B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO III
Văn-Pḥng
Đại-Đạo
Đàn
Ngọ thời, 29-08 Tân-Hợi (17-10-1971)
Pháp
Đàn: Huỳnh-Mai-Nương * Đồng Tử:
Huỳnh-Hoa, Hoa-Thủy
____________
Thi:
HẢI
thọ Diêu-Cung báo tả Kinh,
TRIỀU
hoàng sứ mạng chuyển thanh b́nh,
THÁNH
tâm trau luyện tùng Thiên-Lư,
NHƠN
thể huờn lai, ám phục minh.
HẢI-TRIỀU THÁNH-NHƠN — Tôn-Sư
mừng chư môn đồ an tọa nghe Tôn-Sư
luận.
Kỳ Hạ-Nguơn chuyển Thượng, Tôn-Sư
thọ chiếu Mẫu Hoàng lập kỳ công
quả cho chư môn đồ noi gương mà tu
học hầu đạt phẩm vị ngôi xưa. Ḱa
như Nguơn-Thỉ, Tôn Bá Linh cùng Tôn-Sư
đều là bậc Đại-Tiên, nào đâu mê
luyến hồng trần, nào đâu đắm mùi
danh lợi, huyền pháp chỉ một phất tay
đủ làm cho thiên khuynh địa chích, bao ngàn năm
vân du nơi Tiên-cảnh. Chư môn đồ là
bậc giác-linh hạ thế, bởi mùi danh lợi
che lấp, lương tri bị mờ ám nên phải
chịu trong cảnh mê đồ, nên Đức THƯỢNG-ĐẾ
khai truyền nền ĐẠI-ĐẠO, chư
Phật Tiên đều hạ trần dẫn dắt
môn đồ trở về phẩm vị. Vậy nên
Tôn-Sư thọ lịnh báo đàn, lănh trách
nhiệm triệu thỉnh chư Tiên ngự đàn
đề bút cho chư môn đồ nh́n vào hầu
tăng tiến tinh-thần đạo-pháp.
Nay, quyển B̀NH-MINH sắp hoàn thành, Tôn-Sư
kết luận đề tài lưu lại cho chư
môn đồ noi gương mà tác động
tinh-thần đạo-pháp, v́ đạo-pháp bắt
nguồn từ nhơn-đạo chuyển sang. Nhơn-đạo
tức là hành thiện; hành thiện là nguồn
gốc của cơ Tái-Tạo. Chư hiền
đồ măi vẫn tiến thân trên con đường
trọng đại mà quên đi phần nào nhơn-đạo
th́ khác nào chư môn đồ dựng một ṭa nhà
trên băi cát, sẽ sụp đổ nay mai. Vậy chư
môn đồ nên đi từ bước đường,
qua từng giai đoạn, để đến khi
kết luận cuộc đời, có sẵn một
phương-châm, một nền tảng vững
chắc, khỏi phải suy sụp ở hậu lai.
Nay Tôn-Sư lưu lại, chư môn đồ
cần suy nghiệm.
Bài:
Từ xuất thế càn-khôn hữu vị,
Hiện xác thân nguyên lư điều hành,
Non Bồng luyện thuốc trường sanh,
V́
đời tao loạn, quách-thành ngửa nghiêng.
Ta xuống thế thâu truyền đồ đệ,
Luyện phép Tiên hầu để giúp đời,
Tử-Lăng thọ lănh lịnh Trời,
Hạ
trần pḥ chúa giúp thời Tần-bang.
Thâu lục quốc sắc tràng NGỌC-ĐẾ,
Dựng nghiệp nhà hậu thế lưu lai,
Vương-Tiễn đồng thọ
lịnh nầy,
Yên,
Tề nạn khổ dân thay máu đào.
V́ đồ đệ, sắc trao lịnh
tiễn,
Giúp Tần-bang thực hiện sắc Trời,
Nào hay chống trả luật Trời,
Bá-Linh
xuống thế sát thời Tần-binh.
Vương-Tiễn bại v́ t́nh đệ
tử,
Cùng Tử-Lăng khó giữ binh nhung,
Trận tiền Tôn-Tẩn hành hung,
Tần
binh rối loạn vô cùng thảm thương.
