Trở lại trang chánh của Website Thiên Lý Bửu Tòa

 

NGỌC-BÍCH TIÊN-NỮ Ðỗ-Thị-Hiền.

      Chào đàn trung.

NỮ-GIỚI ÐỐI VỚI XÃ-HỘI

Thi :

Mỏng manh nhưng cũng rán lần đi,

Bươn bước cùng ai một hội kỳ,

Kỹ-nghệ khéo tay luôn học thuật,

Ðức tài trổ mặt khá bôn phi.

Non sông gánh vác thân chi nệ,

Ðồng chủng dìu nương phận quản gì,

Xã-hội trông nhờ tay liệt nữ,

Quần thoa theo bén gót nam nhi.

Bài:

              Kiền khôn tinh nguyệt chói lòa,

Soi đường khổ sở dắt ra an bường.

       Giọt tuyết điểm làn sương rải rác,

       Hạ bút thần lưu loát văn chương,

              Dạy khuyên nữ giới hùng cường,

Liễu bồ nên cũng sánh dường nam nhi.

       Hoa đương thắm cực kỳ huê lệ,

       Vẻ yêu kiều nề nếp dung hòa,

              Cũng Miêu-Vệ cũng nước nhà,

Cũng dòng Hồng-Lạc cũng là trâm anh.

       Cũng tài nữ ngăn thành trấn ải,

       Cũng nết na nhưng phải tự cường,

              Kìa như gái nhị Trưng-Vương,

Cũng là liễu yếu đâu nhường chàng Tô.

       Cũng cung kiếm đuổi xô binh mã,

       Kiếp hồng nhan đâu xóa bỏ đành,

              Vì xã-hội dám hy sinh,

Càng đem giá trị của mình nâng cao.

       Nay gặp phải phong trào tân tiến,

       Gió thoạt đưa văn hiến phai lần,

              Dấu xưa tích cũ tiêu tan,

Xem càng thêm chán, ngó càng thêm đau.

       Nào lầu các đủ màu chen lấn,

       Nào môi son má phấn vẽ vời,

              Lịch xinh sắc nước hương trời,

Ðể cho sa đắm vào nơi vực đầm.

       Nếu chẳng biết suy tầm đạo nghĩa,

       Phải tiêu tan hồn vía quốc dân,

              Kiếp xuân đâu có mấy lần,

Tuổi xuân sớm vội bán xuân khóc tàn.

       Kìa những hạng buôn hương bán phấn,

       Chốn phồn hoa chen lấn sắc tài,

              Tiếng đồng khua vẳng bên tai,

Tiết trinh không giữ, lại bày gió trăng.

       Chớ rằng: tại kiếp căn số phận,

       Nào đâu là mệnh vận phù sinh,

              Tại mình muốn buộc lấy mình,

Hỏng hư tấm phận gập ghình thân sanh.

       Khách Tống-Ngọc Trường-Khanh nô nức,

       Mặc dầu ai giành giựt đóa hoa,

              Một thân muốn dựa muôn nhà,

Cánh bèo tan tác, cánh hoa rã bèn.

       Trông xã-hội hư hèn thêm tủi,

       Ngòi quang minh khuyên cổi lốt nhơ,

              Tuyết trong giá lạnh như tờ,

Chận gài then ngọc, ngăn ngừa bướm ong.

       Ðường đạo đức dày công trau luyện,

       Vẻ nghi phong rỡ tiếng quần hồng,

              Cũng phần tử với non sông,

Nhúng tay xã-hội kềm lòng trung trinh.

       Gái tiết hạnh trau mình nên giá,

       Gương sáng soi, nêu cả đồng bào,

              Nghĩa nhân giữ trước gìn sau,

Ðem tài thục nữ đượm màu non sông.

       Chuyên học tập những công nghệ nghiệp,

       Ðem tài mình giao tiếp cùng nhau,

              Ra tay lập chí nữ hào,

Nước non Âu-Lạc phong trào đỡ nâng.

       Việc phải, phải đem thân gánh vác,

       Ðừng sụt sè e-ấp yếu hèn,

              Bởi xưa rẻ rúng thuyền quyên,

Nam quyền áp bách bị chuyên chế hoài.

       Nay phong trào đổi xoay qui cũ,

       Ðem đức tài liệt nữ treo gương,

              Ðỡ nâng xã-hội cột rường,

Phá tan thành kiến dẫn đường văn minh.

       Phải trau chuốt lấy mình trong sạch,

       Còn lo chi áp bách nam quyền,

              Phần nhiều nữ giới ngu hèn,

Bởi chưng thiếu học khó nên đặng mà.

       Còn đặng chút vinh hoa phú quí,

       Tánh kiêu căng lại bỉ chị em,

              Học khôn mình biết lấy mình,

Ủy chê kẻ khó, quên tình đồng hương.

       Một xã-hội chia đường phân ngõ,

       Vinh thời hơn mà khó thời thua,

              Xót thay trong đám liễu bồ,

Chẳng thương đồng chủng lại ưa trọng mình.

       Khó phải chịu thưa trình lòn cúi,

       Giàu không thương còn lại cười gay,

              Quần thoa ai cũng như ai,

Thôi thời người ấy, kẻ vầy thời thôi.

       Hỡi chủng tộc giống nòi Hồng-Lạc,

       Vinh cùng nhau lưu lạc có nhau,

              Dắt nhau kẻ trước người sau,

Thấp nhau đồng thấp, cao nhau cao đồng.

       Nòi giống cũ bị giòng trụy lạc,

       Ta văn minh phải thoát lưới lồng,

              Sang đỡ hèn, biết chỉ không,

Kẻ hay giúp dỡ, người khôn dạy khờ.

       Ðoàn nữ-giới thuở giờ mai một,

       Chê má hồng tha thướt không màng,

              Chẳng cho chung gánh giang-san,

Dần dần tệ tục tràn lan ra ngoài.

       Thấy cũ kỷ chán thay thế sự,

       Chịu nhỏ nhen nhi nữ sụt sè,

              Lần lần tập quán vụng về,

Thông minh thì ít, u mê lại nhiều.

       Nhìn nhân vật trớ trêu mà chán,

       Lấy tinh thần khuyên bạn tỉnh tâm,

              Tỉnh tâm lánh nẽo lạc lầm,

Chuyên cần nghệ nghiệp học tầm điều hay.

       Học cho biết tương lai mọi sự,

       Học cho thông lịch sử Thánh-Hiền,

              Học trau nết gái phải duyên,

Học thông Tứ-đức, học thuyên Tam-tùng.

       Học cho biết nội dung gia-đạo,

       Học cho hay chỉ bảo chị em,

              Học khôn bỏ tánh đê hèn,

Học rành nghĩa lý, tập quen nghĩa đời.

       Học cho biết với người lịch duyệt,

       Học lời văn giao thiệp đại-đồng,

              Học rành văn chất lảu thông,

Thành tài liệt nữ, đáng công gái nhà.

       Học cho rạng tài hoa văn sĩ,

       Học tinh tường nghĩa lý rành phân,

              Học là minh đức tân dân,

Tinh vi nét gấm, rạng ngần tuyết pha.

       Không học tập ắt là ngu nhược,

       Ðứng cõi đời kém trước thua sau,

              Thử xem nhân loại nước nào,

Nếu không học tập tài cao bao giờ.

       Tuy rằng gái đào thơ là phận,

       Tài anh-thư sánh đấng anh-hào,

              Tập rèn từ thấp đến cao,

Ðứng cùng em chị khỏi câu chê cười.

       Học cho biết vận thời xã-hội,

       Học cho hay giúp lợi giống dòng,

              Tập thành nữ hạnh, nữ công,

Nữ dung cũng vẹn, nữ ngôn cũng toàn.

       Học tài đức, đoan trang tiết liệt,

       Tuy mỏng mành, nhiệt huyết như ai,

              Trải phen cực nhọc há nài,

Giúp đoàn em chị rạng ngời tuổi tên.

       Thoát vòng khổ, lập nên tự vệ,

       Ðồng cùng nhau ra bể trầm luân,

              Khổ đời ta hãy vẫy vùng,

Tránh vòng cương tỏa, thoát vòng nguy truân.

       Dầu chuyên chế lẫy lừng mấy độ,

       Ðem thuyết minh đánh đổ lối mờ,

              Trổ tài thục-nữ anh-thư,

Rèn gan sắt đá, bao giờ cũng nên.

       Muốn tự vệ phải bền tâm chí,

       Dục tề gia, tiên trị kỳ thân,

              Giác thân rồi mới thoát thân,

Nếu thân không vẹn, mà mong nổi gì?

       Trường kỹ-nghệ bươn đi học tập,

       Rồi thanh thân đứng lập cõi đời,

              Ta đừng ỷ lại tánh Trời,

Rằng không học ấy cũng thời thông minh.

       Khi tuổi trẻ đầu xanh lười biếng,

       Ðến tác già chừng muộn biết lo,

              Rừng văn bể thánh không dò,

Nhỏ mà biếng học, lớn mò khó ra.

       Tài học vấn của ta nếu thấp,

       Thì khó mong tự lập với người,

              Khuyên nên cần học ai ôi!

Cứu nguy xã-hội nhằm hồi biến thiên.

       Kìa các nước thuộc miền Âu Mỹ,

       Óc khôn ngoan học lấy văn minh,

              Xem người mình ngó lại mình,

Dân mình kém học, nước mình càng suy.

       Ðoàn nữ giới kể gì tiến bộ,

       Cái phong trào cổ hủ cho rằng,

              Nếu con gái học khôn ngoan,

Sợ trai đem thói điếm đàng trao thơ.

       Bởi vậy mới ngu khờ bạc nhược,

       Bởi thế nên không được mở mang,

              Khuyên nên cần học hoàn toàn,

Bỏ điều hủ lậu vén màn vô minh.

       Lấy kinh sử vẽ xinh mặt gái,

       Dụng duy luân nối giỏi hậu lai,

              Ðứng trong xã-hội biệt tài,

Trăm nghề mình cũng học hay một nghề.

       Ðừng nói phận hèn quê bỏ phế,

       Mỗi việc chi cũng để cho chồng,

              Cũng tai mắt cũng gan lòng,

Liễu bồ tuy phận cũng dòng Rồng Tiên.

       Hãy ra tay trừ phiền dẹp não,

       Ðem tài hay chỉ bảo cùng nhau,

              Ðứng ra lãnh tụ hô hào,

Thể đoàn Nữ-Việt kêu gào chỉ huy.

       Cùng việc phải sá gì kiếp sống,

       Lấy tinh thần giải phóng tự do,

              Văn minh un đúc một lò,

Ðức tài gồm đủ, núi đo biển lường.

       Ôi! nhân loại trong trường xã-hội,

       Ðường thế đồ lặn lội hụp bơi,

              Uổng thay! cho kiếp con người,

Sanh ra mà chẳng giúp đời ích chi!

       Sanh rồi thác, thác đi rồi mất,

       Thác rồi sanh, sanh chật địa-cầu,

              Ít ai giúp ích ai đâu,

Hễ nghèo dua nịnh, mà giàu kiêu căng.

       Con ỷ cha làm quan lên mặt,

       Vợ ỷ chồng là bực Huyện, Làng,

              Kể chi dân chúng đồng bang,

Miễn thâu túi lợi đặng mang cho đầy.

       Lòng chẳng chút mảy may đau xót,

       Thật rõ ràng sâu mọt nước dân,

              Có ai trọng mối duy luân,

Kết tình liên lạc, đỡ nâng giống dòng.

       Riêng ích kỷ, tranh công cướp việc,

       Lường dối người chẳng biết yêu đương,

              Ðối người chẳng chút lòng thương,

Rán sành ra mở, đau thương kẻ nghèo.

       Trong xã-hội lắm nhiều sâu mọt,

       Có mấy ai ích nước lợi dân,

              Mua vui trên cõi phong trần,

Miễn mình cho ấm áo quần bảnh bao.

       Nhà tư bản lập mưu bóc lột,

       Quyết tóm thâu tận tột lương tâm,

              Dựa hơi chồng đặng phẩm quờn,

Ðang tay chỉ kẻ lòng nhơn là gì.

       Còn chi nữa mà chi em chị,

       Thấy thói đời thêm nghĩ thêm đau,

              Kìa chủng tộc, nọ đồng bào,

Lầm than khổ não biết bao nhiêu người!

       Có ai biết ưu thời mẫn thế,

       Có ai đâu tìm kế cứu đời,

              Luân vơi mặc kẻ luân vơi,

Riêng lòng ích kỷ cho đời ấm no.

       Còn những hạng diễn trò sân khấu,

       Mắt long lanh tỏ dấu yêu tình,

              Cười nghiêng nước, ngó nghiêng thành,

Cho người say đắm, quên mình hiếu trung.

       Con lìa cha, hữu bằng phân rẽ,

       Anh xa em, chia xẻ máu đào,

              Tiếng ra cùng với lời vào,

Cho chồng yêu dấu, còn đâu kể gì.

       Vua hôn quân cũng vì sắc nước,

       Quan bất trung bởi chước hương trời,

              Con bất hiếu tại sắc tươi,

Nào lời xúi giục, nào lời bớt thêm.

       Không phải sống mà chìm nhũng khách,

       Ðưa đẩy người vào vách mê tân,

              Ðắm say trong đám hí trường,

Quên rằng kiếp sống trong đường quốc dân.

       Học tài giỏi để làm ích kỷ,

       Một lời mười mới phỉ cho công,

              Biết đâu ra đến đại đồng,

Chỉ lo ấm cật cho lòng đấy thôi.

       Một xã-hội thiếu người tổ chức,

       Không có khuôn có thước cho đời,

              Trông càng trụy nhược luân vơi,

Thành ra xã-hội đổi dời biến vây.

       Trường kỹ-nghệ không ai lo dựng,

       Chẳng có người chung đứng hô hào,

              Hai mươi mấy triệu đồng bào,

Nhưng trường học thuật có bao nhiêu trường.

       Kẻ đã đứng lập trường công nghệ,

       Thì dấu nghề đâu để thật tình,

              E khi người học bằng mình,

Rồi người không phục tài mình đi chăng.

       Ðể gạt người đặng toan thâu lợi,

       Nào kể chi nhơn loại là gì,

              Lần lần chủng tộc đồi suy,

Ngán thay cái thói vô nghì quần sinh.

       Vậy ta phải biết tình đồng chủng,

       Yêu mến nhau lo dựng học đường,

              Nào tài kỹ-nghệ văn chương,

Nào nghề thêu dệt, nào trường nữ công.

       Hỡi bạn gái đứng trong xã-hội,

       Chị em cần dẫn lối văn minh,

              Kêu nhau đồng thể đồng tình,

Nghề hay của nước dân mình học hay.

       Chung hiệp bước kịp kỳ tiến bộ,

       Nghiệp tinh hoa hãy cố học đòi,

              Có nghề hay, chớ dấu người,

Chỉ nhau học thuật cho đời mở mang.

       Nào nghề dệt thêu Trung Nam Bắc,

       Nào nghề may, nghề cắt cho rành,

              Nghề nào làm lợi nước mình,

Như nghề bánh mứt tinh anh dạy bày.

       Giúp em chị điều hay lẽ tốt,

       Dìu dẫn nhau bước tột văn minh,

              Mỗi điều hay ở nước mình,

Chúng ta hiệp biểu đồng tình dạy nhau.

       Ðứng vững với: Ðức, Âu, Phi, Mỹ,

       Rỡ mặt mày em chị Việt-bang,

              Óc khôn sáng kiến huy hoàng,

Rồi lần học thuật ngoại bang nghề rành.

       Ta phải kết liên tình đồng nghiệp,

       Khỏi phải ai ép hiếp nén đè,

              Ta can đảm chớ sụt-sè,

Ðường đường nữ liệt, e-dè nữa chi.

