B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO III
Văn-Pḥng
Đại-Đạo
Đàn
Ngọ thời, 15-04 Tân-Hợi (8-5-1971)
Pháp
Đàn: Ngọc-Như-Liên * Đồng Tử:
Huỳnh-Hoa
____________
Thi:
HẢI
đảo sóng chao, núi gập gh́nh,
TRIỀU
ngưng giọt nước lúc B́nh-Minh,
THÁNH
tâm yên tịnh xây nền móng,
NHƠN
phẩm tùng lai đạo phát sinh.
HẢI-TRIỀU THÁNH-NHƠN
— Tôn-Sư mừng chung chư môn đồ. Đến
giờ tiếp Kinh, Tôn-Sư đắc lịnh báo
đàn.
Vậy chư môn đồ thành tâm tiếp
lịnh, Tôn-Sư điển hồi Tiên cảnh. Thăng...
(Tiếp
điển:)
Thi:
GIA
pháp chơn truyền đă tóm thâu,
TÔ
bồi nền tảng khắp hoàn cầu,
GIÁO
dân tiểu quốc vùng Nam-Thiệm,
CHỦ
sử huờn lai thế giới hầu.
Tá
bút huyền linh xây Thánh-Địa,
Thế
trần nguyên bổn dựng đài lâu,
Kỳ
phang nguơn hạ huờn vi thượng,
Tam
thể phục nguyên máy nhiệm mầu.
GIA-TÔ GIÁO-CHỦ —
Ta mừng chung Thiên-sứ sứ đồ an tọa.
Ta thọ lịnh DIÊU-TR̀ tả Kinh, nên
chuyển huyền linh hạ thế.
Nầy chư Thiên-sứ, sắp chấm
dứt hai ngàn năm lập giáo, giáo dân dụng
hữu h́nh. Ta đem thân này để chuộc
tội cho thế gian. Đó là thời kỳ Trung-Nguơn
thắng hội.
Trải qua bao thời gian lập giáo, Ta gặp
phải biết bao nhiêu điều lao khổ như
chư sứ đồ đă nh́n thấy trên sự
tích di truyền. Ḍng chữ lưu hành tuy có đôi
phần di dịch, nhưng đó không phải là
điều tuyệt đối v́ những tiên tri
đă xuất hiện. Nay cuối Hạ-Nguơn
chuyển lập đời Thượng Nguơn tái
tạo trùng hưng do Đức Thượng-Đế
khai sáng chuyển sang đời Thánh-Đức, Ta
chuyển điển linh dụng cơ huyền
diệu-bút tá danh Cao-Đài; để xây dựng
cảnh Thiên đàng nơi thế gian mà Nam-bang đầu
tiên thụ giáo.
Luật tuần-huờn đă ấn định,
cuối Hạ-Nguơn ḷng Thánh Đức đă phai
mờ, nên nhân loại tranh giành lẫn nhau t́m mưu
mô xảo quyệt sanh sát lẫn nhau hơn là tương
trợ lẫn nhau, v́ quyền lợi vật
chất, mạnh thắng yếu thua, xây lầu đài
trên bao xác chết, miễn là t́m vinh hoa phú quí
cảnh phù vân cơi tạm. Sự tranh quyền
vật chất đó có ǵ là tồn tại đâu?
Nh́n thấy sự lạnh lùng của đoàn chiên
đang vẩn-vơ nơi mặt đất, Ta
rất động ḷng thương xót! Sự hưởng
cảnh tự nhiên được tạo lập nơi
miền sơn dă, đó là cảnh vật tự nhiên
sanh-trưởng để cho vạn vật đồng
chung hưởng, không tư riêng vị kỷ.
Giờ thọ lịnh Diêu-Tŕ tả đôi
đoạn, chư Thiên-sứ cần t́m hiểu
để ḥa ḿnh trên con đường đạo
đức. Những điều mới lạ vừa
xuất hiện trên cơi Trời Nam, kỳ trung đă
tiên tri hai ngàn năm c̣n ghi trên Cựu-Ước.
Đó là những nền tảng từ xưa, nhưng
nay Ta là người nắm bản đồ xây
dựng.
Bài:
Chuyển thế-giới đại-đồng
mở hội,
Truyền khắp nơi sẵn lối dung ḥa,
Sê-Gia (César) trả lại Sê-Gia (César),
Bầu
Trời Tạo-Hóa điều ḥa vơ phong.
Nền văn hóa tuy không đồng chủng,
V́ h́nh dung tiêu chuẩn khuôn viên,
Khác nhau thời tiết trần miền,
Khác
nhau màu sắc dữ hiền một khuôn.
Nhơn-loại phân do guồng Tạo-Hóa,
Lập giáo điều huấn cả nhơn-sanh,
Tùy theo phong thổ vận hành,
Tùy
theo lễ giáo lập thành đạo tông.
Khắp nhơn loại trong ṿng vũ-trụ,
Để khai thông hấp thụ quang minh,
Xây thành thể đạo quang vinh,
Đông
Tây phân tích, nghĩa t́nh một thôi.