Tần-Thủy-Hoàng vô phương
tiến thủ,
Cầu Tôn-Sư chỉ dụ giúp Tần,
Tử-Lăng lănh lịnh phi thân,
Tôn-Sư
hạ thế phàm trần thuận Thiên.
Cùng Bá-Linh trận tiền giao chiến,
Thiết trận đồ vận chuyển
KIM-SA,
TRU-TIÊN thiết lập bày ra,
Biết
bao sanh sát binh mà lưỡng bang.
V́ huyền linh đổi sang mặt trận,
Hậu vi tiền chuyển vận Ngũ-Lôi,
Cát bay đá chạy mịt trời,
Binh
Tần rối loạn bị thời thần thông.
V́ đệ-tử Ta không yên đặng,
Bao trận đồ mà chẳng thành công,
Triệu chư Tiên hạ trần hồng,
Cùng
chư đồ-đệ khai thông trận tiền.
B̀NH-LINH trận, chư Tiên phản vị,
Phạm sát sanh nguyên thỉ khó tồn,
Thề rằng chẳng dạy đồ-môn,
Đó
là tránh đặng sinh tồn chơn linh.
V́ lời thề phát sinh bao kỷ,
Bế động Tiên, khỏi lụy phiền
thân,
Kỳ-Ba thọ sắc giáng trần,
Ban
truyền huấn-dụ, lời phân hiền đồ.
Nên nhớ lấy điểm tô tâm đạo,
Nghĩa, Hiếu, Trung đào tạo nơi ḷng,
Tu như tâm chí bá ṭng,
Bốn
mùa mưa nắng cội ṭng trơ-trơ.
Hay giông tố mịt mờ gió bốc,
Khi tuyết chan mưa móc mùa Đông,
Giá buốt ḷng chẳng nao ḷng,
Ấy
là bền chí bá ṭng đời tu.
Khoe sắc thắm mùa Thu hoa đẹp,
Nắng phai màu gió nép thân mai,
Hương hoa đâu hưởng đêm ngày,
Gặp
cơn tầm tă, hoa khai, hoa tàn.
Sống chung chạ, Phụng-Hoàng, Ô-Thước,
Cũng đồng loài Khổng-Tước danh
cao,
ẩn thân ruộng lư, vườn đào,
Khác
hơn Ô-Thước bay nhào biển Đông.
V́ sanh thực, ḍng sông t́m kiếm,
Nào biết đâu nguy hiểm thân nầy,
Đó là sống trong ṿng vây,
Đạn
tên chờ đợi, thi thây bám vào.
C̣n Phụng-Hoàng tiêu dao cảnh thượng,
Ngự non thần trưởng dưỡng thân
qua,
ẩn thân núi thẳm rừng già,
Mặc
cho đồng loại, vượt qua thế
trần.
Tánh ung-dung bước lần sang bước,
Không lấn chen Khổng-Tước đồng
sanh,
Điều ḥa kiếp sống nhàn thanh,
Ngọn
đồi qua lại trên cành lá dao.
Không mê luyến không vào bể cạn,
Không lộ h́nh chỉ bảng danh đề,
Nào là các tía xinh-xuê,
Nào
cung điện báu, tựa kề cung Tiên.
Hưởng thanh đạm đâu phiền
dạ nọ,
Muốn dạo chơi khắp ngơ dễ dàng,
Muốn lần điện các Tiên-bang,
Vào
cung điện ngọc đền vàng khó chi.
Loài Ô-Thước lắm th́ trược tánh,
Tiếng la vang trong cảnh b́nh-minh,
Lạ thay kiếp sống đời t́nh,
Ghét
ghen Ô-Thước loại sinh cầm nầy.
Buổi Hạ-Nguơn đổi xây tái-tạo,
Giáng phàm trần khải giáo B̀NH-MINH,
Lập thành nền tảng Đạo Huỳnh,
Chuyển
đời Thánh-Đức nhơn sinh hưởng
nhờ.
B̀NH-MINH hoàn, Thiên-thơ ứng lộ,
Cho môn đồ giải khổ thoát nguy,
Bản thân phàm tục sá ǵ,
Nay
thay mai đổi, có chi tại tồn!
Thọ sắc chỉ Từ-Tôn lưu thế,
B̀NH-MINH hoàn, sử để lưu
truyền,
Giă từ đồ-đệ trần miền,
Măn
rồi sứ mạng, cảnh Tiên phản hồi.
Thăng...
|