Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa

 

20.- HỢP ĐOÀN HƯỚNG THIỆN

DIÊU-TR̀ BỬU-ĐIỆN, NAM-THÀNH THÁNH-THẤT,

Tuất thời Rằm tháng 6 Tân-Hợi (5-8-1971)

      Mẹ linh hồn các con nam nữ. Mẹ mừng các con!

Thi:

Ĺa chốn Hư đến cơi trần,

Thấy con khổ CỰC kiếp vi nhân;

Đem lời TỪ ái ra khuyên nhủ,

Mượn tiếng TÔN ti để đỡ nâng.

Mở ngỏ DIÊU Cung chờ mỏi mắt,

Soi ḍng TR̀ thủy đợi chồn chân;

Giá xưa KIM ngọc c̣n treo đó,

Nhớ thuở MẪU nhi được hiệp quần.

      Các con ôi! Mẹ mừng được thấy các con vẫn nhớ lời dạy hôm kỳ đàn trước mà Mẹ đă dặn ḍ các con ngày hôm nay qui tụ về đây. Các con đă thể hiện được tinh thần ḥa hiệp thương yêu dưới bóng cờ Đại-Đạo. Mẹ vui ḷng muốn các con theo đà tiến đó mà đi đến ngày hợp quần đồng nhứt nữ phái để lập thêm công quả bằng phương tiện đem Đạo giác ngộ người đời, để xă hội loài người các con trở nên một xă hội đạo đức thuần lương Thánh thiện.

Thi:

Nữ nam phân cách bởi hồng trần,

Diện mạo h́nh hài với xác thân;

Bổn tánh chơn như đâu có khác,

Con nào cũng có vị nguyên nhân.

      Các con nữ phái nghe lời Mẹ dạy:

      Trải qua mấy mươi thu dư, các con đă gần cửa Đạo, được nghe lời chỉ giáo đă nhiều. Nhờ đó các con cũng đă được một số vốn về đạo đức đáng kể, khả dĩ để tự độ và độ tha. Mẹ mừng cho các con đó. Nhưng các con ôi! ngày nay đất nước các con c̣n trong cảnh chiến tranh khói lửa, dân tộc các con trong cảnh tranh chấp giựt giành, xâu xé lẫn nhau trong cảnh tương tàn tương sát. Tuy rằng đó là kiếp nạn chúng sanh, mà dân tộc các con đă và đang cưu mang gánh lấy, nhưng các con ôi! c̣n một phần lớn khác nữa, v́ xa cách t́nh thương của Thượng Đế, chúng nó chối bỏ đạo đức, chối bỏ sự sanh hóa trưởng dưỡng và t́nh thương bảo tồn của Thượng-Đế.

      Các con là những thành phần giác ngộ trước hết, các con đă biết nghe lời dạy của Chí-Tôn Thượng-Đế và của chư Phật Tiên, các con đă thể hiện được trong muôn một t́nh thương của Thượng-Đế, dầu rằng các con đă làm được ngần ấy nhưng chưa xây chuyển được cuộc đời từ đọa lạc trở nên hạnh phúc. Đó là bởi v́ các con chưa thi hành đúng mức hoặc đă thi hành nhưng chưa trọn vẹn giữa lời nói và việc làm, thế nên chưa cảm hóa được nhơn sanh. Đầu cân đạo đức các con c̣n nhẹ thiếu chưa làm nghiêng hẳn cán cân về bên Thánh Thiện. Các con đă thắp ngọn đèn chân lư soi vào thế giới âm u tội lỗi, nhưng rất tiếc v́ những ngọn đèn ấy quá ít và quá nhỏ, thế nên chưa đủ sáng soi rọi giữa đêm trường tối tăm dầy đặc.

      Cũng như vậy, t́nh thương đồng đạo, đồng bào, đồng chủng các con đă có, nhưng t́nh thương ấy các con đă giới hạn nó trong những dấu chân trâu, thế nên chưa ḥa đồng lẫn nhau giữa dấu chân này và dấu chân khác. Những hột muối t́nh thương các con quá nhỏ, trong lúc ao hồ sông rạch nước loăng mênh mông, thế nên vị muối không c̣n nguyên chất của nó. Các con có hợp đoàn hướng thiện, có hợp quần để xiển dương đạo lư mới đem lại sự kiến hiệu của vấn đề.

