thức này đến h́nh thức nọ, trong cơi
hữu thể cũng như trạng thái siêu h́nh đều dấy động. Tất cả nhơn sanh tự cổ chí
kim đều gội nhuần Đức Công B́nh mà an cư lạc Đạo. Nhưng mỗi một lần cơ vận
biến thiên nhơn tâm thay đổi là Lẽ Công B́nh bị ẩn tàng trong Chơn Lư. Xét
trong thời buổi này cũng như bao thời đại biến thiên trong cơi nhơn hoàng kim
cổ: Nguyên do bởi người quên mất Lẽ Công B́nh để dục tâm dấy động. Chỉ biết
ḿnh mà quên người do đó biết bao nhiêu những trạng thái thương tâm diễn đầy
trong biến thể làm cho chư linh hồn đẳng chúng phải sa đọa vào nơi sông mê bể
khổ, cang thường luân lư phai mờ theo dục vọng của mỗi một lớp người điều động.
Để chỉnh đốn tinh thần tu học và tiếp khai ngọn đèn Chân lư cho muôn đời. Phẩm
Trung Thừa hôm nay được chọn lọc những phần tinh ba trong giáo lư. Luật Công
B́nh cũng cần nêu cao trong chương Đạo để giáo truyền cho đẳng chúng sanh noi
theo đường sáng mà thu hồi bổn giác.
TÔN SƯ miễn lễ đàn tiền tịnh
tọa.
THI BÀI
ĐỆ THẬP CHUYỂN
luận chơn Thánh phẩm,
Truyền Đạo trường sưởi ấm hạnh
tu,
Công B́nh lẽ phải muôn thu;
Là phương giải khổ trần tù thế
gian.
Một bửu thức nhân hoàng định
lập,
Một pháp đồ chiêu tập toàn
linh,
Sử đời tạc dấu anh minh;
Khuôn thiên điểm nhuận ánh
huỳnh sáng soi.
Công
là chẳng riêng đời tư vị,
B́nh
là bằng bất ỷ bất thiên,
Tỷ như dây mực nối liền,
Cánh đ̣n nhân sự thẳng nguyên
mạch ḷng.
Nguồn vô tận HÓA CÔNG ban đủ
Nuôi muôn loài bất phụ cao ty,
Lớp người hơn được giác tri;
Càng tôn kỷ yếu duy tŕ lương
sanh.
Lư Đại Đồng thể hành pháp
chánh,
Giữa nhân quần lập cảnh an cư,
Công B́nh
điểm sắc đồ thư;
Khai trương Thánh phẩm minh từ
phong thanh.
Đời hưng trị không giành thua
thiệt,
Nhờ đa phần đều biết lẽ chung,
Thuấn Nghiêu đáng mặt anh
hùng,
Tiếp hiền đăi sĩ trọng dùng vô
tư.
Ḍng minh triết chơn như sáng
tỏ,
Bậc hiền nhân đây đó là
thường,
Không v́ nội thuộc tán dương;
Không v́ ngoại thích mà lường
gạt nhau.
Nghĩa đồng loại ḥa màu ưu
lạc,
Mỗi sở hành đều đạt thời văn,
Tiếp thông thiên tánh công
bằng,
Nối truyền sự nghiệp tinh thần
quảng khai.
Cơ nhập thế bảo hoài đức độ,
Trọng chân t́nh từ chỗ khởi
tâm,
Từ cơ tế tác âm thầm;
Đặt ḿnh trước giải băng tâm
nghĩa đồng.
Đem triết luận tây đông sưu
tập,
Luật Công B́nh cao lập bên
trong,
Thế gian quư được cơi ḷng;
Việc ḿnh không muốn đừng mong
trau người.
Ai chẳng biết vô tư là quư,
Ai chẳng tường ích kỷ là sai,
Ngặt v́ tước lộc tiền tài,
Nhiễm mê hồn tục mắt tai ù
ḷa.
Rồi đâu thấy người ta đồng
thể,
Nên Công B́nh riêng để một
bên,
Lợi ḿnh giả ngộ làm quên;
Kém thua chẳng chịu nói lên
bất đồng.
Sanh chia rẽ giống gịng thân
thuộc,
Tạo tham gian gây cuộc tương
tranh,
Biết bao phản đối chẳng lành;
Chỉ v́ bản ngă đồ danh mỵ
quyền.
Hoặc áp chế không kiêng thông
lệ,
Hoặc a tùng thầm để mưu sâu,
Lựa gịng nước đục buông câu,
Lư thường trắc ẩn một bầu dục
tâm.
Ấy tệ hại nan tầm sự thực,
Ấy bởi đời quên phức chí công,
Hăy đem hiện trạng suy đồng,
Vẽ lên nét bút linh thông thử
nào?
Đâu là cảnh thân giao nghĩa
hiệp,
Đâu là nguồn thừa tiếp tinh
ba,
Phải chăng lợp bóng đường tà?
Tôn quyền thân giả b́ oa khốc
đề?
Nạn khổ tận hầu kề trước mắt,
Như dục truyền nam, bắc, tây,
đông,
Giành nhau bă cặn trần hồng,
Chôn niềm đồng loại giữa gịng
sông mê.
Nay đă rơ nặng nề cửa tục,
Trường Đạo cần trực xúc huệ
quang,
Lư chơn hồi dưỡng tâm bàn,
Lược tŕnh nhân cách chỉnh
đoan kịp thời.
Gương kim cổ chiều mơi hội tụ,
Lư Công B́nh hàm thụ đúng
phương,
Luyện nên sáng suốt cang
trường,
Đoán phân hư thiệt mở đường tu
thân.
Đạt mục đích trọng phần xử kỷ,
Hàng môn đồ dụng ư càng cao,
Công b́nh cổ vơ phong trào,
Định cơ tiếp vật thân giao rơ
ràng.
Gội rửa sạch lớp màn tham
vọng,
Hoặc quyền hành gắt gỏng gian
ngoa,
Lập nên thể thống an ḥa,
Nơi nơi thạnh hưởng nhà nhà
khương trang.
Để chánh hiện thần quang nhân
bản,
Trong nhiệm hành Thiên mạng kỳ
Ba,
Để cho cây Đạo đơm hoa,
Cái v́, cái vị, cái ta đừng
gần.
Người chức vụ canh tân đức độ,
C̣n tư tâm thấy khổ nhục ḷng,
Nguyện thành lập chí bên
trong,
Cá nhân đoàn thể hiệp gịng
công minh.
Được như thế mới ǵn luật cả,
Mới gọi rằng giáo hóa chúng
sanh
Giữa cơ hối tắc nguồn lành,
Xương minh Thánh phẩm truyền
thành hậu lai.
THI
Hậu lai truyền để lư công
minh,
Trường Đạo là khuôn đúc Thánh
h́nh,
Đề mục chơn tâm thông yếu
giải,
Cho hàng môn đệ lập thân sinh.
HỰU
Sanh đồng nhân thể thế gian
chung,
Tại bởi người gây cảnh hăi
hùng,
Bản ngă vọng cầu theo sắc tục,
Nên hồn Thượng đẳng phải mông
lung.
HỰU
Mông lung theo dạng thức mê
đời,
Biết Đạo từ nay gắng chớ lơi,
Biểu hiện chơn thần trong diệu
Thánh,
Chuyển hồi công lư khắp nơi
nơi.
Cười... Đề tài TÔN SƯ đến đây đă hết. Vậy TÔN SƯ ban đồng tất cả hồng ân cho
đàn tiền đẳng đẳng. TÔN SƯ chào...
|