Nh́n trước mặt trong hồi Nguơn-Hạ,
Lập Thượng-đời khắp cả nhơn
gian,
Cơ Trời chuyển lập tuần-hoàn,
Kỳ
Ba xây dựng Thiên-Đàng Việt-Nam.
Đạo khai sáng phân tam nguồn gốc,
Thánh tăng đồ chọn lọc Thái-Tây,
Jésus bản thể thân nầy,
Hữu
h́nh chuộc tội độ rày chúng sanh.
V́ quyền lợi tranh giành đạo-pháp,
V́ ghen ghét bắt nạp xác thân,
Huyết rơi máu đổ giá thần,
Đó
là xác thịt, tinh thần sạch trong.
ố thắng kỹ trần hồng sanh sát,
Chuyển huyền linh khai hoát Tây Đông,
Vận hành nhị thiên giáp ṿng,
Nam-bang
nhược tiểu ân hồng Hoàng-Thiên.
Nền văn hóa cổ truyền ǵn giữ,
V́ lễ nghi cư xử đông phương,
Lập thành Đại-Đạo Trung-Ương,
Vận
hành thế giới con đường Nam-bang.
Nh́n trước mặt Đạo vàng tái
lập,
Luật Thiên-điều bày sắp phân minh,
Xây nền quốc thể quang vinh,
Tông-đồ
ngơ ngác khó nh́n được Ta.
Đấng Cứu-Thế Kỳ-Ba đà
hiện,
Xuất CAO-ĐÀI vận chuyển bút linh,
Khai thông vũ trụ một h́nh,
Tiếp
thu lằn điển khai minh chơn truyền.
Ḱa César chủ quyền để lại,
Hỡi tông-đồ cả thảy thông minh,
Xây nền Thánh-Đức khai minh,
Luật
điều vẫn một, tự t́nh một thôi.
Nền quốc-đạo trong hồi xây
chuyển,
Chư tông-đồ thể hiện thân
nầy,
Con đường Đạo-Pháp Đông Tây,
Lập
thành Đại-Đạo đắp xây nhơn ḥa.
Nh́n nhơn loại chung nhà đồng hưởng,
Nh́n Tây Đông đối tượng điều
ḥa,
Nh́n nhau h́nh bóng một mà,
Nh́n
nhau linh điểm một Cha chia đều.
Đất Nam-giao mục tiêu chói sáng,
Ánh hào-quang chiếu rạng Đài-Cao,
Xây thành chánh-pháp nêu cao,
Đó
là Cơ Đạo Đài-Cao chủ quyền.
Lập chánh thể trấn yên quốc thể,
Lập Thượng-đời cho thế
biết đời,
Lập thành thể Đạo thuận thời,
Quyền
năng Tạo-Hóa cơ Trời sắp xây.
Nền Thánh-Triết tạo gầy thời
sự,
Đưa hiền nhơn hội dự Nam-thiên,
Lập thành Thánh-Đức mối giềng,
Quyền
năng Tạo-Hóa gieo truyền Đạo tông.
Hỡi tông đồ! băo ḷng đă sắp,
Nên chận ngăn để dập sầu thành,
Chánh-pháp đà diệt bất sanh,
Chuyển
sang thế hệ lập thành Nam-bang.
Giờ chuyển sắc Đạo tràng khai hoát,
Chư tông-đồ nên đạt điều
ḥa,
Đó là quốc-đạo lập ra,
Xây
thành Đại-Đạo hiệp ḥa Đông Tây.
Được vinh hiển sắc nầy
Nam-Việt,
Lập Thiên-đài cần biết Đạo-môn,
Châu nhi phục thỉ lai huờn,
Sắc
Trời đă định xuyên sơn đổi
dời.
Tả B́nh-Minh đôi lời lưu lại,
Cho tông-đồ thời đại chiến
tranh,
Hồi đầu phản bổn phục sanh,
Tiếng
c̣i bay khắp nêu danh Nam-triều.
Nên nh́n kỹ mục tiêu Đại-Đạo,
Bao bọc ngoài cải tạo Đạo-môn,
Nội dung nền Đạo bảo tồn,
Ngũ-Chi
Tam-Giáo đồng môn sắc truyền.
Xây đất Thuấn chủ quyền Tạo-Hóa,
Dựng trời Nghiêu áo bả toàn linh,
Quyết tâm khai sáng Đạo Huỳnh,
Ân
ban Thiên-sứ B̀NH-MINH sáng ḷa.
Ḱa trên đồi cao sừng-sựng bao
tảng đá chất chồng với những cành cây
liên tiếp dựng gài nhành so lá để che ánh
hồng quang của mùa Hạ thiêu đốt. Bên dưới,
một đoàn chiên đủ loại đang chen chúc
núp dưới bóng dù phong cảnh. Nh́n sự
lạnh lùng của đoàn chiên dịu hiền đang
nghênh ngang đứng nằm, lấy thần quang quan
sát, ḱa lằn dương khí đă xuất hiện
và ánh hào quang đă bao trùm trên đồi nọ.
