ĐẠI
GIÁC KIM TIÊN THIÊN HUYỀN TÂM
LUẬN
VỀ ĂN CHAY – VIỆC ĐỘ SIÊU
Thiên-Lư
Bửu-Ṭa, ngày 5-7-1978
Thi rằng:
Lời
vàng giá ngọc ít vần thi,
Rỉ
rót vào tai đă mấy kỳ,
Phù
trầm vạn nẻo đường minh chánh,
Phấn
sĩ anh hào, biện nữ nhi.
Lăo: THIÊN-HUYỀN-TÂM. Hôm nay là ngày lành, Lăo xin
tái giáng đôi lời minh thuyết. Qua các giai đoạn
luân lư thông thường như cũng đă tạm xong các
đề mục. Nay lăo bắt đầu biện luận
về vấn đề Ăn Chay để mỗi lư
luận khỏi thắc mắc và những dụng ư sai
lầm.
Cũng như có nhiều trường hợp tại
sao mấy người tu họ phải ăn chay trường?
Tại sao các người có Đạo Cao-Đài hoặc
Phật-Đạo họ cần ăn kỳ? Ăn chay như
vậy để có lợi ích ǵ? Bằng các câu chất
vấn:
1) Quí vị ăn chay để làm ǵ? Ăn chay để
chờ đến ngày lâm chung có Phật rước?
Nếu vậy những người không ăn chay th́ đi
xuống địa ngục hết chăng? Và ăn chay có
chắc chắn lên Thiên-Đàng không?
2) Hoặc rằng các người ăn chay chắc
để cho gầy ốm, nhẹ ḿnh dễ bay, chờ
mọc cánh bay lên trời phải không? Và có chắc như
vậy hay không? Hay ăn chay để rồi vẫn
xuống địa ngục?
3) Ăn chay có thể là cốt để kiêng sát
sinh phải không? Nếu vậy, ta cứ đi mua ăn th́
ta đâu có chịu tội sát sinh. Ăn chay có phải là
bị Kinh sách lừa bịp, tức là dại mà nghe
lời không?
4) Mấy người ăn chay có phải là họ
muốn cầu phúc không? Nếu người ăn chay
được phúc đức, th́ tất cả những
kẻ không ăn chay họ lại mắc họa hết chăng?
Như vậy lư chay không đúng, bởi v́ những người
tham gian hung bạo không ăn chay họ vẫn giàu sang kia mà.
5) Ăn chay có thể các người đó cốt
để hăm xác cho tiều tụy, dễ sanh bịnh
hoạn mau chết để họ thành Phật? Nhưng
không biết chắc thành Phật hay lại cũng hóa ma
ở địa ngục?
6) Ăn chay có thể dùng để cho Trời
Phật nhờ cậy, hoặc để cho các vị Giáo-Chủ
quá cố cậy nhờ vào sự ăn chay ấy để
cầu cho họ được có lợi ích?
Tôi xin đáp rằng: sẽ có nhiều quan niệm
rất sai lầm.
1.) Trả lời cho câu hỏi thứ nhứt
rằng: sự ăn chay trường dầu ngày lâm chung
chưa được Phật rước ngay là tại v́
những người ấy không có tu pháp, không có ngồi
thiền, nhưng trên đỉnh đầu họ vẫn
có chiếu ánh hào quang v́ nhờ ăn chay và tụng Kinh
niệm Phật. Nếu lúc dứt hơi mà được
các vị tăng ni, hoặc đồng nam, đồng
nữ đến cầu Kinh tiếp dẫn, hoặc
cầu siêu độ th́ các linh hồn này sẽ
được trực văng Thiên-Thai. Nhưng khi được
sinh cư nơi phước địa th́ các linh hồn này
c̣n phải tu luyện trót ngàn năm mới trở thành
một vị Phật, là bởi v́ những ngày c̣n sanh
tiền, các vị này chưa tạo đặng kim-thân là
v́ tu không có pháp. Không có pháp tức là không tạo đặng
kim-thân, không có kim-thân th́ chưa đặng thành Phật
thật sự.
Tại sao ở thế gian người ta tu đúng chơn
truyền th́ chỉ có một đời người ta
được thành vị Phật? Mà trong khi các linh
hồn được ở nơi Bồng-Lai phước
địa c̣n phải tu hành đến cả ngàn năm
thay v́ trong khi họ đă thảnh thơi, sung sướng.
Nơi đây vốn là chỗ không cạnh tranh, không
phiền năo, mà người ta chỉ có an hưởng các
tự tại ấy để tu. Bởi v́ sự tu
luyện ở cơi Phật tuy dầu tự tại, nhưng
v́ không c̣n cái thể thân vật-chất, mất cái
thể thân vật-chất tức là người ta mất
cái Tam-bửu và cái Ngũ-hành, mất luôn cái Thất-t́nh
và Lục-dục. Bởi cái Thất-t́nh nếu không
biết xử dụng th́ nó sẽ hại cho linh hồn ngày
lâm chung phải sa xuống bảy cửa địa-ngục.
Nếu ta biết dùng th́ nó sẽ đưa ta lên tới
bảy cơi Thiên-Đàng. C̣n cái Lục-dục nếu ta không
biết dùng th́ sau nó sẽ hóa ra các đường luân
hồi lục đạo. Biết dùng th́ nó tức là
Lục-thông đạo, tức là sáu nẻo quang minh giúp
cho ta đắc thành Tiên Phật. Lúc ta bị mất nó th́
ta rất khó thể luyện tu. Cũng như cái
Tam-bửu và Ngũ-hành bị mất th́ cũng ví như
qua biển không có chiếc thuyền. Tuy dầu các linh
hồn ấy vẫn chưa hẳn là vị Phật nhưng
các sự thung dung nhàn lạc vẫn được y như
Phật. Nếu ngày tiền sinh mà không biết ăn chay
th́ các tinh thần ấy vẫn bị ảnh hưởng
chất huyết nhục, ô trược, nặng nề
của hậu thiên, th́ trong khi hồn rời khỏi xác
phải chịu nặng nề, v́ bẩm chất
hậu-thiên ấy mà các linh hồn này phải sa xuống
địa ngục.
2.) Câu thứ hai đáp rằng: nếu người
ta chỉ dùng sự ăn chay để gầy nhẹ ḿnh
bay lên trời dễ hoặc trong khi bay lên trời mà người
ta được thấy th́ ắt là tất cả trên
thế gian nầy sẽ không có người nào c̣n
chịu ăn mặn, và sẽ có sự tranh nhau để
ăn chay, rồi cũng sẽ có gây ra mạnh c̣n,
yếu mất. V́ sự vô vi ấy quá thậm thâm,
khiến không ai chứng minh thực tại được,
thế mà các người chơn tu mới được
thư thả thành công. Dầu gầy khô hay mập
mạp vẫn phi thăng đến cơi Thiên-Đàng cũng
rất tự nhiên. Họ đâu có ngại ǵ cái thể
xác mập hoặc gầy.
3.) Câu thứ ba đáp rằng: sự ăn chay để
kiêng cữ sát sanh có một lư đúng nhưng chưa
hẳn. Một lư chánh là để khử trược lưu
thanh. Người ta cần dụng chất thảo mộc
để làm vật thực nuôi dưỡng thể thân,
ấy là cần làm cho thể xác và linh hồn nhờ nơi
bẩm chất Tiên-thiên ấy mà được thanh
nhẹ. V́ thực chất thanh vị thuộc Tiên-thiên “phù
giả chi thanh”, chất huyết nhục của thú
cầm thuộc Hậu-thiên “trầm ư chi trược”.
Ăn chay th́ tu luyện mới thâu nạp đặng Xá-lợi-tử
kim-đơn.
Nếu như người đă thực hiện
được việc ăn chay trường th́ cũng nên
dụng phép ngồi thiền mà luyện đơn nấu
thuốc, hớp khí Tiên-thiên mà dưỡng nuôi thân
thể cho đặng tráng kiện, lấy nước Ma-ha
nuốt vào mà diệt hết kiếp tử sinh. Thường
chuyển pháp luân cho âm dương ḥa hiệp mà kết
thành xá-lợi th́ mới có được chín phẩm ṭa
sen. Thoảng như người đă áp dụng đặng
việc trường trai, tuyệt dục mà tu không có pháp
th́ e ngại rằng một ngày tương lai nếu
gặp một trở lực nào đó, hoặc có bịnh
hoạn v́ những sự nghiên cứu của người
đời rằng các thực chất thanh đạm
ấy sẽ không đủ dinh dưỡng thể thân.
Sự cám dỗ thực tế ấy sẽ làm cho yếu
mềm tinh thần Đạo rồi sẽ dang dở công
tŕnh th́ uổng bấy công phu từ thuở! Chi bằng
ta tự hỏi nơi ḷng: nếu quyết định tu
thân th́ phải tầm cho ra chơn-lư, bước tận
thang cao, th́ ta sẽ thấy rơ sự thành công sáng tỏ
ấy mà không bao giờ bỏ dở công tŕnh. Ngày ngày hưởng
thú vui say với mùi Đạo pháp mà an ḷng để
chờ ngày công viên quả măn mà thoát tục tầm Tiên.
4.) Câu thứ bốn đáp rằng: nếu ăn chay
để cầu phước, hoặc lư tưởng
muốn ăn chay để cầu phước th́ điều
đó cũng đúng với một lư chánh, bởi v́
nếu người ấy nguyện ăn chay để
cầu xin điều chi của người cần,
hoặc cầu xin thoát khỏi cơn bịnh ngặt đến
phải nguy hiểm, hoặc cầu xin thoát khỏi các tai
họa tù tội hoặc bị bắt bớ, hoặc
bị kẻ dữ toan ám hại, hoặc làm ăn gặp
thất bát nghèo khổ… Trong khi người ấy tĩnh
tâm biết nhớ tới việc làm lành, biết nghĩ
tới ḷng bác ái của Trời Phật mà nguyện xin
ăn chay để cầu phước th́ chắc chắn
sẽ có kết quả tốt. Không phải sự ăn
chay của người ấy đem sự thắng lợi
chi cho Trời Phật, mà sự ăn chay ấy để
chứng tỏ rằng người đă cải thiện
tập tánh lành và tỏ ḷng tín ngưỡng Trời
Phật mà biết đến cầu cạnh. Việc ăn
chay là một việc rất lành và rất khó khăn
đối với loài người trên cơi vật-chất,
th́ đối với Trời Phật xem như rất có
giá trị hơn. Ăn chay là một điều đại
phúc đối với luật Đạo cũng như
đời, v́ một ngày ăn chay là một ngày không sát
vật, cũng có thể giảm được các
việc làm ác, cũng có thể giảm khẩu và
giảm thiệt, không hành động hung dữ.
Mười ngày ăn chay sẽ tập được
chút tánh lành v́ bớt được chất huyết
nhục của loài vật nên làm êm dịu tâm địa
được ít nhiều. Một tháng ăn chay sẽ
thấy có phúc đức v́ nhờ có Thánh Thần pḥ
hộ cho người nên các tai họa rủi ro được
lánh khỏi. Một năm ăn chay th́ sẽ có nhiều
âm chất v́ đă giảm được rất
nhiều việc ác th́ phúc lành sẽ đưa tới
tự nhiên. Được mười năm ăn chay th́
từ trên đỉnh đầu người sẽ phát
xuất ánh hào quang chiếu ra ngoài, th́ sẽ có Thánh
Thần luôn luôn hỗ trợ theo đạo hào quang
ấy mà che chở hết các tai họa, tà quỉ không dám
xâm phạm quấy nhiễu, tinh thần phát huệ, trí hóa
thông minh, sắc tướng cũng phát đạt v́
nhờ nơi phúc đức ấy. Nếu trọn đời
ăn chay th́ ba đời hưởng phước lộc.
Nếu không ăn chay th́ chuyện họa phúc sẽ tùy
thuộc vào đức tính của mỗi cá nhân.
5.) Câu thứ năm đáp rằng: nếu nghĩ
rằng các người ăn chay trường là cốt
để hăm xác cho mau chết để thành Phật th́
vốn là một quan niệm rất sai lầm cũng như
trẻ nhỏ đời xưa có tục sợ ông già ba
bị, chín quai có 12 con mắt. Nếu luật tu hành
dạy ăn chay để hăm xác th́ sẽ có câu trả
lời rằng: Ấy là một tṛ đùa! Luận về
Thiên-Đạo và Phật-Đạo th́ việc ăn chay
tức là con đường thoát tục. Con đường
ấy tuy dầu không mấy xa nhưng phải gắng công
trên mọi khổ hạnh. Người ta cần ăn chay
để khử trược, lưu thanh để tránh Nhân
Quả. V́ những khi điểm anh hồn sắp rời
xa thể xác th́ giữa cơn thao thao tuyệt khí lúc
ấy phải cần cho đầy đủ một
khối tinh quang, th́ khối tinh quang ấy mới có đủ
khả năng mà thăng lên cơi Thượng-giới.
Khối hào quang tinh anh ấy gồm tất cả luồng
điển thanh, cũng như nhờ ăn chay và tu
luyện mà lọc lừa hết các chất trược
bẩn do hậu thiên cấu tạo. Gồm cho đầy
đủ năng lực của Tiên-Thiên, qui Tam-Bửu
lại cho đầy, hiệp Ngũ-Hành cho đủ,
vận chuyển pháp luân để cho âm dương
kết hợp mà tạo đặng Kim-thân. Phép tu
luyện kia cũng nhờ cộng chung sự trường
trai ấy mà khối tinh anh sáng tỏ như trăng
chiếu lên đỉnh đầu, phối hiệp với
luồng điển thanh hư th́ điểm anh hồn
ấy mới có đủ khả năng mà vượt lên
khỏi 7 từng lớp ác đạo, để phi thăng
lên đến cơi Thượng-Giới hư vô.
Đây Lăo xin giải rơ 12 cơi Thiên-Đường:
- Kể từ mặt địa đạo này
gọi là thế giới Ngũ Hành Tinh.
- Lên tới cơi thứ 2 gọi là Bát Quái Tinh.
- Lên tới cơi thứ 3 gọi là Tứ Tượng
Tinh.
- Lên tới cơi thứ 4 gọi là Lưỡng Nghi
Tinh.
- Lên tới cơi thứ 5 gọi là Thái Cực Tinh.
- Lên tới cơi thứ 6 gọi là Trung Thiên Tinh.
- Lên tới cơi thứ 7 gọi là Thất Tuyệt
Tinh.
- Lên tới cơi thứ 8 gọi là Bát Tú Tinh.
- Lên tới cơi thứ 9 gọi là Cửu Đồ
Tinh.
- Lên tới cơi thứ 10 gọi là Nam Thiệm Tinh.
- Lên tới cơi thứ 11 gọi là Bộ Châu Tinh.
- Lên tới cơi thứ 12 gọi là Đại La
Tinh. Cơi nầy mới là cơi Thiên-Đàng thật
sự, là nơi Linh-Tiêu-Điện Bạch-Ngọc Cung
chính là nơi của Đức Ngọc-Hoàng Thượng-Đế
ngự mà quản cai hết ba ngàn thế giái, tức là
một nước Thiên-Đàng thật sự dành cho
Trời, Phật và Thánh, Tiên an tại đời đời.
Các linh hồn chơn tu sẽ được đào sanh nơi
đó mà hưởng cuộc thanh nhàn, vô phiền, vô năo,
bất diệt, bất sanh… và nước nầy sẽ
không có mười điều dữ và ba điều ác
như ở cơi thế gian.
Khi điểm linh quang vừa xuất khỏi xác
trần th́ đă sẵn có các vị Thiên-Thần cầm
phướn dẫn đàng, noi theo ngọn phướn
ấy mà bay thẳng lên. Nếu thoảng như linh
hồn không được luyện tu, chẳng có Kim-thân,
dầu cho có công ăn chay, nhưng cũng chỉ là c̣n
phải tạm ở một cơi thanh nhàn nơi cơi giái
trung để cần lo tu luyện thêm, khi nào chứng
đặng Kim-thân rồi th́ mới lên cơi Thiên-Đàng
đặng. Là bởi v́ các linh hồn không có Kim-thân
sẽ không thoát qua giới tính thứ 5 tức là ṿng Thái-Cực,
v́ cơi Thái-Cực nầy toàn là một thế giới
lửa. Chất lửa trời sức nóng vô cùng cực,
dầu cho sắc thép cũng tiêu tan! Chỉ có Kim-thân
mới là chịu đựng nổi để vượt
qua ṿng lửa ấy. Nhưng khi qua khỏi ṿng Thái-Cực
rồi, th́ đến cơi thứ 10 sẽ không cần dùng
đến Kim-thân nữa, v́ Kim-thân ấy chỉ cần dùng
cho trong khi bay qua ṿng Thái-Cực mà thôi. Đến cơi
thứ 10 nầy th́ ta lại bỏ Kim-thân rồi mới
đặng nhẹ nhàng để tiến lên cơi thứ
11. Cũng như từ cơi giái trung mà ta cần tu diệt
hết 7 cái Thất-T́nh th́ linh hồn ta đă lên
được tới cơi thứ 7, là v́ mỗi cái
của Thất-T́nh sẽ làm cho ta phải nặng mà
tuột xuống. Trong khi từ cơi Thiên-Đàng, một
Nguyên-nhân xuống thế th́ khi ấy mỗi cơi phải
thêm một món cho có đủ sức nặng mới
được xuống. Đến lúc trở lên ta
phải bỏ mỗi thứ mới đủ nhẹ để
thăng lên. Trong khi tu hành ta phải hủy bỏ hết các
thứ nầy. Lên Thiên-Đàng chỉ c̣n lại có cái
Kim-thân, Thượng-trí và cái Hạ-trí. Th́ ba món nầy
đến cơi thứ 10 ta phải bỏ thêm cái Kim-thân. Lên
tới cơi thứ 11 ta phải bỏ thêm cái Hạ-trí. Lúc
bấy giờ ta chỉ c̣n lại duy nhứt có một cái
Thượng-trí. Từ khi bỏ đặng cái Kim-thân th́
ta càng cảm thấy đặng nhẹ nhàng, phơi
phới mà bay lên cơi thứ 11. Khi ta đến cơi thứ
11 ta bỏ được một cái Hạ-trí nữa th́
tinh thần hoạt bát, trí tuệ thông minh, thần thông
quảng đại mà tiến thẳng đến cơi Đại-La
tức là cơi thứ 12 là cơi Thiên-Đàng thật sự,
th́ bỗng tự nhiên khi ấy h́nh dáng đặng
tốt tươi, sắc tướng nghiêm trang, dụng
phép mầu mà hóa thành Thiên Kim Phục Thân, khi ấy
mới hoàn toàn có một Thánh-thể thật sự, trên
đỉnh đầu chiếu tỏa ánh hào quang, ấy
mới gọi là chơn tướng, sẽ được
ngự trên ṭa sen mà đồng chung có sự sống
đời đời cũng như sự sống của
Trời. Ta bèn đến điện Linh-Tiêu mà ra mắt
Thầy, ấy là một ngày mà ta vinh hạnh bái yết
Đức Thượng-Đế và Tây Vương
Mẫu nơi Linh-Tiêu Điện Bạch-Ngọc Thiên-Cung.
Nếu luận chung về các tôn giáo hoặc một
cá nhân nào tuy vẫn c̣n xử thế nhưng đă có
được ăn chay dầu nhiều hay ít, giữ
Đạo được tṛn th́ đến ngày lâm chung mà
có được sự tiếp dẫn vong hồn trong khi
hấp hối, hoặc cầu siêu độ đúng phép
th́ các chơn vong ấy cũng sẽ được
nhờ ân phúc mà đặng đưa về một cơi
thanh nhàn không địa ngục. Thường ngày cũng
có các vị Phật, Thánh, Tiên đến giảng Đạo
thuyết Kinh mà độ các vong hồn ấy. Nhưng các
vong hồn nầy chỉ được ở đây đợi
ngày phán xét xong rồi th́ cũng phải hồi dương
mà trả vay tiền nghiệp. Thoảng như có Đạo
mà giữ Đạo không tṛn, 10 điều vi phạm,
chay lạt không có th́ ngày lâm chung khó nỗi cứu
vớt, hoặc tiền sinh nhiều tội phạm quá
đáng th́ cũng không thể giải cứu!
VỀ
VIỆC ĐỘ SIÊU:
Nhắc lại việc độ siêu, tuy dầu
luật Phật Thiên-điều có đặt sẵn, nhưng
sự làm phép xác, hoặc tiếp dẫn lúc hấp
hối, hoặc rửa tội, tẩy oan, nếu có đặng
siêu hay không cũng do nơi phúc đức của các tăng,
sư. Chớ không phải mỗi khi phép xác, rửa
tội hoặc tiếp dẫn ấy mà đều có
kết quả. Bởi v́ nếu một vị sư đứng
ra làm phép xác, hoặc rửa tội, tẩy oan, hoặc
chứng đàn để siêu độ mà vị ấy là
người đủ phúc đức hoặc chơn tu, th́
sự hỗ trợ đó rất có kết quả
tốt, các chơn vong ấy nương nhờ phúc đức
của tăng, sư mà được siêu tội tiền
sinh và được tiến lên cơi thanh nhàn mà hưởng
phước. Nếu như những tăng, sư ấy không
có chơn-đức th́ vong kia sẽ không được
hưởng nhờ, cũng như siêu độ cho có
lệ mà không xét đến sự thành công. V́ là tăng
hoặc sư kia vẫn c̣n nhiều tội phạm, tự
ḿnh không trong sạch th́ độ chúng bất thành.
Hoặc cũng có khi tín chủ không thành tâm, chỉ
mời tăng sư đến độ siêu cho có lễ,
rồi lại bày tṛ yến tiệc, rượu thịt,
chả nem, từ chủ lẫn sư a tùng nhậu
nhẹt, tụng niệm là cốt để ḥ hát cho qua
buổi, qua ngày th́ sự độ siêu sẽ không
hữu ích. Hoặc có nhiều tiền bạc đem mướn
tụng Kinh mà không thiện tâm cầu đảo, cứ
nghĩ rằng ta đă bỏ tiền th́ có người
tụng cầu, ta không thiết ǵ phải nhọc ḷng
cầu đảo, th́ cũng chẳng có lợi ích chi. V́
phép độ siêu phải từ chủ lẫn sư,
hoặc các vị đạo tâm, hoặc đồng nam,
đồng nữ hiệp lực tín chủ th́ siêu đàn
ấy mới thấy đặng thành công.
6.) Sau chót là đáp lời câu thứ sáu: đề
mục nầy nếu Lăo chẳng phiền giải đáp
th́ quí vị cũng đă hiểu thừa rằng sự
ăn chay không đem lợi ích cho Trời, cho Phật, mà
ta chỉ dụng sự hữu ích cho chính ta. C̣n như
những các ngày lễ vía của các vị Thánh, Phật,
đăng Tiên, tức là các ngày của các vị ấy
quá văng, hoặc sóc vọng, tứ quí và tam nguơn… th́
các ngày ấy đều gọi là ngày lành ghi dấu
để thành lập làm những ngày chay kỳ thông
lệ cho trong đồng đạo dụng làm ngày chay chính
thức cho khỏi bị sai sót hoặc bị thiếu.
Chớ không phải các ngày ấy là cần ăn chay
để cốt ư khẩn cầu cho các vị quá cố
ấy có lợi ích, hoặc cho các vị ấy được
siêu thăng, v́ các bực ấy đều đă có ngôi
vị ở cơi Thiên-Đàng th́ trong môn đồ
chẳng thiết tha chi mà lo việc độ siêu cho các
vị ấy. Nhưng chỉ có điều cần lo chay
lạt các ngày ấy là cốt để ghi ơn các
vị ấy thuở tiền sinh có công lao dẫn dắt
để cho người người ngày nay được
hiểu biết đường lối mà tu thân, cũng như
đền đáp thạnh t́nh sự soi sáng ấy mà
sự chay lạt kia lại là đem phúc hậu lại cho
chính ḿnh, và các vị ấy cũng đoái hoài đến
ḷng cảm mến mà ban bố hạnh hữu cho.
Thi rằng:
Văn
đà trút cạn mái trời Tây,
Giải
lư thông qua rơ kíp chầy,
Vẹt
nẻo áng mây đường u ám,
Rọi
đuốc quang minh ngọc chẳng tầy.
Thi:
Mấy
lời vàng đá tỏ ngày nay,
Minh
thuyết Chơn-Kinh đă mấy ngày,
Khan
giọng v́ đời nghiêm chánh lư,
Kẻ
trọng người khinh cũng một Thầy.
Hựu:
Một
Thầy mà Đạo khác nhau xa,
Tự
ư người tu hăy chọn nhà,
Hữu
duyên tầm nẻo đường minh chánh,
Thiếu
phúc lâng khăng trẻ lại già.
Hựu:
Trẻ
già sống thác tợ đường đi,
Lặn
lội mê man thấy đặng ǵ?
Mệt
lo rồi lại hoài công giữ,
Nhắm
mắt buông tay rơ lại th́.
Hựu:
Rơ
th́ vật-chất thảy hườn không,
Cơ
cuộc kỳ nay đến đại đồng,
Đời
tàn thấm ngẫm càng thêm xót,
Cuộc
thế vần xây quả vị nồng.
Hựu:
Vị
nồng chưa nếm hăy c̣n tươi,
Vui
đẹp ngày thâu rơ máy Trời,
Cay
đắng ai dầu chưa nhấp cạn,
Vị
ngọt hương nồng măi đua bơi.
Hựu:
Đua
bơi chưa thỏa bóng lại chiều,
Gối
mỏi, lưng dùn thấy hẩm hiu,
Bịnh
lăo qua rồi Thần-Tử rước,
Thất
phách tam hồn giấc thỉu thiu.
Hựu:
Thỉu
thiu giấc điệp bả vinh hoàn,
Mấy
cuộc phong đồ ngẫm chứa chan,
Bạc
tiền t́nh ái d́u thân khổ,
Một
kiếp phù sinh giấc mộng vàng.
Hựu:
Mộng
vàng thiêm thiếp tĩnh rồi say,
T́nh
ái, quan liêu, cảnh lầu đài,
Cao
lương mỹ vị màu hoa áo,
Hương
rượu men t́nh khổ ai hay.
Hựu:
Ai
hay đời khổ buổi khốn nàn,
Măn
cuộc tuần hoàn những bi hoan,
Dâu
bễ ai tường trong gió bụi,
Nối
bước quày chân hiệp một đàng.
Thăng…
|