THI:
QUANG
minh rọi điển khắp trần gian,
THÁNH
chỉ châu phê chứng giáng đàn,
ÐẾ khuyết CHƠN-KINH gìn luật Ðạo,
QUÂN
thần phu tử khỏi lầm than.
Giải
pho THÁNH-ÐỨC cơn hồ điệp,
Luật
pháp cứu nguy giấc mộng tràng,
Luân
chuyển nhiều phen lên cực điểm,
Hồi
tâm quả báo rõ Minh-Hoàng.
* * *
Luân
hồi nhiều kiếp đặng tu hành,
Tiến
thủ phàm gian đến cảnh thanh,
Nghiên
cứu tu sao cho thấu hiểu,
Mới
là quân tử đặng nên danh.
BÀI:
Danh người rành rạnh bia đề,
Bản
son chép kỷ Tiên quê rõ ràng.
Trước kiếp thú nhiều đàng
lao khổ,
Chuyển lần lên trần tố mấy
phen,
Phải tuân luật pháp tập rèn,
Ân
cần sốt sắng nhúm nhen cội nền.
Muốn tiến hóa lần lên trần
thế,
Chịu xẻ cưa ép chế nhiều lần,
Tội tình chi phải sa chân,
Luật
Thiên linh phải từ lần tiến lên.
Cả trăm kiếp lo đền phận sự,
Ðến làm người vụ chữ xá
thân,
Giúp đời cho đặng tiến lần,
Ðến
nơi cực điểm Tiên Thần đắc ngôi.
Luật Luân-Hồi tài bồi
chịu quả,
Dãi dầu sương đặng trả trần
ai,
Tội tình gây ác những ngày,
Xưa
nay cũng vậy có sai bao giờ.
Luật Thiên định theo cơ tấn hóa,
Hãy sưu tầm lập quả bồi công,
Mới mong lên đến Lai-Bồng,
Luật
Trời mầu nhiệm đại-đồng chánh chơn.
Ai rõ thấu nguồn cơn vũ-trụ,
Ai lão thông tiến thủ thiên
nhiên,
Chuyển luân luân chuyển đáp
đền,
Chí
tâm nhứt dạ lo nền phận ta.
Luật ẩn vi tri ra mới rõ,
Trước phải lo chịu khó với
đời,
Lần lần sẽ đạt cơ Trời,
Thâm
sâu huyền bí nơi nơi khắp cùng.
Dãi sương tuyết mưa phùn lác-đác,
Cảnh non Bồng tiếng hạc kêu
rân,
Giọng nghe tao nhã phù tân,
Hắt
hiu gió thổi chịu thân nhọc nhằn.
Ai qua khỏi những lằng thanh khí,
Ai trong đời không chí lập nên,
Lại mong tiến thủ lần lên,
Luật
Trời công lắm có quên bao giờ.
Dạy có kẻ phụng thờ lãnh
chỉ,
Dạ sắc son yếu lý học đòi,
Nghiệm tâm học Ðạo rẽ ròi,
Mới
ra thứ lớp tìm tòi Chơn-Kinh.
Cõi dinh hoàn nào xinh chi đó,
Chốn trần gian buộc bó con người,
Nếu người có chí thanh tươi,
Mới
thành nghĩa sĩ hiểu mười luật ân.
Hiệp linh điển tinh thần phát
triển,
Tu từ lần mà tiến hư không,
Rõ căn, rõ vị, rõ lòng,
Lòng
người bao nã tâm không hiệp hòa.
Kìa tàn tật mắt lòa khổ phận,
Nọ bịnh nguy thân vẫn đớn đau,
Cũng trong ác nghiệp chớ sao,
Tội
gây phải chịu khó trao cho người.
Kẻ sang cả vui cười hớn hở,
Người quyền hành thơ thới
thảnh thơi,
Cũng nhờ phước đức nhiều
đời,
Công
bình pháp luật cơ Trời chẳng sai.
Muốn đặng biết tương lai vận
mạng,
Muốn đặng tường cho hản nguồn
căn,
Thì tua suy nghĩ rõ ràng,
Kiếp
nầy tạo phước, ứng bằng kiếp sau.
Nếu kiếp trước chẳng bao nhiêu
đức,
Thì hiện nay chẳng được thanh
tân,
Hữu duyên xét kỷ xa gần,
Vạn
loài thương mến đồng phần chớ lơi.
Kìa ngoại vật chịu nơi luật
định,
Nọ côn trùng đều dính quả
căn,
Cứ theo phận sự tiến lần,
Vận
hạn cũng thể tương thân chung hòa.
THI:
Chung
hòa vũ-trụ mới tinh thông,
Rán
vẹt tâm trần đặng rõ lòng,
Luật
chiếu tự nhiên thiên dĩ định,
Lần
hồi tiến hóa rõ hư không.