Trở lại trang chánh của Website Thiên Lư Bửu Ṭa
|
LỜI NÓI ĐẦU Ở
Á-Đông trong khoảng thời gian từ năm 658 dến
năm 551 trước Tây lịch ba vị Thánh nhơn
đă lần lượt xuất hiện đóng vai Giáo-Chủ
ba mối Đạo là : Thích-giáo, Đạo-giáo và Nho-giáo.
Vào năm 658 trước Tây lịch, Đức Thích-Ca lâm
phàm tại xứ Népal hay Népaul thuộc Bắc Ấn-Độ.
Mối Đạo của Ngài chủ trương giải
khổ nhân loại. Vào
năm 604 trước Tây lịch, tại Tỉnh Hồ Nam
thuộc miền Hoa-Nam nước Tàu, Đức Lăo-Tử
hạ phàm mở ra mối Đạo chủ trương
thoát tục siêu phàm theo con đường "Tu Thân
Xử Thế ", nhưng rất lănh đạm với
cuộc đời và thích sống ẩn dật không
cần tiếng tăm với đời. Sau
cùng vào năm 551 trước Tây lịch, tại làng Khúc-Phụ,
huyện Xương-B́nh, Tỉnh Sơn-Đông nước
Tàu, Đức Khổng-Tử ra đời làm sống
lại mối Đạo thời cổ Trung-Hoa mệnh danh
là Nho-giáo. Nho-giáo chủ trương nhập thế và trái
lại, đặt nhẹ vấn đề xuất
thế, nh́n đời với con mắt lạc quan chớ
không phải với con mắt bi quan, tôn trọng sự
sống v́ đó là sự thị hiện đức háo
sanh của Trời và t́m sự an lạc trong sự làm tṛn
phận sự con người tại thế. Xem
như thế th́ chúng ta thấy rằng ba giáo nói trên khác
nhau về h́nh-nhi-thượng cũng như về h́nh-nhi-hạ.
Sự
khác biệt ấy chẳng qua là hậu quả của khí
hậu và phong tục, tập quán của mỗi địa
phương, nơi mà ba giáo đă chào đời. Ngay
khi Tam Vị Thánh-Nhân c̣n tại tiền và cả ngàn năm
sau khi các Ngài đă khuất bóng, ba Tôn giáo nói trên đều
được coi là ba con đường riêng biệt, và
các môn đồ của Khổng Giáo chủ trương
nhập thế một cách thực tế đă không
ngần ngại đả kích các môn đồ Phật, Lăo,
mà họ cho là hạng người yếm thế, ảo tưởng,
có hại cho nhân quần xă hội (xem quyển Săi Văi
của cụ Nguyễn Cư Trinh). Măi
đến thời Tam Quốc và từ đó trở đi,
bắt đầu mới có các triết thuyết đă
mạnh bạo nêu lên thuyết Tam-Giáo Đồng-Nguyên,
hầu làm hạ xuống, nếu không nói là mất
hẳn phong trào bài xích “Lăo, Phật” chi đồ
của các Nho gia. Đến
thế kỷ thứ 15 có Đạo-gia Ngô-Chi-Hạc
(Hou-Tché-Ho), người Tàu, đề xướng lên
Đạo Tam-Thanh chuyên thờ ba vị Giáo-Chủ Tam-Giáo
là : Đức Thích-Ca, Đức Lăo-Tử và Đức
Khổng-Tử. Ở
nước ta, dưới triều Nhà Lư (1010-1225) và dưới
Triều Nhà Trần (1225-1400) tư tưởng Tam-Giáo
Đồng Nguyên đă được phổ cập
khắp trong nước. Ngay tại Triều-đ́nh các Vua
Nhà Lư cũng như ba Vua đầu Nhà Trần đều
trọng vọng đại diện ba giáo. Họ dược
Nhà Vua ban cho chức Quan (Phật quan, Lăo-quan) và được
Vua coi như vị Quốc-sư nơi chốn
triều-đ́nh. Tuy
là t́nh trạng giữa ba giáo không căng thẳng như
trước, nhưng không có Đạo-sĩ, Triết gia
nào dám đề xướng lên sự tổng hợp các
nguyên tắc căn bản của ba giáo. Phải
đợi gần năm thế kỷ sau nữa mới có
sự tổng hợp ấy (năm 1926). Th́
đây, vào năm 1926, Đức Ngọc-Hoàng Thượng-Đế
tá danh là Cao-Đài Tiên-Ông Đại-Bồ-Tát Ma-Ha-Tát giáo
đạo nam phương đă dùng Thần cơ,
diệu bút lập nên một tôn giáo mới mệnh danh là
ĐẠI-ĐẠO TAM-KỲ PHỔ-ĐỘ
với hai tiêu-ngữ: “Tam giáo qui nguyên - Ngũ
chi phục nhứt”. Có
người hỏi: Tại Á Đông nầy, trên hai ngàn năm
nay đă có Ba Giáo là Nho, Thích, Lăo khuyến dân qui
thiện. Ngày hôm nay Đại-Đạo Tam-Kỳ
Phổ-Độ ra đời lại cũng chủ trương
hướng dân qui thiện. Phải chăng đó là
một việc thừa? Xin
thưa: Sự thật không phải thế! Hướng dân
qui thiện không phải là mục đích duy nhứt
của Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ.
Ngoài nó ra c̣n nhiều mục tiêu nữa rất cần
thiết cho nhân loại ngày mai nói chung và cho dân tộc
Việt Nam nói riêng. Đối
với dân tộc Việt, trên mảnh đất chữ
S nầy, nó là sự hồi sanh của tư tưởng
Tam Giáo Đồng Nguyên dưới hai triều Lư
Trần. Nó lại c̣n đi xa hơn nữa bằng cách
tổng hợp các nguyên tắc căn bản của ba Tôn
Giáo nói trên về H́nh Nhi Thượng cũng như H́nh
Nhi Hạ để lập thành một hệ thống
chặt chẽ hợp lư đi từ giai đoạn "Nhập
Thế" đến giai đoạn "Xuất
Thế"của một cá nhân một cách liên tục
và tuần tự nhi tiến. Dân Việt ngày nay có
được một Tôn Giáo hoàn toàn Việt, phát
xuất tại đất Việt, để nhờ đó
không tủi hổ với người trong trong buổi
"Ḥa tấu Tinh Thần" sắp tới trên hoàn
cầu. Đối
với trào lưu Đại Đồng Tôn Giáo tương
lai, nó sẽ là một trong số các thành phần cấu
tạo có trách nhiệm phổ cập tư tưởng
trong vùng Nam Á nầy. Thật
là một cuộc cách mạng vĩ đại về phương
diện tinh thần mà chỉ có Trời mới dám làm và
làm được. Lẽ
dễ hiểu là Tam Giáo tại Á Đông cũng như muôn
ngàn Tôn Giáo khác trên hoàn cầu, hoặc trực tiếp,
hoặc gián tiếp đă bắt nguồn từ ở nơi
Ngài. Chính
Ngài đă cho thị hiện "Nhứt Bổn Tán
Vạn Thù" th́ ngày nay, ngày giờ đến, Ngài
sẽ hạ lịnh "Vạn Thù Qui Nhứt
Bổn", nghĩa là, về phương diện tinh
thần Vạn Giáo sẽ nh́n nhận đều cùng
một gốc mà sinh ra và sẽ chấm dứt sự
chống đối và thù nghịch giữa nhau để cùng
tạo ḥa b́nh cho thế giới. Cũng
cần nêu lên điểm nầy : Đại-Đạo
Tam-Kỳ Phổ-Độ là sự tổng hợp các nguyên
tắc căn bản của Nho - Thích - Đạo. Câu
ấy không có nghĩa là : Nền Tân Tôn Giáo chỉ là
sự vay mượn suông các nguyên tắc căn bản
của Tam Giáo, trái lại, ngoài phần tổng hợp nói
trên, nó có phần hoàn toàn mới của nó. Mọi
sự nghiên cứu kỹ lưỡng sẽ cho thấy
đặc điểm ấy của Đại Đạo
Tam Kỳ Phổ Độ. Soạn
giả cẩn khải, Huệ-Lương
|
Thiên-Lư Bửu-Ṭa, 12695 Sycamore Ave, San Martin, CA 95046 - USA. Tel: (408) 683-0674 Website: www.thienlybuutoa.org Email Sơ đồ hướng dẫn tới TLBT
|