BÌNH-MINH
ĐẠI-ĐẠO II
Hòa-Đồng
Tôn-Giáo
Tý
thời 15-6 Kỷ-Dậu (28-07-1969)
____________
Thi:
DIÊU-động
điển linh chuyển Đạo mầu,
TRÌ
ban tâm-pháp luyện đơn châu,
KIM-quang
xuất hiện vầng mây bạc,
MẪU
ngự trần gian giải mạch sầu.
DIÊU-TRÌ KIM-MẪU,
Mẹ linh hồn các con! Mẹ ban ân lành chung cho
thế gian. Các con đàn tiền an tọa, tịnh tâm
nghe Mẹ tả Kinh.
Phú:
*
Giọng gia-nghiệp canh gà đổ nát,
Gà kêu vang tản lạc các con đâu,
Giục lòng phàm, hỡi các trẻ
sồng nâu,
Trổi giọng rú dãi-dầu thân Mẹ
chúng.
Tiếng cục-túc đêm ngày càng thêm nao
núng,
Tan(g) điền rồi sơn hải cũng
đổi thay vùng,
Canh gà reo giục thúc ngày cùng,
*
Chuông trổi vọng não-nùng trong đêm
vắng.
Đổ nhịp khắc liên hồi như
trận thắng,
Kêu rền trời mà chẳng có mấy ai
tường,
Vang bốn bên rồi lấp lại như
thường,
Khắp mặt đất đều
biết bao đường về Cực-Lạc.
Thị quê chuyển luật tuần
huờn trôi qua thấm-thoắt,
Thành danh người, con phải đạt
Đạo Trung-Dung,
*
Thức giấc nồng con cố gắng
vẫy vùng,
Tỉnh mộng ảo, con cùng chung về
Điện-Ngọc.
Trẻ khôn ngoan, cõi trần nên tu học,
Trần bụi nhơ cần phải
lừa lọc, phế trược tồn thanh,
Mau vượt chơn thoát khỏi bến
sầu thành,
Cất nghiên bút, thi hành lời Mẹ
dạy.
Gánh Đạo-Đức con Ta quày lần
về Nam-Hải,
*
Trở Diêu-Cung, mãi mãi Mẹ chờ con!
Về Bàn-Đào Hội-Yến, ngự
Đền son,
Vị ngôi sẵn, mãi còn chờ con
trần lập đức.
Củ-qui, Mẹ dạy con Tam-Tùng, Tứ-Đức,
Hưởng trần hồng, con nên tích
cực nghĩa cử ái tha,
Nhàn thanh thay, là khỏi đắm cõi giái-ba,
Thanh thỏa bấy con Ta về nơi Điện-Ngọc.
*
Bâng thế sự, sớm cười,
chiều con Ta lăn khóc,
Quơ tạm đời rồi thân vóc
phải gầy mòn,
Cõi trần nầy là bẫy-rập để
gài con,
Tạm bợ mãi, con mê chi dập vùi linh tánh.
Mờ mịt mãi buộc ràng theo nghịch
cảnh,
Linh căn xưa thọ lãnh trước
Đền son,
Khiếu thông minh, Hiếu, Đễ, Trung,
Tín, Lễ, Nghĩa, Liêm-Sỉ, con khá giữ tròn,
*
Vật phu-phỉ thúc đẩy con vào
đường sa đọa.
Chất ngất cuộc nặng đè thân
con như tảng đá,
Bủa bốn bên, vây khắp cả đám
linh-căn,
Tràn trề thay cho thế sự son phấn
biết bao hằng,
Hại thân trẻ oại-oằn trên ao
sầu núi thảm.
Tánh linh Mẹ giao cho con trần, buông trôi
cả đám,
Danh đâu còn, con có hản, hỡi con Ta!
*
Thương là thương con trần
phải chịu cảnh đọa sa,
Cả thế hệ con Ta mãi vùi thân nơi
bể cạn.
Đoàn Nữ-Đạo! Các con nên
hản,
Con ái nhi dày dạn với phong trần,
Chi(ê)u hồn nhau gom lại dưới
trụ phướn Thần,
Chít bóng trẻ, Mẹ phân đôi lời
cùng tột.
Mẹ huyền-cơ ban cho các con làm rường
cột,
*
Bình Đạo khai trụ cốt của
Trời ban,
Minh con đường toan sớm bước
trở về,
Đệ chuyển luật Siêu-Cơ, các
con trần tường tận.
Nhị độ chuyển các con Ta trở
về ngôi cửu-chấn,
Hạ trần đây bổn phận
của Mẹ già,
Phân cùng con nơi cảnh giái-ba,
Rành phận trẻ con Ta trở Diêu-Tòa Bàn-Đào
Hội-Yến.
(Chiết khoán-thủ ra thành bài thi bát cú)
Giờ nay, Mẹ ban cho các con đoạn phú,
để lưu tâm trong đoạn nầy, hầu làm
đề tài tu học, tránh những đời cùng
cạm bẫy rập vướng chân.
Vậy Mẹ ban ân lành chung cho thế gian. Các
con tiếp lịnh, Mẹ phản hồi Diêu-Điện.
Thăng... |