      Các con thử xem: một con kiến quá nhỏ không ai c̣n lưu ư đến nó là ǵ, nhưng nhiều con kiến nhỏ biết hợp đoàn cùng tha hột gạo, dầu kho gạo lớn đến đâu, trong thời gian nào đó sẽ thấy thâm thủng hao ṃn mất mát.

      Một bàn chân con cóc vẫn đè chết giẹp một con kiến nhỏ, nhưng nhiều con kiến hợp thành ổ, đồng loạt bu cắn dầu cọp gấu sư tử hoặc voi cũng không dám đương cự. Nhưng nếu mỗi con kiến hoặc mỗi nhóm nhỏ kiến phân tán đó đây có ngày sẽ bị tiêu diệt.

      Mẹ đau ḷng nh́n thấy kiếp khổ nạn nhơn sanh của dân tộc các con c̣n trong ṿng đau khổ. Chúng nó đang trông chờ chiếc đũa thần đạo đức của các con để cải cựu hoán tân cơi đời  đầy đau khổ này. Chúng nó đang chờ các con thả những cái phao trên mặt biển khổ để chúng vớ lấy trong lúc lặn hụp biển trần đầy xảo trá này. Chúng nó đang đợi các con ban cho những chất keo sơn gắn bó để hàn gắn lại những ǵ càng ngày càng rách nát găy đổ cho cái nền luân lư của xă hội dân tộc bất hạnh này.

      Các con là những người thừa hưởng cái di sản xấu hoặc tốt để lại, chớ không phải di sản ấy tự các con dựng gầy, nhưng không phải v́ thế mà các con đành thụ động không có óc sáng tạo cầu tiến cải cựu hoán tân để thích hợp với hoàn cảnh, với tŕnh độ nhân loại đang vươn ḿnh lên.

      Tưởng cũng nên nhắc lại cho các con nhớ chữ "ĐẠO".

      Đạo không h́nh, không tướng, thế nên đừng ai lấy thúng mà úp cái Đạo, đừng ai lấy khuôn mà đổ cái Đạo. Phải hiểu Đạo là uyển chuyển thiên biến vạn hóa, tùy cơ duyên mà phổ độ, tùy hoàn cảnh thực tại mà linh động uyển chuyển tác dụng cho hợp thời đúng lúc, tùy tŕnh độ căn trí mà biện minh phân giải, thuyết lư độ đời. Điều nào hay th́ giữ ǵn mà phát triển, điều nào dở không thích hợp th́ phải trả về cho quá khứ, điều nào thiếu th́ sẽ thêm vô cho đủ, điều nào dư th́ hăy cắt xén bớt cho tṛn vẹn.

      Thí dụ: cũng một lời nói, nhưng với người này th́ áp dụng được, với người khác không áp dụng được. Cũng một lời nói nhưng ngày nay nói được mà ngày mai hoặc hôm qua không nói được. Nghĩa là, dầu lời nói, dầu việc làm phải đúng chỗ đúng lúc mới kiến hiệu.

      Như việc hành Đạo của các con, trước kia các con c̣n mộc mạc đơn giản thô sơ về Đạo học, các Đấng Thiêng Liêng phải dùng những h́nh thức hoặc giáo thuyết, giáo đồ để cho vừa với tŕnh độ hiểu biết đó mà d́u dẫn các con.  Đến ngày nay hoặc một thời gian tương lai nào khác, không thể đem những phương pháp hoặc khuôn rập của 45 năm về trước ra áp dụng.

      Nói như vậy, các con đừng vội hiểu lầm rằng: Đạo là bất di bất dịch, chân lư là tuyệt đối, tại sao phải nay dời mai đổi, hoặc vui đâu chúc đó. Không phải vậy đâu các con. Lẽ cố nhiên, chân lư là chân lư, chân lư là tuyệt đối, nhưng khi đem áp dụng phải đúng chỗ đúng lúc th́ cái chân lư ấy mới tuyệt đối, mới có giá trị.

