B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO III
Văn-Pḥng
Đại-Đạo
Đàn
Ngọ thời, 28-07 Tân-Hợi (17-09-1971)
Pháp
Đàn: Huỳnh-Mai-Nương * Đồng Tử:
Huỳnh-Hoa, Hoa-Thủy
__________
Thi:
Thủy
lăng thượng nhơn mẫu kế hành,
Thập
đầu viết thập nguyệt tùng sanh,
Nhĩ
vương tọa vị tương kiên khấu,
Dương
chiếu âm ḥa đạo-pháp thành.
HẢI-TRIỀU THÁNH-NHƠN — Tôn-Sư
mừng chư Thiên-mạng, mừng chung chư môn đồ.
Tôn-Sư đắc lịnh báo đàn.
Vậy chư môn đồ tam ban nghiêm chỉnh
tiếp lịnh, Tôn Sư xuất ngoại. Thăng...
(Tiếp
điễn:)
Thi:
NGUYỆT
khuất âm đài bóng chẳng mờ,
ĐỨC
ḥa nhơn vật đạt thời cơ,
KIM
triêu hội ngộ truyền linh điễn,
TIÊN
vị Bồng-Lai sẵn đón chờ.
Thọ
chiếu tả đề lưu bửu tự,
Sắc
phê giáng bút luật Thiên-thơ,
Diêu-Cung
kết luận B́nh-Minh quyện,
Tŕ
chí nguyên-căn dựng thế cờ.
NGUYỆT-ĐỨC (1) — Huỳnh-Đức
— mừng chung Thiên mạng đàn tiền. Anh thọ
sắc tả đề Kinh báu, vậy các em an tọa.
Kiếp sống tạm của con người đồng
chung một kiếp sống, nhưng khác nhau về phần
tư-tưởng hay lương-tri là tùy sự tiến hóa
của con người khi lănh một vai tuồng hạ
thế. Vậy là người phải làm sao để
tỏ ra là người hiểu am thời sự. Khi
nhận thức ḿnh đă hiến thân hành Đạo,
cần phải tùy phương-tiện tiến hành
lợi-ích cho nhơn quần xă hội. Ḱa sử đời
cũng như Đạo đă ghi chép những ǵ của
ta trong cơn sống c̣n, sự bồi dưỡng tinh
thần do luồng không khí hoạt động, c̣n
nhục thể nhờ sự cung cấp của ngọn rau
ngũ cốc, do tấc đất dưỡng thành
hằng ngày cung ứng, hoạt động, do sự di
chuyển tinh thần. Sự di chuyển đó là một
bằng chứng giúp ta thi hành những điều chỉ
phán nơi ḷng ta gợi đến.
Vậy khi bản năng nhận thấy những ǵ
thích hợp với lẽ tuần-huờn, nên nhận vào
để thi hành, dù gặp bao cảnh tạo phũ-phàng,
ḷng vẫn cương quyết không sờn nao trước
trở lực đê hèn, miễn ḷng ta được yên
vui, đó là điều kết quả đem đến
cho ta ngày phục hồi cựu cảnh.
Bài:
Vận
Động Đ́nh
Sống
đầy giả tạm cơi vân phù,
Thác
hưởng thanh-nhàn bởi kiếp tu,
Sớm
chẳng lo lường cơn nắng hạ,
Chiều
toan hấp hối lúc mưa thu.
Lúc mưa thu mịt-mù thành lũy,
Gió thổi vào không khí phá tan,
Bầu trời xanh đậm lẫn vàng,
Mây
đùa gió cợt bóng hoàng khuất ô.
Cảnh Hớn Hồ,
Thân thế cô,
Cần điểm tô.
Điểm tô khí dũng Đạo nhà,
Bước
lên Bồng-đảo vượt qua thế trần.
Thế
trần nghiệp quả măi đeo đai,
Quyết
chí hy sinh gỡ nợ nầy,
Trăm
tuổi nào ai vui thú trọn,
Hay
là chôn chặt điểm linh nầy.
Điểm linh nầy đổi thay màu sắc,
Vợn ngân-hà từ Bắc đến Nam,
Đông qua giá buốt làn làn,
Xuân
phân sắc thái lên đàng Tân-Dân.
Ngọn bút thần,
Ghi Thánh-Đức,
Để lời phân.
Lời phân hư thiệt rán ǵn,
Con
đường giải thoát mộng huỳnh là đây.
Là
đây tu tạo phục huờn nguyên,
Rửa
sạch trần ai đạt Thánh Hiền,
Một
phút lệch chênh tâm phát động,
Đôi
điều oan nghiệt bởi tiền-khiên.
Bởi tiền khiên khó yên trần tục,
Xây đại-đồng trong lúc gió giông,
Tinh-thần vật-chất hiệp đồng,
Mảnh
hồn đổ nát khó mong nhơn ḥa.
Xây kỳ ba,
Dựng ái-tha,
Dụng chữ H̉A.
Chữ H̉A đem lại t́nh thương,
Xây
nền cẩm tú phú cường nơi nơi.
Nơi
nơi đồng hưởng luật công-b́nh,
Chốn
chốn chung ḥa một nghĩa sinh,
Muôn
ư đắp xây dân đức lũy,
Ngàn
ḷng xây dựng thể tài sinh.
Thể tài sinh Đạo Huỳnh khai hoát,
Đấng công-bằng thưởng phạt phân minh,
Siêu thăng thượng, đọa ngục h́nh,
Do
trần cấu tạo tội t́nh trái-oan.
Hăy vội vàng,
Lo tiến bước,
Khỏi lầm than.
Lầm than thế sự nặng trằn,
Ai
đem gỡ nợ, ai hằng dứt khuyên.
Dứt
khuyên thoát khỏi chốn phù đồ,
Đêm
tối không đèn chịu thế cô,
Lăn
lộn măi quây-quần vực thẳm,
Lũi-lầm
khó vượt kiếp nông-nô.
Kiếp nông-nô thế cô chờ đợi,
Biết ngày nào thẳng tới Bồng-Lai?
Sanh hữu hạn, tử không ngày,
Học
đ̣i minh-triết đức tài thi công.
Chim xổ lồng,
Cá vượt ḍng,
Vượt biển đông.
Biển đông lặn hụp tung hoành,
Nhờ
tu mới đặng đạt thành công cao.
Công
cao trải mật chí hùng anh,
Khai
thác tâm linh đạo-đức hành,
Nguồn
gốc tạo xây căn quả thiện,
Ngọn
ngành sung-túc đạt công thành.
Đạt công thành lưu danh thế hệ,
Học chánh truyền hầu để lập đời,
Đại-đồng mở hội khắp nơi,
Chống
thuyền Đại-Đạo vượt khơi dự vào.
Sóng bủa nhào,
Bởi phong trào,
Giấc chiêm bao.
Chiêm bao một giấc huỳnh-kê.
Con
đường bằng phẳng, gồ-ghề sửa sang.
Sửa
sang nhơn-đạo tiếp cho tṛn,
Tu
lập công tŕnh đạt bảng son,
Điễn
báu Kim-Tiên lưu bút tích,
B̀NH-MINH
tam quyện ấn ghi c̣n.
Ấn ghi c̣n bút son tại thế,
Cảnh trần nầy nào kể ra chi!
Linh-hồn nhẹ khởi vân phi,
Công
trần tu tạo, hồi qui non Bồng.
Phải dày công,
Đạo vun trồng,
Chí bá ṭng.
Bá ṭng nắng phủ mưa chan,
Bền
ḷng một thuở, hưởng an Tiên-ṭa.
Tiên-ṭa
bền bỉ thú vui say,
Luyện
thuốc trường-sanh hưởng tháng ngày,
Thế
sự nào so cơn mộng-ảo,
Cảnh
Tiên nhàn-nhă kíp chơn quày.
Kíp chơn quày vui say lạc-cảnh,
Lăn-lóc trần nên tránh nô-danh,
Sớm khuya kinh luật học hành,
Đại-đồng
mở hội đua tranh đức tài.
Đường tuy dài,
Cần lập lấy,
ở tương lai.
Tương lai cơ hội dẫy tràn,
Tiếng
c̣i báo hiệu lên đàng Tân-Dân.
Tân-Dân
gầy dựng quả ĐÀI-CAO,
Đầy
đủ tinh-thần lịnh sắc trao,
Cổi
bỏ xác phàm, qui Bắc-Đẩu,
Luyện
nhồi khí phách, hội Nam-Tào.
Hội Nam-Tào sắc trao luyện Đạo,
Đời mạt kỳ đào tạo hiếu trung,
Đạo là mục đích trung-dung,
Thuần-phong
chỉnh lại, chí hùng nêu gương.
Sẵn lập trường,
Nền Tiên-Đạo,
Chỉnh phong cương.
Phong cương giải tỏa ḍng sầu,
Thừa
hành nhơn-đạo để thâu đoạn trường.
Đoạn
trường giả tạm cơi trần mê,
Duỗi
bước xa-xăm sớm trở về,
Lảo-đảo
lộn quanh thêm nghịch cảnh,
Sẵn
đường thiên-lộ phục hồi quê.
Phục hồi quê bút đề phân cạn,
Xác thân nầy bẫy cạm nào hay,
Dù cho hưởng ngự các-đài,
Phướn
Thần vụt phất qui lai được nào?
Cần bước mau,
Giong ruỗi kịp,
Trễ chuyến tàu.
Chuyến tàu Nam-Hải kề bên,
Say
mê vùi lấp, tỉnh lên non Bồng.
Non
Bồng vui hưởng cảnh Thần Tiên,
Rượu
cúc trà ngâu chẳng năo phiền,
Sớm
hứng ra vào xem cảnh vật,
Chiều
toan lui tới ngắm màu thiên.
Ngắm màu thiên, ảo-huyền tâm tục,
Gộp mây bay khác lúc phàm trần,
Bốn mùa nào biết năo cân,
Ca
ngâm thi phú non Thần vân-du.
Cơi thế phù,
Ḱa danh lợi,
Lấp mờ lu.
Mờ lu cho điểm linh-quang,
Như
đèn tim lục, gió đàn khó soi.
Khó
soi ánh sáng lúc đêm mờ,
Dấu
bước gập-gh́nh phải đứng ngơ,
Xảy
gặp cơn mưa như thác đổ,
Tinh-thần
rối loạn thể ṿ tơ.
Thể ṿ tơ đâu ngờ đến lúc,
Đường chông gai hun-hút đêm mờ,
Canh nồng tiếng mơ lơ-thơ,
Đi
theo khắc nhịp đừng chờ sáng soi.
Bao tiếng c̣i,
Đà trổi giọng,
Thức nhơn-loài.
Nhơn-loài tạo-hóa đồng sanh,
Dinh
hư tiêu trưởng đạt thành đạo-nhơn.
Đạo-nhơn
hành thiện lúc đời nguy,
Khóa
chặt vàng cân khó sánh b́,
Một
kiếp tử sanh trong chớp mắt,
Sạch
sành nghiệp thế phục hồi qui.
Phục hồi qui trường thi Nữ-Đạo,
Hội Ngọc-Kinh Nam đáo huờn nguyên,
Tâm-hồn chủ sử mối giềng,
Xác
h́nh giả tạm nào yên ḷng phàm.
Ḱa Nam-bang,
Sẵn con đàng,
Tối vinh quang.
Vinh quang dựng lại nghiệp đồ,
Con
đường nhơn-đạo điểm tô hưởng
nhàn.
Hưởng
nhàn núi Ngự với sông Hương,
Lăng
tẩm ṿng quanh cảnh miếu đường,
Quả
lập tạo gây bao thế hệ,
Trường
tồn bất diệt nực mùi hương.
Nực mùi hương biểu dương linh tánh,
Diệt vọng tâm, bốn vách tường banh,
Kiếp trần nào biết tử sanh,
B́nh-Minh
xuất hiện, điềm lành Đạo Cha.
Bể cạn qua,
Dựng ái tha,
Lập Bửu-Ṭa.
Bửu-Ṭa rực rỡ đơm hoa,
Dầu
bao nhánh tược, một mà cội sanh.
Ḱa, kẻ trí đang t́m con đường
giải-thoát, c̣n người mê vẫn đắm-đuối
chốn nê-hà. Cho nên điều thất vọng của con
người biết bao vị ảo ảnh, đó là
một động tác của tinh-thần do dục tâm
điều khiển. Thế nên ai là người đă v́
Đạo, nên đưa ḿnh trọn vẹn vào khuôn viên
luật pháp để nêu gương cho đoàn hậu
tấn hầu mai hậu khỏi bước chân vào con
đường sa-đọa.
Giờ tả đề đôi đoạn vào
quyển Kinh B̀NH-MINH.
Giờ đă măn, Anh điển hồi Tiên-cảnh.
Thăng...
Ghi chú:
(1) Nguyệt-Đức Kim-Tiên
= lúc sanh thời là Anh Lớn Cựu Quốc Trưởng
Phan-Khắc-Sửu (Đạo danh của người là Huỳnh-Đức)
|