17.-
ĐẠO LÀ TÂM LINH
Cơ
quan Phổ Thông Giáo Lư, Rằm tháng 4 Giáp Dần
(6-5-1974)
____________
VẠN-HẠNH THIỀN-SƯ, chào chư
Thiên ân hướng đạo, chào chư đạo
hữu. Sau thời tịnh tọa, nh́n xuống
trần gian thấy có nhiều ánh hồng quang đang
ẩn hiện mờ ảo trong ác khí âm u. Nhân
giờ đàn lễ, Bần Tăng quá bước
tạm linh cơ t́m người có căn duyên giác
ngộ độ dẫn kết hợp đạo
mầu cùng giải thoát vạn linh ra ṿng khổ
nạn.
THI:
Ta
đến trần gian với tấc ḷng,
Ḷng
thương sanh chúng cảnh nguy vong,
Khêu
từng đuốc huệ trong nhân bản,
Soi
sáng đêm đen rọi ánh hồng.
Hôm nay là ngày được thiết lễ
đản sanh của đức Thế Tôn trong Tam Giáo
Đạo Tổ, với cương vị một
Thiền sư, Bần Tăng xin đem ư-thức
về chơn lư Đạo giúp cho chư đạo
hữu tinh tấn thêm trên đường tu
niệm.
Chư đạo hữu đă qua những
cuộc thăng trầm bỉ thới của
kiếp sống nhân sinh, đă nhận xét nhiều
rồi mọi cảnh giả trần đang diễn
biến. Có nhận xét chư đạo hữu
mới t́m một lối đi, một hướng
tiến cho chính ḿnh trong chơn lư Đạo.
Ngoài h́nh thức thông thường của
mỗi tổ chức Tôn giáo là tâm linh, Đạo có
hiện bày thực tướng cứu cánh là do tâm
linh bừng tỉnh được giấc ngủ
tự năm nào nơi bến khởi nguyên. Tâm linh
có bừng tỉnh mới nhận được
điều quan trọng của kiếp sống nhân
sinh. Nhân sinh vào đời
là vào trường tiến hóa cho vạn vật
vạn linh. Vào đời là vào trong luật tắc
vận hành của Đạo, của Tạo Hóa. Có
vận hành trưởng dưỡng, có un đúc
trui rèn th́ con người mới trở nên hàng siêu
nhân Thánh triết, nên bậc Phật, Tiên. Các giá
trị ấy đều do Đạo mà có, Đạo
tuy vô vi mà hằng luân động trong cái to tát như
Vũ-trụ nhỏ như hạt vi trần, do đó
người học Đạo chơn tu, bậc Thiên
ân hướng đạo cần phải thấu
triệt chơn lư tuyệt đối của Đạo
để quyết định cho đời một hướng
tiến tới đích của giá trị nhân sinh.
Phật đă bảo: Chúng ta là Phật chưa
thành và bảo với A-Nan
tại Trúc Lâm thôn về ư-chí hậu đại
cho Đạo và chơn lư tự quán. Phật
là ai? Như Lai là thế nào? có phải là Thái
Tử Đạt Ta, là Xá-Lợi cốt không? Phải,
mà không phải. Bởi chính đó mà không phải
đó mới thật là đó. Phật cũng
bảo: Nhược
dĩ dụng sắc tướng âm thinh cầu ngă,
thị nhơn hành tà đạo bất năng
kiến Như Lai (1). Đó là chơn lư tự nó
phủ nhận chơn lư.
Đạo vô vi, đời vô thường,
thế mà các Đấng đă đạt được
lư vô vi và vô thường để sống hằng
thường trong mọi cái hữu vi. Đó
là phi thường chánh đẳng, chánh giác
vậy. Chính Bần Tăng
ngộ nhận được chân lư ấy
để xuất thế thoát trần tiêu dao tự
toại và cũng chính chơn lư ấy mà có lần
phải nhập thế xây dựng triều đại
thanh b́nh cho nước nhà dân tộc.
Chư đạo hữu, chư Thiên ân hướng
đạo và dân tộc được ơn Thượng
Đế, được ân ban quyền pháp Đạo
giữa thời buổi loạn ly tang tóc, tức
phải ư-thức đến trách nhiệm
đương vi, nội tu, ngoại tiến, nhứt
tề làm động năng thúc đẩy tinh
thần tập thể, giác ngộ được chơn
lư đơn thuần, th́ người sẽ tự
cầm lấy đuốc mà soi đường
tự khơi ḍng nước bản thể lưu thông
về đại dương.
Không những lư thuyết tư tưởng mà
cần phải thực hành. Được như
thế nước nhà dân tộc nầy mới mong
hoàn thành sứ mạng Thiêng Liêng để phục
hưng thạnh trị, th́ thế giới mới ḥa
b́nh. Thăng...
________________________
Ghi chú:
(1) Đây là bốn câu kệ của Đức Phật Thích-Ca trong
"Kinh Kim Cang":
Nhược
dĩ sắc kiến ngă,
Dĩ
âm thinh cầu ngă,
Thị
nhơn hành tà đạo,
Bất
năng kiến Như Lai. |
tạm dịch: Nếu ai dùng sắc tướng, âm
thinh để cầu thấy Phật, th́ người đó đang hành tà đạo,
không thể nào gặp Phật được. |