      Các con suy luận điều đó rồi xét lại việc hành Đạo của ḿnh mà những người đi trước đă tạo những cái nếp sẵn. Đừng mù quáng chấp ngă rồi khư khư ôm chầm lấy những chi tiết sai lầm của người đi trước rồi không dám cải cựu hoán tân để hợp t́nh hợp cảnh trong việc hợp đoàn phổ độ nhơn sanh lập công bồi đức.

      Các con ôi! nh́n ra bên ngoài, các con sẽ thấy biết bao nhiêu gia đ́nh tan nát v́ chiến tranh, v́ ly loạn, không có một mái nhà để đục nắng che mưa. Trong lúc đó Thánh Thất, Thánh-Đường mọc lên như nấm, rải rác đó đây trong nước các con. Các con đă thấy ǵ bên trong Thánh-Thất Thánh-Đường đó? Ngoài chỗ thờ phượng tôn nghiêm, c̣n thừa bao nhiêu chỗ trống để bụi bám nhện giăng, rêu phong cỏ mọc, mỗi tháng có hai lần sóc và vọng, bổn đạo chung quanh tề tựu đến đảnh lễ Thiêng Liêng, cúng hành hương, độ một bữa chay rồi ôm khăn gói ra về. Đi đến Thánh-Thất đôi lần bảy lượt không thấy có ǵ mới lạ, lần hồi chểnh mảng không đến nữa, dẫu đến cũng chỉ có thế mà thôi. Có những con thấy không khí buồn tẻ, chẳng biết nói ǵ, tự nảy sanh bàn phiếm theo báo chí, nào quốc sự, chánh trị miệng của thiên hạ, binh người này, bỏ  người kia, v.v... không có sinh hoạt đạo đức, mà đáng lẽ nơi đây phải được thuyết giảng đạo lư thường xuyên tối thiểu hai lần mỗi tháng để bổn đạo biết thế nào gọi là tu, cúng chùa, tụng kinh ăn chay, niệm phật để làm ǵ và làm thế nào để đắc Đạo. Đó là những điều cần thiết phải được sinh hoạt đều đều trong Thánh-Thất Thánh-Đường. Nhơn sanh đạo hữu có hợp tác hành đạo được là nhờ có người chỉ dạy cho biết Đạo là ǵ. Khi đă có tổ chức hành Đạo th́ mọi việc hành Đạo ràng buộc những người trong nội bộ Thánh-Thất đó. Có sự ràng buộc hỗ tương lẫn nhau th́ không khí sôi động nhộn nhịp về hành thiện đạo đức mới có cơ nổi bật lên để lôi kéo sự hiếu kỳ và hấp dẫn người đời vào Đạo. Như vậy mới gọi là hành Đạo độ đời.

      Nếu chùa thất rộng răi bỏ trống không, đă phí của nhơn sanh bổn đạo, không độ dẫn người đời, đó là chưa kể đến những điều tệ hại có thể xảy ra nếu Thánh Thất nào đó có nguồn lợi tài sản, v.v...

      Các con nữ phái yêu quí của Mẹ! các con đừng tưởng việc hành Đạo là của nam phái như đă quan niệm sai lầm từ trước đến nay. Các con nữ phái là những bộ phận hỗ trợ đắc lực trên phương diện hành Đạo cho nam phái. Việc hỗ tương giữa nữ phái từ Thánh Thất, Tịnh Thất, am tự, chùa chiền rất cần thiết. Các con hăy thể hiện thế nào cho xứng đáng là một nguyên nhân tá trần thế Thiên hành hóa.

      Tuy rằng kiếp nạn là kiếp nạn chung, các con nào chịu nhọc, gia công hành Đạo sẽ đỡ khỏi phải vương lấy sự cực nhọc về nghiệp quả bản thân giữa cơi đời đầy đau khổ này.

      Các con ôi!

Bài:

       Cuộc biến chuyển vẫn c̣n biến chuyển,

       Tuồng tang thương diễn tiến không ngừng;

              Xưa nay nữ liệt tài nhân,

V́ danh với lợi mà thân buộc ràng.

       Đă trót sanh trần gian cơi tạm,

       Mang h́nh hài trong đám nữ nhi;

              Đời con phải có những ǵ,

Hiến dâng Đức Mẹ mỗi khi trở về.

       Cho khỏi thẹn lời thề năm ấy,

       Vào cơi đời mang lấy vào thân;

              Đến khi con xuống hồng trần,

Mểnh mang nhục thể bội phần khó khăn.

       Cực hơn đám nam nhân mọi mặt,

       Việc tề gia sắp đặt ngoài trong;

              Con thơ một đám ṛng ṛng,

Cảnh nhà đủ thiếu từ trong đến ngoài.

       Con ngày tháng trở xây mọi mặt,

       Đứa nghèo nàn đầu tắt mặt đen;

              Nông phu tay đất chơn phèn,

Quanh năm suốt tháng đua chen với đời.

       Có ai để khuyên lời đạo đức,

       Rằng tôi c̣n nghèo cực long đong;

              Chừng nào gia đạo vẹn xong,

Các con nên vợ nên chồng sẽ hay.

       Đến chừng ấy bắt tay hành Đạo,

       Để mà lo thiện bảo kỳ thân;

              Giờ đây tại vướng nợ nần,

Tiền vay bạc hỏi khó khăn đến chùa.

       Đứa khá giả có thừa vật chất,

       Nghe lời khuyên đạo đức th́ rằng:

              Bị nhiều hăng xưởng tứ giăng,

Nào thầy nào thợ kẻ ăn người làm.

       Nếu vào Đạo không kham sợ tội,

       Giữa lúc này xin lỗi quí ông;

              V́ chưng gia đạo chưa xong,

Con chưa thi cử và chồng làm quan.

       Biết bao việc đa đoan bận rộn,

       Khắp trong ngoài lớn vốn lớn thuyền;

              Nếu đi lo việc chùa chiền,

Việc nhà bê trễ xóm giềng chê bai.

       Nào tại bị, bị vầy, bị nọ,

       Tại v́ đây, bị đó lăng xăng;

              Bao nhiêu sự nghiệp tứ giăng,

Bao nhiêu danh vọng chưa an phận người.

       Lúc nghèo đói cũng thời tại bị,

       Đến sang giàu tại bị nhiều hơn;

              Thôi đành nhắm mắt đưa chơn,

Để xem sự thế xây vần về đâu.

       Hoặc chờ lúc bạc đầu tuổi hạc,

       Sẽ đi tu sẵn bạc sẵn tiền;

              Hiến dâng cúng Phật, cầu Tiên,

Để cho thất tổ cửu huyền siêu thăng.

       Hoặc cho con làm quan thượng hạ,

       Hoặc cho chồng cao cả vị ngôi;

              Cầm quyền răn chúng trị đời,

Cầu xin chư Phật Đất Trời chứng minh.

       Mướn tụng nhiều tạng Kinh Sám Hối,

       Để cho tiêu tội lỗi tiền khiên;

              Một bên lo lót Phật Tiên,

Một đàng lo tạo của tiền bất nhơn.

       C̣n chính tại bản thân vào Đạo,

       Chưa học hành cải tạo tâm tư;

              Chưa theo đạo đức nhân từ,

Vào chùa biếng lạy gật gù nhiều hơn.

       Lạy Trời Phật ban ơn cho sống,

       Ngoài trăm năm là mộng con người;

              Đâu dè một, hai, ba mươi,

Rủi may một kiếp con người là đây!

       Trời Phật ở trên mây cao vọi,

       Hoặc Tây Phương giùm rọi chứng tri;

              Tu nhứt kiếp ngộ nhứt th́,

Hiến dâng nhiều lễ qui y đủ rồi.

       Thương hại thay cho đời mê tín,

       Tưởng Phật ưa dua nịnh như đời;

              Không lo tu tánh kịp thời,

Nội tâm cải tạo thành người chí nhân.

       Hỡi các trẻ gia thân t́m đạo,

       Đừng mộng mơ khờ khạo thế ni;

              Đạo là thâm diệu vô vi,

Nhứt động nhứt tĩnh đạo tùy hiện thân.

Thi:

Đêm khuya dạy trẻ đă vừa xong,

Lời lẽ khuyên răn với tấm ḷng

Thương bấy con thơ c̣n dại dột,

Bên đời, bên Đạo cũng chưa thông.

-o-

       Ban ơn con trẻ trần hồng,

Thế gian hành Đạo, Diêu Cung Mẹ về...

Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh