* * *
THI
HUỆ đặng từ nhiên đắc lục thông,
MINH huờn bổn tánh lại hư không,
CHƠN truyền tâm pháp ai tường
hiểu,
TIÊN xuất thần quang thoát bụi
hồng.
Bần đạo mừng chư phận sự. Tịnh
đàn cho nghiêm, đừng vọng niệm e khó tiếp điển, v́ trong đàn phận sự liên quan
với nhau, nếu không tịnh đàn th́ không huyền diệu, v́ tiếp không đặng điển vô
trần của Thần Tiên.
THI
Học đạo cần lo dưỡng chí nhàn,
Luyện huờn đơn dược lại Tây phang,
Bồ đề là báu, tâm thường tịnh,
Tịnh được th́ mau lại Niết Bàn.
Niết Bàn muốn đến phải dầy công,
Khổ hạnh chí tâm giữ một ḷng,
Độ thế kỳ cùng gầy đạo đức,
Cứu đời buổi khổ vẹn ân hồng.
Ân hồng ban đời mau thức tỉnh,
Thức tỉnh rồi níu đạo Cao Đài,
Kim đơn giồi luyện chi
sờn,
Vui câu đạo lư nghe đờn vô vi.
Vô vi đạo pháp lắm cao xa,
Chuyển dựng càn khôn dụng thế ḥa,
Vũ trụ bao la cùng non nước,
Bền ḷng học đạo đến Long Hoa.
Long Hoa hội thượng cờ cứu thế,
Độ quần sanh thoát bể trần ai,
Mau lo đàng chánh trở
quày,
Quày chơn cho kịp khỏi ngày biến thiên.
Biến thiên kế cận sắp bên ḿnh,
Nếu hiểu th́ mau sửa tánh linh.
Học đạo vô vi lo cứu thế,
Bền ḷng sau mới hưởng công tŕnh.
Công tŕnh tập chớ nài cực khổ,
Đạo cần lo thi thố quả công,
Độ nhân sanh thoát chậu
lồng,
Giải bày lư đạo để pḥng độ nhơn.
Độ nhơn thoát khỏi cảnh thương tang
Bước lẹ cho mau kịp đến thoàn,
Trễ năi th́ sau lâm khổ hại,
Đến cơn bát loạn mựa đừng than.
Than khổ mấy khách mê trần ảo,
Mộng Huỳnh lương ngơ ngáo hồn
say,
Không lo thức tỉnh chơn
quày,
Về nơi đàng chánh gặp ngày Thuấn Nghiêu.
Thuấn Nghiêu chuyển lập buổi Tam Kỳ,
Lập dựng đời
Nam lại một khi,
Đạo đức không thuần noi bác ái,
Chơn truyền gieo rải hưởng âu ca.
Âu ca lắm đời vui đạo lư,
Trời thanh thao, bích thủy giang
hà,
Thú vui nhàn lạc ngâm nga,
Đọc câu kinh sám giải ḥa đời hung.
Đời hung th́ phải chịu tai nàn,
Khổ nảo ràng thân, lắm khổ than,
Cho biết có vay th́ có trả,
Trả rồi nghiệp quả đến Tây Phang.
Tây Phang là cảnh vui thú vị,
Không đêm ngày dưỡng trí chơn
như,
Muôn năm ngàn kiếp khó hư,
Bất sanh bất diệt, hườn hư đạo mầu.
Đạo mầu đắc ngộ chứng kim thân,
Mê đắm làm chi chốn giả trần,
Sanh tử, tử sanh trong nháy mắt,
Mắc rồi lưới nghiệt nặng ngàn cân.
Nặng ngàn cân tao tân lắm thế,
Cần lo tu thoát bể ái hà,
Kêu đời tỉnh mộng
Nam kha,
Dứt ĺa cuộc thế tầm mà đạo chơn.
Chơn đạo là đường dắt chúng sanh,
Hầu toan tránh khỏi bả lợi danh,
Mê trần bốn vách vây ngàn kiếp,
Kíp lánh phồn hoa cột chỉ mành.
Sợi chỉ mành mỏng manh phải đứt,
Đặng t́m nơi Tây Vức phăng về,
Non tiên là cảnh nhàn quê,
Vui mùi đạo đức vui mùi Ngọc kinh.
Ngọc kinh lăo lại, giă đàn trung,
Học đạo cần lo chí vẫy vùng,
Đồng tử mệt thần nên khó dạy,
Dứt lằn diệu điển lại tiên cung.
Khuyên tu đặng tránh đời khổ nạn,
Ớ các hiền! Hăy rán lo tu,
Cuộc đời như thể trăng
thu,
Như sương che phủ như luồng gió tan...