Ý
NGHĨA CỦA HIỆP-TÁC VÀ QUI-NGUYÊN
(Ðàn-cơ tại Thiên-Lý
Bửu-Tòa lúc 10 giờ ngày mùng 2 tháng 11 năm Mậu-Ngọ,
2-12-1978)
Thi rằng:
ÐẠI
đồng lý hiệp rõ kỳ ba,
TIÊN
bút diệu ngân thế cuộc hòa,
TRƯỞNG
tồn nền Ðạo hưng bốn biển,
THÁI-Cực
hườn ngôi kiến thượng-tòa.
BẠCH-Ngọc
phản hồi năng tu kỷ,
KIM
cổ noi đường Phật Thích-Ca,
TINH
thần rạng chiếu nghìn xuân thọ,
Thánh-Tựa
từ ngôn tỉnh vạn nhà.
Lão: THÁI-BẠCH KIM-TINH. Nay
giờ đại hỷ, Lão thọ sắc Ðức Chí-Tôn lai đàn tá
bút dùng những lời diệu ngôn khiêm từ góp thành một bài
Thánh-Tựa. Lý luận đại ý tóm lược gom các phần chơn-lý
của quyển ÐẠI-GIÁC THÁNH-KINH. Mong rằng chư quý đọc hữu
niệm tình.
Vì là ngày nay cũng đã sắp
cận kề kỳ diệt thế, mãn cuộc tuần hườn, thế nên Ðấng
Chí-Tôn mới dụng phép huyền-cơ xuống lằn điển huệ Ðệ-Nhị
Thiên-Khai. Vì mối Ðại-Ðạo Tam-Kỳ Phổ-Ðộ nầy vốn là
sơ khai từ niên hiệu Giáp-Tý hạ-nguơn đến Bính-Dần nhị niên
Ðạo mới lưu thông cơ Phổ-Ðộ, tính đến bây giờ cũng đã
ngũ thập tứ niên. Kể từ thành lập đủ 12 phái Ðạo
đến nay, Thiên-lịnh đã ban hành hoát khai cơ-bút khắp nơi mà
độ thế. Phái Chiếu-Minh Ðại-Thừa đã từng giúp độ
biết bao nhiêu là bực nguyên-căn đắc thành thiên-vị phản
bổn hườn nguyên. Trong nhiệm thời đã qua, Tiên, Phật đã từng
giãi bày biết bao là Kinh Sám. Các lời Thiên-cơ những tiên
đoán có dự liệu rất rõ ràng, dạy qua tất cả các cuộc tương
lai cho thời kỳ binh đao chiến họa cho đến ngày mạt hậu phân
tranh. Những lời Thiên-cơ trong máy huyền vi hãy còn bí ẩn.
Vì thế, mà người đời khó nỗi thấu đáo bạch minh "BÁT-BỘ
CHƠN-KINH" đã tận tâm tóm lược sơ đồ ngày diệt thế
chuyển biến trong nội cuộc tương lai.
Ngày hôm nay, mối đại-đồng đã
bắt đầu diễn tiến đến thời kỳ châu lưu khắp quả địa-cầu
mà độ tận nhân sinh. Ðệ Nhị Khai Môn là thời kỳ Tam-Giáo
qui nguyên, Ngũ Châu hiệp nhứt, Ðại-Ðạo dung hòa, Ðức
THƯỢNG-ÐẾ mới dụng phép huyền cơ khai thần lập vị hầu
để gieo truyền mối đường chơn-lý phổ thông Ðại-Ðạo cho
đúng với định luật thiên-nhiên từ đầu Thượng-Nguơn, tức
là khởi thủy. Vậy nay, toàn cõi nhân sinh hãy thấm nhuần
qua những lời Thiên-cơ mầu nhiệm của các Ðấng Thiêng-Liêng
mà nên sớm cải thiện đặng một nền Ðạo-Ðức, mỹ tục
thuần phong, hiệp tác lẫn nhau, hầu xây dựng đặng một thế
giới đạo-đức huy-hoàng. Thực hiện được một cuộc sống
có từ-bi, có bác-ái, có công-bằng, lương-thiện, chánh chơn,
có nhân, có nghĩa... thì mới gọi là gây dựng đặng một
nền xã-hội có đạo-đức lành mạnh và tươi sáng cho thế
giới trong tương lai. Bởi vì chữ Ðạo vốn là một lý đồng
chung không riêng biệt nòi giống, không riêng biệt tôn phái,
không riêng biệt cá nhân nào. Mà chữ Ðạo vốn là dựng
thành Tam-Giáo cho toàn cõi vũ-trụ quan này. Mà chỉ có hai
chữ Tôn-Giáo mới là riêng biệt.
Ngày nay, Thiên-lịnh Ðức Chí-Tôn
Thượng-Ðế đã ban hành. Vậy Lão xin có đôi lời trần
thiết bạch minh trong hai chữ HIỆP-TÁC và ý nghĩa của QUI-NGUYÊN.
Chữ HIỆP-TÁC tức là hòa
hiệp các tinh-thần, hòa hiệp ý chí, là ý nghĩa của chữ
HÒA. Hòa để tỏ ra một niềm thân thiện, không chia rẽ,
không tỵ hiềm, không kích bác, ... mà cần nên có một thiện
chí để thuận hòa thân mến như một đồng tôn.
Còn hai chữ QUI-NGUYÊN, cũng
chẳng phải Ðức Thượng-Ðế muốn gọi chúng ta cần có sự
thay đổi chi trên mọi tôn-chỉ của mỗi Tôn-Giáo trong ngày
nay, mà chính là cần có sự đoàn kết giữa các Tôn-Giáo
trong bộ phận Tam Giáo giữa thời kỳ mong-manh diệt thế của
ngày nay.
Vì là có qui, có hiệp thì Ðạo
ta mới giữ đặng nguyên lành. Mà nguyên lành đặng thì mới
là lớn khôn đặng, tức là ÐẠI. Chữ ÐẠI gọi là rất lớn
và rất mạnh. Rất lớn và rất mạnh mới đặng trưởng và
tồn. Trưởng và tồn tức là mới tồn tại đặng. Biết
rằng một định luật Thiên-công muốn cho tất cả trong toàn thể
phái tôn đồng chung cùng tác hiệp thì mới nâng cao đặng một
tinh-thần đạo-đức "Vi Quí Dĩ Hòa" trên nghĩa vụ
thiêng-liêng của con đường đạo-đức, hầu có tiến bước
sang đến việc tu thân cho kịp kỳ tế độ mạt hậu tam nguơn.
Kinh-Thánh đã từng nhắc nhở
cho toàn thể nhân-loại hãy cần nên lượng định những
ngày ăn chay kỳ mỗi tháng, kẻ ít, người nhiều, càng đặng
nhiều càng tốt. Nếu như trong mức tối-thiểu thì trong một tháng
cũng cần có được khoảng sáu ngày ăn chay. Dùng đến phép
ăn chay ấy chẳng phải là do nơi muốn bắt buộc, mà là dùng
phép ăn chay ấy tức là ta dùng một phương thức tối cần
để hữu ích cho chính mình, để có một sự bảo vệ xác
thân con người giữa lúc lâm nguy trong ngày giờ đại-họa
sẽ xảy ra cho toàn cõi thế giới nầy. Nếu ngày giờ biến
cuộc đã diễn tiến mà tự trong nhân thể con người chẳng
có hấp thụ đặng một phần chơn-dương thì sanh mạng rất là
khốn khổ! Thế nên, người ta cần phải có sự giảm bớt
phần nào chất tửu nhục, mà cần nên thay vào đó những thực
chất thanh-vị như rau, đậu, muối, dưa, ... Ấy là dùng để
cho thể xác mình được hấp thụ chơn-dương thanh-khí, lần lượt
âm kiệt, dương thuần thì ngày sau mới có đặng một nghị lực
tối thiểu mà chống lại với những luồng âm-khí trọng trược,
hiểm nghèo để tàn phá xác thân bào thể.
Người hãy biết rằng: Lòng Trời
vẫn thương xót đến kẻ nhân sinh, nhưng khó bề giúp an
cho các phần thể xác. Kinh-Thánh có dạy rằng: "Ðức Chí-Tôn
rất mong cho toàn cõi nhân loài tất cả đều là người lành,
tất cả đều là người lương-thiện, đều là những người
đạo-đức ..." thì thế cuộc mới đặng bình. Mà thế cuộc
đặng bình thì toàn thể nhân sinh mới có hạnh phúc, mới đặng
sống với cuộc đời Thánh-Ðức, mỹ tục thuần phong, không
chia rẽ, không bạo tàn, không xấu xa, không giận dỗi, không
giựt giành, không sát hại... để rồi cùng nhau mới tạo đặng
một thế giới Thiên-đàng mà an cư lạc nghiệp.
Và hiện nay, cũng còn biết bao
nhiêu là bực Nguyên-nhân ngày nay vẫn còn lẫn lộn, hoặc
còn đang ẩn dật tu thân mà những bực ấy vẫn chưa hề ngộ
Ðạo. Thì chính nay mới là thời kỳ Thiên-Ðạo hoát khai
ban truyền chơn-pháp tu luyện Thượng-Thừa, tham thiền nhập
định. Một kiếp tu mà mới đặng đắc quả thành công. Bởi
vì các phần chơn-truyền tâm-pháp Xiển-Giáo Vô-Vi thì đã bị
thất truyền. Cửa Ðạo bế môn từ thời mạt-pháp Thần-Tú
ra đời. Vì thế mà từ ấy những nay người tu khó bề thành
Phật.
Nay vì thời gian quá kề cận, Ðại-Ðạo
khai môn hồi phục mối chơn-truyền mà độ rỗi Linh-Căn trở
về cựu-vị. Thiệt là một thời kỳ Ðại-Ân-Xá trong muôn
một rất khó tầm. Vì lòng đại-lượng từ-bi thương xót
nhân loài nên mới phục hồi nền Ðạo-pháp, ban mối chơn-truyền
mà dìu độ Nguyên-Căn giữa lúc thời cuộc quá mỏng manh nầy
hầu được thành tựu mà đưa đón sanh linh bước sang đến
một thế giới thanh bình sáng sủa, vĩnh hạnh trường miên. Nhưng
còn riêng phần nhân tâm cá ý thì rất là tùy thuộc.
Giờ nay Thiên-điển mãn giờ, dứt
lời Thánh-Tựa. Lão xin giã từ đàn trung, phản hồi Bạch-Ngọc.
Thăng... |