22.- TỰ TIN, TỰ
GIÁC
TRÚC-LÂM
THIỀN-ĐIỆN,
Tuất thời Mùng 7
tháng 2 Tân-Hợi (3-3-1971)
____________
VẠN-HẠNH THIỀN-SƯ, Bần Tăng
hoan hỉ chào chư đạo hữu lưỡng phái. Hôm nay Bần Tăng đến Trước-Lâm Thánh-Đức
Thiền-Điện để thăm viếng chư đạo hữu và cùng chư đạo hữu luận đàm đạo lư. Mời
toàn thể chư đạo hữu lưỡng phái đồng tọa thiền.
Thi:
VẠN
lư giai do đắc nhứt thành,
HẠNH
đường giáo chúng thuyết chơn thanh;
THIỀN
lâm viễn vọng đa phi lộ,
SƯ
biểu thiên thu nhứt quán linh.
Bần Tăng nhớ lại ngày sanh tiền trên cuộc đời
tu niệm đă lắm phen xuất thế cũng lắm phen nhập thế. Khi thấu triệt huyền vi
Tạo-Hóa, rơ đường luân hồi lục đạo, chánh pháp Như Lai soi rọi viên thông th́
mới thấy chỗ thậm thâm diệu diệu.
Thời kỳ Tam Long-Hoa Hội, tất cả đều thu hẹp
vào trong chỗ phục thỉ tuần huờn, thế nên gọi là Đạo. Đạo hóa sanh vạn vật, Đạo
không ở trong chỗ hạn hẹp riêng tư, mà Đạo vẫn luân lưu khắp chốn, từ vật lớn
nhứt vũ trụ kiền khôn cho đến vật tế vi trong vạn vật. Thế nên vấn đề xuất thế
và nhập thế của Bần Tăng đều do cái Đạo mà thực hiện.
Ngày nay, trước cảnh đời đảo điên xáo trộn,
nhơn tâm phân hóa vô cùng, rất đỗi tôn giáo là những khuôn vàng thước ngọc để
khép con người từ chỗ sa đọa trở nên Hiền Thánh Tiên Phật, hun đúc con người từ
chỗ trọng trược hồng trần được thanh thoát cao siêu, tôn giáo là mối dây liên
quan, là cửa thông đồng cho vạn dân chủng tộc, thế mà tôn giáo ngày nay cũng
trong t́nh trạng chia ly phân cách. Đó là do nơi ḷng người chẳng về một, nên
tôn giáo trở thành những tổ chức riêng biệt của xă hội này, quốc gia kia, đảng
phái nọ.
Hỡi ai là người thức tri thời vụ, ai là người
đang đi trên đường Đạo học, ai muốn t́m chỗ uyên thâm của Đạo lư, ai muốn thoát
khỏi cảnh ràng buộc trí năo tâm linh giữa cơi đời hỗn loạn này, hăy tự tín, tự
giác, để t́m hiểu nguyên nhân nào đưa con người vào hoàn cảnh tối tăm loạn lạc
này. Có t́m thấy mới biết quay về với nhân bản, với bổn tính chất thuần lương mà
từ thuở sơ sinh đă có hằng hữu Thượng-Đế giáng trung.
Dân tộc Việt trên bốn ngh́n năm văn hiến, đă
chịu rất nhiều ảnh hưởng du nhập ở các tôn giáo ngoại bang, nhất là Trung Hoa
Khổng Mạnh, Nho Giáo đem lại cho nước nhà một trật tự an ninh thuần phong mỹ
tục; Phật Giáo đem lại cho con người giải thoát tâm linh đang bị ch́m đắm trong
khổ hải hồng trần; Đạo Giáo dưỡng dục con người trên mọi phương diện vô vi và
hữu thể. Tất cả những ảnh hưởng ấy đă ăn sâu vào tiềm thức của dân tộc Việt hầu
hết. Đến ngày nay, trước cảnh thiên tai quốc nạn, sở dĩ không đem được Đạo để
văn cứu t́nh thế trở lại ḥa b́nh là v́ con người và con người không nh́n nhau
bằng đạo đức, không sống với lẽ Đạo, không hành động trong lư Đạo.
Tóm lại, con người đă xa lần Đạo-lư, chỉ c̣n
lại cái chủ thuyết mà con người tự ôm gồm riêng rẽ và cho đó là cao siêu, là tôn
trọng mà thôi.
Muốn thế giới được ḥa b́nh, càn khôn được an
định, th́ mỗi con người phải hoàn toàn hướng về đạo đức, phải t́m suốt lư uyên
thâm của Đạo để an định nội tâm. Khi nội tâm an định th́ ngoại cảnh dù có xao
động cách nào cũng không làm cho con người phải đảo điên trong kiếp nạn.
Thi:
Ḷng người an định tự hư vô.
Mới rơ nguyên nhân thoát nghiệp đồ;
Cấu tạo bởi chưng tâm hám vọng,
Khiến nên Thiên lư khó bày phô.
Vậy trước đây, Bần Tăng cũng nhân danh
Thiền-Sư Vạn-Hạnh trong sự tín ngưỡng của chư đạo hữu, để lời khuyên tất cả chư
đạo hữu trong đàn hôm nay, hăy nhớ rằng mọi sự thế gian là giả tạm, h́nh thức
vẫn là h́nh thức, mà cái lư kết tinh ở chỗ chơn như bản tánh. V́ thế nên chư đạo
hữu hăy nhắm vào nhân bản để tiến bước trên đường tu học cũng như quảng truyền
giáo lư đạo đức mà từ bấy lâu chư đạo hữu hằng theo dơi.
Muốn đặt một tương lai cho vạn dân được ổn
định, cho quốc thới dân an, th́ mỗi người phải tập trung ư chí đồng nhứt trên
tinh thần truyền bá đạo đức, mỗi người trách nhiệm, nhưng chung qui muôn ḍng
cũng trở về bể cả.
Bài:
Hỡi ai ! muôn việc trên
đời,
Đều do ở tại ḷng người mà
thôi;
Ḷng người như nước bể
khơi,
Trùng ba vạn lượng chơi vơi
khách trần.
Hỡi ai
đă biết tu thân!
Đạo trong tâm tánh vẫn gần
không xa;
Đạo do chủ thuyết trung ḥa,
Đạo mầu dưỡng dục khắp ra vạn loài.
T́m trong lư đạo không hai,
Muốn cho đắc nhứt an bài nội
tâm.
Thăng...
|