Một cuồng phong nổi dậy bên triền núi,
trận cuồng phong hoành hành phong tỏa khắp nơi
làm cho những tảng đá gồ-ghề đang trơ
ḿnh trước phong cảnh dường như
bị lay chuyển, dời đi chỗ cố định
tự bao ngàn năm qua một nơi khác. Đó là
cảnh vật bất động từ lâu của
thiên nhiên, phong cảnh của Thần Xuy đùa
cợt.
Sự chấn động của cảnh
hồng trần là việc bất trắc đó,
đều do thời tiết vận hành. Luật
tuần-huờn ấn định do bàn tay vô h́nh
của Tạo-Hóa sắp đặt. Luật tuần
huờn đă báo hiệu cho nhơn loại để
t́m cách tránh cảnh đe dọa của Thiên-điều.
Ḱa trận cuồng phong đang nổi dậy nơi
sơn khê triền núi với tốc độ
cực cao của cuồng phong làm cho mọi vật
khi ngộ cảnh đều phải kinh tâm trụ h́nh
thiếp mắt, để tránh những hạt
tế-vi bay lăn xả vào quang nhăn. Với trận
cuồng phong cực độ vừa xảy ra, th́
trận hồng thủy xuất hiện để lôi
cuốn đi những vật đang chống đối,
đoàn chiên non lạc loài v́ phong ba đành phải
chịu trôi theo ḍng nước lũ. Nh́n thấy
đoàn chiên đang trơ-trọi giữa nội
địa đang tầm vật thực, hỡi ôi!
khi gặp phải th́ đành phải chịu quay
cuồng theo ḍng nước cuộn.
Sự vong tồn của nhơn loại là sanh
sanh diệt diệt, như thế cần phải phân
minh, để vượt qua màn bí mật.
Sự săn đón do bàn tay thợ tạo
bủa lưới, lưới nhơn loại đem
về nơi hằng sống.
Sự sống của nhơn loại khắp trên
hoàn cầu, dù cho tâm tư thiên h́nh vạn
trạng, chung qui là đi t́m lẽ sống phồn
hoa hơn là thanh tịnh.
Ḱa màn nhện bủa giăng vô h́nh đă
đón tiếp biết bao sinh vật cao thăng
đưa đẩy vào nơi cạm bẫy đầy
luyến ái. Thế nên sự vĩnh-cửu trầm
luân của nhơn loại măi luân chuyển theo định
mạng. Trong bầu trời trống không thơi
thới để cho bao sinh vật qua lại thong
thả, tự do sưu-tầm hạnh phúc.
Sự hạnh phúc là cơi linh hồn thong
thả, nhắc cho ta nhớ đến bổn
phận khi thọ lănh trách nhiệm vào địa
phận.
Sự hạnh phúc hiện tại, làm cho d́m
đi linh hồn, v́ chư sứ đồ không nh́n
vào đây là ánh sáng mà nhăn quang của chư tông
đồ bị nhục nhăn áng che. Tất cả
mọi sinh vật đều có một tầm quan sát
giới hạn; vậy là tối linh vạn vật
cần phải phân: đâu là hoàng hôn, đâu là
quang đăng, mới có thể vượt qua màn
nhục nhăn áng che; để nh́n thấy màn bí
mật.
Giờ thọ lịnh Diêu-Tŕ lưu lại
đôi điều, chư Thiên-sứ cần phải
tri tầm những lời hữu ích của Ta. V́
sự lúng túng của chư Thiên-sứ rất nghi
ngờ khi nh́n vào điều vô h́nh tá bút nên Ta
đôi lời phân nhắc. Trước kia Ta hạ
trần bằng xác thân, nhưng bị vật ám
mờ tầm cách giết hại Ta, để d́m
đi ngôi sao đang chói sáng. Nhưng hậu quả
không được v́ Ta vâng lịnh Thiên-mạng.
Kỳ Hạ-Nguơn mạt tận, Ta tá bút bằng
vô h́nh ban truyền linh điển, phân thân biết
bao nhiêu để lập thành nền Đại-Đạo
như cơi trời Đông, Ta xuất hiện khắp
nơi để chỉnh đời sửa thế.
Sự phóng tỏa huyền linh chưa đầy bán
thế kỷ mà sự trưởng thành của
Đạo được sáng tỏ, đem so sánh
với các nền cựu-giáo đứng ngang hàng
quan trọng.
Vậy nay Ta tá huyền-linh để nhắc
nhở đôi tôi trai tớ gái của Ta tiếp thu
hầu lập nên nền tảng, cho đời ghi
lại làm căn bản. Đó là nền Đại-Đạo
như chơn-truyền hiện hữu, chư Thiên-sứ
đang hữu h́nh thực hiện lời truyền
của Ta. Ngày tận thế đă diễn bày
khắp trên thế giới đều chung chịu
sự tiêu diệt của thời Hạ-Nguơn.
Giờ ban ân lành chung, Ta điển hồi Tiên
cảnh.
Thăng...
|