       Tuy mang lốt nữ nhi hèn yếu,

       Nhưng tinh thần kém thiếu gì ai,

              Ðủ gan mật, cũng mặt tai,

Ðức tài ta cũng sánh tày nam nhân.

       Ðứng vững dậy tinh thần sáng suốt,

       Mà nghĩ suy thời cuộc thế nào,

              Rồi ta phải liệu làm sao,

Dẫn dìu bạn tác hô hào kêu ca.

       Rèn ý chí đứng ra tổ chức,

       Gia cương tâm nghị lực vững bền,

              Trước sau thì ắt cũng nên,

Lý tài kinh tế dựng nền tảng ra.

       Kiếp sống còn chúng ta hoạt động,

       Khỏi uổng oan đời sống luân vơi,

              Sống mà bạc nhược hơn người,

Thà cam phủi bỏ kiếp đời còn hơn.

       Sống cần phải duy tân học thuật,

       Giúp ích đời tiến cấp văn minh,

              Tri tân, ôn cố giữ gìn,

Khuếch trương công nghệ, cải canh tinh thần.

       Chỉ những đường tân dân minh đức,

       Rèn óc khôn học thức thêm ra,

              Cho phong phú chị em ta,

Tiến lên cực điểm sánh ra nước ngoài.

       Bỏ lối cũ điều gì không đáng,

       Dắt người ra sáng lạn vinh quang,

              Phổ thông học thuật bủa tràng,

Tuyên truyền học thuật rộng lan khắp cùng.

       Ðiều kiện hay chung cùng lo nghĩ,

       Bỏ bớt điều cũ kỷ dị đoan,

              Phá mê giác ngộ dân đoàn,

Cùng nhau hát khúc khải-hoàn đẹp xinh.

       Phe nam-giới tiến lên quá độ,

       Ðoàn nữ-lưu ngồi ngó người sao?

              Nhảy ra cho khỏi vực rào,

Tự do, bình đẳng cùng nhau vững vàng.

       Tình hình thế mơ màng ảo ảnh,

       Thì ta nên ra gánh vác đời,

              Tiến lên ớ các em ơi!

Hộc-hồng quạt cánh tung trời vênh-vang.

       Ðòi lại hết lợi quyền thiết thực,

       Ðặng tự do chính thức sống đời,

              Sống không hổ với mọi người,

Sống đời ta phải giúp đời mở mang.

       Thì mới khỏi uổng oan đời sống,

       Xã-hội cần hoạt động thêm lên,

              Dân phải tập chí cho bền,

Luyện trau gan sắt, đúc rèn lòng đinh.

       Cơn hoạn lộ gập ghình gay trở,

       Thiếu thể đoàn khó trở khó xoay,

              Việt-Nam sẵn mối Cao-Ðài,

Ðồng tình liên ái, cột gài tương thân.

       Ðứng trên cõi phong trần lẻ bạn,

       Thì khác chi đoàn nhạn lạc bầy,

              Gặp cơn phải cảnh truân nguy,

Lấy ai nâng đở trong khi khốn nàn.

       Vậy ta phải hoàn toàn liên kết,

       Chị em đồng sống chết có nhau,

              Chung tình kết nghĩa chi giao,

Ðứng trong xã-hội địa cầu vững an.

       Nếu gặp cảnh nguy nan buồn bã,

       Cũng hết tâm chị ngã em nâng,

              Mới mong chóng mạnh tinh thần,

Quần xoa nữ liệt bước chân vinh hoàn.

* * *

       Khá kêu nhau kết nghiệp đoàn,

Cao-Ðài Quốc-Ðạo bảo toàn vạn linh.

       Thuần phong mỹ tục hòa bình,

Bước đời khỏi phải riêng mình lẻ loi.

       Phá tan giai cấp nhân loài,

Diệt trừ bản ngã ra ngoài vô minh.

       Kết dây liên ái chí tình.

 

            Chào đàn trung, thăng...

 

Thiên-Lý Bửu-Tòa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh