Trở lại trang chánh của Website Thiên Lý Bửu Tòa

 

huỲnh-phú-sỔ

giáo-chỦ phẬt-giáo hòa-hẢo

Thiên-Lý Bửu-Tòa, 10g ngày 6-7-1977

Thi:

HUỲNH kỳ khuất bóng cõi nhà Nam,

PHÚ quý rồi ra cảnh khốn nàn,

SỔ sách nơi trần chưa vẹn vẻ,

GIÁO truyền Phật-đạo khá gìn an.

CHỦ thuyết Ðạo Trời cơ thế diệt,

PHẬT Thánh qui nguyên mới vẹn toàn,

GIÁO dục tinh thần kiêm bổn tánh,

HÒA-HẢO chơn truyền hãy liệu toan.

Tản văn:

       Ta HUỲNH-PHÚ-SỔ, Giáo-Chủ Phật-Giáo Hòa-Hảo. Nay Ta phụng lịnh Ðức Chí-Tôn giáng đàn tạm ngòi Thánh bút nơi cảnh Thiên-Lý Diệu-Ðàn mà để giãi bày, biện minh các nẻo đường chơn-lý, hầu cùng nhau có sự chung đồng tác hiệp cho thuận lý Thiên-công đến thời kỳ Ðạo hóa Ngũ Châu, đại-đồng qui hiệp. Ta nương bút ngày nay miêu tả đôi dòng để khuyến nhủ các chư môn-đồ thiện-tín cùng một đồng tôn mà hầu chung tâm kết niềm thiện hữu, gắn chặt giải đồng cùng các phái tôn trên con đường đạo-đức, hiệp hòa thương mến lẫn nhau.

       Hỡi các chư vị, hãy đại tịnh trang nghiêm mà lóng nghe lời Thầy hôm nay chơn thành nghiêm thuyết tái giáo các môn sinh. Hôm nay, hỡi ai là người còn tưởng Thầy mến Ðạo thì hãy khá nghe những lời vàng tiếng ngọc. Vì nay là thời kỳ quá cận buổi nguy vong, Ðại-Ðạo khai môn, Tam Giáo qui nguyên, Ngũ Chi hiệp nhứt, vì thế mà không còn thuyết riêng rẽ tôn phái như xưa. Sắc lịnh của Ðức Thượng-Ðế Chí-Tôn đã ban hành thì toàn cõi đại-đồng phái tôn cũng đều hiệp tác chiếu theo sắc lịnh ấy mà đoàn kết liên-giao một niềm thân hữu, hầu lo tu cầu cho đặng có sự ân phúc của Thiên ban mà hầu vượt qua những cơn nguy vong khốn khổ để bước sang qua đặng một cuộc thế mới mẻ, hòa bình, thiên-đàng tại thế thì dân sinh mới có được đời sống hạnh phúc, lạc nghiệp, an cư.

       Ðạo có hiệp hòa, có lương thiện thì bốn biển mới trang bằng lặng lẽ. Xã hội có mỹ tục thuần phong thì thiên địa mới mưa hòa gió thuận. Dân có tu niệm, có đạo-đức, có nghĩa, có nhân, thì thế cuộc mới đặng bình. Người đời phải có tu thì Trời mới ban cho một cuộc đời Thượng-Nguơn Thánh-Ðức.

       Nay là thời kỳ Ðại-Ân-Xá, cửa Ðạo khai môn. Vậy Ta muốn nhắc nhở toàn thể nhân sinh khá lo tầm Ðạo tu hành mà trở lại Niết-Bàn là cõi thọ vạn niên, trường xuân bất lão.

       Cõi đời mạt hậu như ngày nay vốn là giữa thời kỳ phức tạp, quỷ thạnh thần suy, mọi đường khốn khổ, vạn ách thiên tai, có gì đâu mà gọi là hạnh-phúc mà loài người phải chịu đắm chìm để rồi uổng một kiếp sanh! Ðời đã quá cận kề đến lúc sảy sàng lừa lọc, mạnh còn yếu mất. Bao lời Thầy giảng dạy Kinh sấm thiện-từ, nay cũng đã trôi qua đưa về với quá khứ.

