B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO III
Văn-Pḥng
Đại-Đạo
Đàn
Ngọ thời, 15-05 Tân-Hợi (07-06-1971)
Pháp
Đàn: Ngọc-Như-Liên * Đồng Tử:
Huỳnh-Hoa
___________
(Tiếp
điển:)
Thi:
ĐÀO
lư đua nhau phúng nhụy đầy,
HOA
đơm tươi thắm khắp nhành cây,
THÁNH
nương ngự bút đề văn áng,
MẪU
thọ Diêu-Cung hạ sắc nầy.
ĐÀO-HOA THÁNH-MẪU
— Tôn-Sư mừng chung chư môn đồ, an
tọa nghe Tôn-Sư truyền bút.
Nầy chư môn đồ, sự mô tả
cảnh thế phù dưới ngọn bút thần do
điển Tiên-Thiên vô h́nh vận chuyển. Một
khung cảnh bao bọc bởi bầu trời đẹp
đẽ, biết bao lằn tia xẹt của
lằn sao chớp nhoáng. Với khung cảnh của
thiên-nhiên định sẵn công b́nh, vô-tư vĩnh-cửu,
giữa bầu trời bao cḥm mây lơ lửng
kiết tụ liên vầng, đó là luật tự
nhiên khi lu khi mờ, khi tụ khi tan, khi mờ ám, cơn
xuất hiện, khi biến đổi, lúc b́nh minh
thanh bạch. Thử hỏi cảnh không không như
thế cần lưu ư tri tầm nguyên lư. Đó là
ngu ư của ta hầu đạt được
sự sống trong cảnh hiện tại. Luật
tuần-huờn đă ghi: cuối Hạ-Nguơn
chuyển sang đời Thượng-Nguơn xây
nền Thánh-Đức; để tạo gầy cơ
cấu cho chư môn đồ với một dung nhan
đầy quyến rủ. Dung nhan đó là khoác cân-y
màu thanh bạch để tượng trưng cho
đóa phẩm từ Cực-Lạc hạ xuống
trần.
Vậy chư môn đồ nên hồi tưởng
lại lúc ở non Bồng Tiên cảnh.
Nay Tôn-Sư thọ lịnh DIÊU-TR̀ lưu
lại quyển B̀NH-MINH ĐỆ-TAM để
hướng dẫn chư môn đồ diệt
trừ bản ngă tư riêng để phản
hồi nơi cựu vị.
Bài:
Đào là giống hoa hiền rực-rỡ,
Nơi thế phù nhụy nở kết tinh,
Hoa kia khoe sắc vươn ḿnh,
Khi
tàn lưu lại, kết tinh những ǵ?
Nên nhớ lấy thời kỳ phản
bổn,
Nhắc môn đồ nơi chốn non Tiên,
Đài-Cao xuất hiện trần miền,
Như
hoa kết quả hồi Tiên Diêu-Đài.
Nên ngăn ngừa Nộ lai xuất
hiện,
Nộ ấy là cung tiễn vô danh,
Nộ vốn nghịch ư phát sanh,
Nộ
phân thủ túc tan tành khó an.
Nộ là giận, dẫy tràn mất
cả,
Nộ khởi mầm giục-giă tung lên,
Nộ thủy b́nh, sóng chao lên,
Nộ
là dao động gập-ghềnh tâm trung.
Nộ khi giận vô cùng nguy hiểm,
Nộ sát sanh diễn tiến khắp nơi,
Nộ khi phát dậy tâm thời,
Nộ
xung khí huyết, đổi dời khó ngăn.
Nộ khó giữ thăng bằng định
số,
Nộ bột bồng thấy lộ
bụi nhơ,
Nộ khi phát dậy trong giờ,
Nộ
là căn-bản ban sơ như hà.
Nộ đoạn tuyệt người ta
vẫn một,
Nộ chia phân then chốt nào hay,
Nộ sanh đố kỵ nhau hoài,
Nộ
là một vật tương lai sát ḿnh.
Chờ phẫn nộ gây t́nh oan-nghiệt,
Phẫn nộ là đoạn tuyệt chân tay,
Cùng nhau sanh trưởng trần ai,
Một
ḷ sản xuất, muôn loài vẫn y.
Nên luyện tập diệt th́ phẫn-nộ,
Nộ sát nhau về chỗ thanh cao,
Nộ sanh sát chí kiệt hào,
Nộ
là tiêu diệt Ai Đào nghĩa nhân.
Nộ ẩn hiện châu thân ngự
trị,
Chênh lệch ḷng tà ư phát sinh,
Nộ đang lặn hụp trong ḿnh,
Nộ
chờ hoạt động xuất h́nh mặt ta.
Lưu bút ngọc kỳ ba điểm đạo,
Thâu môn đồ truyền giáo-huấn đây,
Luyện thần định mạng đủ
đầy,
Giữ-ǵn
thiện lạc thoát dây trần hồng.
Sống nhơn-đạo ân cần ghi nhận,
Tương-trợ nhau trực-tấn Thiên-Đàng,
Đó là Tiên-Đạo nấc thang,
Chẳng
hành nhơn-đạo, Thiên-Đàng lánh xa.
Giờ lưu bút phân qua phẫn-nộ,
Cho môn đồ t́m chỗ diệt trừ,
Sống trần đâu hưởng thu dư,
Mờ
lu linh điểm Mẫu-Từ đợi trông.
Nên học tập cơi ḷng khắc cốt,
Diệt thất-t́nh rường cột tu thân,
Trái oan trả hết nơi trần,
Phản
hồi Diêu-Điện, tường vân bao ḿnh.
Giờ lành Tôn-Sư thọ lịnh Diêu-Tŕ phân
qua PHẪN NỘ cho chư môn đồ
hiểu lư hầu tiến bước trên con
đường tu nhơn-đạo.
Giờ đă măn, Tôn-Sư ban ân lành chư môn
đồ, Tôn-Sư điển hồi Tiên động.
Thăng...
|