ĐẠO-PHÁP BÍ-GIẢI |
1.- NHƠN QUẢ
LUẬN |
* *
*
THI
HUỆ pháp tâm truyền chứng
Phật-Tiên,
MINH thừa chơn-đạo khá y truyền,
CHƠN ngôn nhứt cú cơ mầu-diệu,
TIÊN đắc chơn-như tại nhăn-tiền.
Bần-đạo chào đàn-trung phận-sự
tịnh-tâm nghe Bần-đạo giải về cơ nhơn-quả. Phàm làm người sanh trên cơi trần
cũng bởi có tiền-duyên nghiệp-quả gây tạo với nhau, để đền tội oan-khiên cho
dứt, bởi vậy mới có người giàu-sang phú-quí, kẻ bần-tiện cố-cùng, tàn-tật
đui-mù, đầu đàng góc chợ, c̣n người sao nhà cao cửa rộng, kiều thê mỹ thiếp,
tôi-tớ đông đầy, lên xe xuống ngựa, bao nhiêu sự lạc-thú trên đời đều hưởng
không hết; người sao cơm ăn không no dạ, áo mặc chẳng đặng lành, há chẳng phải
tiền-duyên gây tạo đó sao? Người tích-đức dẫy đầy nên hưởng vinh-hoa phú-quí,
đó là làm phước gặp phước, c̣n những kẻ nghèo nàn khổ-sở, tàn-tật vất-vả,
không nhà cửa, cô thân, vất-vơ đầu đường góc chợ, vái lạy van lơn xin từ thửa
đồng tiền, ôi thảm-trạng biết bao điều oan-gia trái chủ!
Nếu kiếp nầy mới ra thế th́ xác
phàm tan-ră ra thể-chất, c̣n linh-hồn dun-rủi lại cơi trung-giới, chờ đúng
thời giờ để lại thế-gian, mượn xác thân khác đặng trả vay tiền-nghiệp. Bởi
vậy, người không biết Đạo th́ đâu biết quả báo là ǵ, tưởng chết rồi là mất
nên dám làm dữ, mà hễ càng làm dữ chừng nào th́ linh-hồn càng mê-muội đọa-đày
chừng nấy, cứ măi măi xây vần trong bánh xe luân-hồi lục-đạo, hết sanh rồi tử,
hết tử rồi sanh, ch́m đắm măi giữa sông mê bể khổ, biết bao giờ trở gót động
Đào-nguyên.
THI
Tam ngươn hầu măn kiếp trần-duyên,
Bước lẹ mau đi xuống bách thuyền,
Trực chỉ Tây-Phương trong một kiếp,
Bền ḷng son sắt lại Đào-Nguyên.
Đào-Nguyên vui-vẻ cảnh tiêu-dao,
Thánh, Phật, Thần, Tiên hưởng rượu đào,
Muôn kiếp coi như dường lửa nháng,
Trần ai là chỗ chịu tân-tao.
Tân-tao đày-đọa kẻ mê trần,
Ch́m-đắm đua bơi khó lấy thân,
Nương đạo kỳ ba mau trở bước,
Tu-hành một kiếp hội Long-Vân.
THI BÀI
Nơi cơi tạm phù-sanh mấy lát,
Kíp mau lo giải-thoát nợ đời,
Về miền Cực-Lạc
thảnh-thơi,
Khỏi ṿng sanh tử hụp bơi cơi trần.
Rán tu-niệm ân-cần bước đạo,
Bước kỳ ba đạo-giáo phục hưng,
Dạy cho thoát kiếp
phong-trần,
Tiêu-diêu thắng cảnh tiên thần đoạt
ngôi.
Đừng để vướng luân-hồi vay trả,
Trả vay hoài đày-đọa điểm linh,
Rồi thân phải chịu khổ
h́nh,
Bao giờ thoát kiếp tử-sinh cơi phàm?
Đạo là gốc qui tam hiệp ngũ,
Hội tinh-thần qui tụ khí tinh,
Chuyển-luân tam-bửu
ngũ-hành,
Kim-thân bất hoại sẽ thành
Phật-Tiên.
Tư-thời vận đơn-điền hỏa-hậu,
Tịnh chơn-nguơn, rơ thấu
huyền-vi,
Đạo cao thoát khỏi A-tỳ,
Noi theo chơn pháp điều qui học hành.
Kỳ mạt kiếp Tam-thanh chuyển hóa,
Độ quần sanh tránh ngă A-tỳ,
Phục-b́nh bổn-giác lại
ngôi,
Sông mê thoát kiếp qui hồi Ngọc-Kinh.
Dạy đạo đời siêu sinh liễu tử,
Hiểu cho rành thập-tự vô-vi,
Một ngang, một sổ mầu vi,
Ấy là nhị khí đường đi siêu phàm,
Trong thập tự qui tam, hiệp ngũ,
Luyện cho thành qui tụ tam gia,
Cửu niên diện-bích mới là,
Thoát ṿng lục-đạo ta-bà vân-du.
Muốn tránh khỏi Diêm-phù thong
thả,
Th́ gắng công giải phá kiếp trần,
Kiếp trần là chỗ tao-tân,
Sanh ly tử biệt, muôn phần đau thương.
Nh́n xem thấy Thiên-đường tại
thế,
Th́ chí-tâm, chớ để trễ vời,
Lỡ vời khổ-sở lắm ơi,
Hồn linh muôn kiếp hụp bơi ái-hà.
THI
Muôn năm mới gặp đạo hoằng-khai,
Mau kíp quày chơn khỏi lạc-loài,
Cứu thế kỳ ba gieo đạo cốt,
Độ đời bước kịp hội Long-Hoa.
Đạo mầu khuya sớm rán siêng lo,
Tu niệm c̣n mong bước kịp đ̣,
Cho rơ huyền-vi cơ tại mục,
Mục-tiền thành đạo đáng danh tṛ.
Tiên phàm lộn lạo tại trần gian,
Tu luyện th́ mau lại Niết-Bàn,
Nếu măi ham mê trên cơi tạm,
Trầm-luân khổ-năo mựa hề than.
TRƯỜNG THIÊN
Đừng than cho kiếp sống thừa,
Nhục vinh vay trả cho vừa cân-phân.
Đừng ham mê đắm cơi trần,
Là nơi ràng buộc muôn phần đớn đau.
Co chơn nhảy khỏi bốn rào,
Hăm vây xác thịt lộn nhào sông mê.
Non tiên từ giă lăo về,
Chào chư phận-sự non-khê lăo hồi...
|