       Máy Tạo cao thâm, huyền vi bí ẩn. Thầy vì xót thương nhân loại lạc lầm nên Thầy mới tá thế lần hai hầu để công lo lắng cho đặng vẹn tròn công cứu thế, chèo thuyền Bát-Nhã rước khách thiện duyên. Nhưng Thầy cũng rất thương thay công phu chưa toàn vẹn thì cơ diệt thế cũng đã qui về, nên Thầy cũng rất đỗi thương tâm cho nơi cõi dương trần kẻ dữ lan tràn, người lành rất hiếm. Vì thế mà nhân sinh phải đành cam chịu qua những cơn bi thương thống khổ. Chư hiền hãy lóng nghe:

Thi bài:

       Ðời thống khổ Ðạo khai cứu thế,

       Người khá tua nương bệ giáo truyền,

              Nay Thầy tá bút dạy khuyên,

Lời lành môn-đệ tọa thiền lóng nghe.

       Ðạo qui nguyên lo bề siêu thoát,

       Ðạo hiệp chung bao quát đại-đồng,

              Hiệp là hiệp một lý chung,

Nối tình liên kết thuận cùng yêu thương.

       Hiệp tông phái trên đường nhơn ngã,

       Nối sợi dây Âu Á đừng rời,

              Hiệp đồng chi phái các nơi,

Kết tình huynh đệ Ðạo Trời bổn nguyên.

       Thầy kêu gọi chung thuyền gắng sức,

       Hiệp ấy là qui nhứt tinh-thần,

              Phái tông đoàn kết chung lưng,

Chớ không phải bỏ nguồn cơn Ðạo nhà.

       Chữ đoàn-kết hiệp-hòa ba mối,

       Buổi đời cùng gỡ rối chung tâm,

              Từ xưa riêng rẽ phái tông,

Ngày nay rõ biết cơ thâm đời cùng.

       Ðạo quý chữ trung-dung nhàn-hạ,

       Chớ ngại đường nhân ngã chấp câu,

              Qui nguyên là bắt nhịp cầu,

Ðể cho thế giới Á Âu hiệp hòa.

       Phải biết máy sơn hà chấn động,

       Biết ngày tàn bể thẳm sóng xao,

              Nhân sinh chung kiếp ba đào,

Ðời tàn nguơn hạ tiêu dao đến kỳ.

       Phải gắng sức hiệp qui đoàn tụ,

       Phải cần cù hầu nữ lẫn nam,

              Tu hành luyện chữ Trung-Dung,

Con đường thoát tục khôn cùng nhàn yên.

       Xưa ở thế Ta khuyên tu niệm,

       Dạy người đời cần-kiệm siêng-năng,

              Dạy tu nhân đạo trọn hằng,

Tam-cương ngũ-lý thế-gian hãy gìn.

       Khuyến đường thiện thế tình chưa thiện,

       Dạy làm lành chưa vẹn đạo lành,

              Ðạo truyền chưa tới luyện phanh,

Người hiền người chẳng trọn lành với Ta.

       Người hại Ta, Ta về Thượng-Giới,

       Nỗi thù hiềm còn hỡi cố tâm,

              Vu oan buộc tội loạn dâm,

Làm cho tan rã móng mầm chơn tu.

       Mặc ai đó hằng vu tiếng xấu,

       Nhục danh Ta, Ta chẳng hận người,

              Hằng thương cho kẻ tội Trời,

Ðền xong nghiệp thế hóa thời bàng-sanh.

       Kẻ lầm lạc người lành chịu khổ,

       Ta hiềm vì bể khổ sóng xao,

              Nhân sinh chung số ba đào,

Khuất Thầy xa Ðạo ai hầu giúp nguy.

       Thuở ấy Ta xem thì thương xót,

       Muốn tái hồi mà vớt sanh linh,

              Ta bèn chiết điểm thần-tinh,

Cho hồi thế tục hữu hình độ dân.

       Hiệp phàm thân Huỳnh-Tâm tu sĩ,

       Nương am vân triết lý lo tầm,

              Nào ai thấu rõ cơ thâm,

Huỳnh gia tu sĩ mấy lăm rõ thì.

       Lý chưa truyền mâu-ni còn ẩn,

       Tuổi xanh còn giữ phận đường tu,

              Kể sao xiết tội diêm phù,

Ta bèn ngộ kẻ vũ phu khốn nàn.

       Giờ yên lặng thạch bàn tọa định,

       Lũ hung thần phồn thịnh lung-lăng,

              Bắn Ta, Ta vẫn định thoàn,

Hồn linh trực chỉ Thiên-Ðàng hồi qui.

       Ta vẫn biết khó thì truyền giáo,

       Cõi hồng-trần khí hậu xung thiên,

              Nặc mùi sát khí nối truyền,

Người lành lẫn lộn sao yên thân lành.

       Nên kẻ thế cam đành chịu khổ,

       Chốn dương trần nhiều thuở bể dâu,

              Mấy ai thông đạt cơ mầu,

Tầm tu một kiếp nhịp cầu Tiên-Thiên.

       Khuyến hành thiện người hiền chưa hẳn,

       Bàn sâu xa khó cạn lý truyền,

              Bàn rằng lý luận cơ Thiên,

Hiểu cao xa quá lý truyền tại đây.

       Vì người thế vẽ bày bài bác,

       Nên lời lành khó đạt lý chơn,

              Mãn ngày tính thiệt so hơn,

Ðạo vàng không tưởng tiếng đờn không nghe.

       Nay khuyên người dặt-dè tu niệm,

       Sẽ có Thầy tu luyện thành công,

              Kịp kỳ thế-giới đại-đồng,

Ðạo chơn chánh giáo độ chung nhân loài.

       Xin tâm niệm lời Thầy nghiêm thuyết,

       Rõ cơ mầu bí khuyết luật Trời,

              Tầm đường Ðạo chánh đừng lơi,

Con đường thiện đức chiều mơi hưởng nhờ.

       Ðạo đang buổi vò tơ cuộn rối,

       Ðạo đang hồi khai hội trường thi,

              Máu còn nhuộm thắm sòng y,

Phật còn tám nạn huống chi người trần.

       Tu tâm tánh xin đừng hình trạng,

       Tu xin đừng vóc dáng bề ngoài,

              Gìn lòng thanh bạch là hay,

Tợ gương nhật nguyệt sáng soi đêm rằm.

       Không dụng sắc nâu sòng bài bác,

       Cốc am thiền thần sắc mỏ chuông,

              Không cho tướng lộ ra tuồng,

Ðời tu mới đoạt đến đường thành công.

       Tu là giữ tâm không lặng lặng,

       Cư tại gia mới hãn Ðạo thành,

              Nửa đời, nửa Ðạo nhàn thanh,

Không dùng của cải khất hành bốn phương.

       Ta tạo đặng tận tường ta hưởng,

       Công ta làm thì thưởng lấy ta,

              Mới không vướng nợ ta-bà,

Ðường tu tránh khỏi nợ mà thế-gian.

       Nước ta khổ hãn đường đau xót,

       Môn-đồ ta vướng lọt tai nguy,

              Hỡi ai đồng-đạo thuở nầy,

Chung tay kết chặt sợi dây Ðạo mầu.

       Cùng cứu độ chung màu đồng chủng,

       Hầu giải nguy nòi giống Lạc-Hồng,

              Thương thay cho cuộc tồn vong,

Kẻ còn người mất đạo đồng rõ chăng?

       Thương đồng-đạo thân bằng cố hữu,

       Thương xót đời lộn lạo quỷ ma,

              Ghét thay cho bọn gian tà,

Vô quân, vô phụ, không cha, không thầy.

       Không nhân đạo hằng gây nghiệp chướng,

       Ghét thay đời mà gượng thương đời,

              Ngày nào Ðạo mới thảnh thơi?

Ngày nào mới thấy ngục đời buông tha?

       Ngày nào sắc nâu dà mới đẹp?

       Chắc là ngày qui hiệp Thiên-cơ,

              Ðời lo tu tỉnh kịp giờ,

Kẻo cơ diệt thế thờ ơ đến gần.

       Thầy triết lý ân cần tìm hiểu,

       Rán mà tầm bí yếu chánh chơn,

              Xin đừng riêng rẽ giận hờn,

Ðạo cùng một gốc thua hơn ích gì?

       Nếu chia rẽ phái chi thủ phận,

       Một ngón tay sức nặng mấy cân?

              Chi bằng gom hết tinh-thần,

Vận hành nội lực ngàn cân khó bì.

       Hiệp nhứt lực chung tay gắng sức,

       Tìm đến ngôi Thái-Cực gốc nguồn,

              Ðạo Trời in rõ một khuôn,

Ba cây dụm lại nên hòn núi cao.

       Thầy ghi để lời nào vàng đá,

       Rõ biết là điểm hóa Ðạo chơn,

              Mãn giờ bỗng dứt tiếng đờn,

Giã ơn hiền-nữ Tây-Sơn phản hồi.

Thăng... 
 

Thiên-Lý Bửu-Tòa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674

Website: www.thienlybuutoa.org     Email    Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT

Thông bạch in Kinh