B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO
Đàn
10/3 Mậu-Thân (7-4-1968)
__________
NGUƠN-THỈ
CHƯỞNG-GIÁO, Tôn-Sư
mừng chư hiền đồ. Tam ban khá thành tâm
tiếp nghinh Long-giá. Tôn-Sư báo đàn, thượng
ỷ. Thăng...
(Tiếp
điễn:)
Thi:
NGỌC
quư Thầy ban để giữa trần,
HOÀNG
môn bế mạc hội Long-Vân,
THƯỢNG
lưu ít trẻ con tầm hiểu,
ĐẾ
Đạo huờn nguyên lập cơi trần.
Thầy ban ân lành chung cho thế gian. Các con an
tọa nghe Thầy tả.
Thi
bài:
Đạo mấy mươi năm tṛn
đăng đẳng,
Bóng thiều xây phẳng lặng êm ru,
Sương chan tuyết bủa mịt mù,
Nắng
tan sương tuyết, cá cù quẩn quanh.
Mừng Kinh Thánh nhơn sanh hấp thụ,
Mừng đất Tiên cẩm tú tiêu diêu,
Sớm phơi nắng buốt mưa chiều,
Cái
cơ Đạo vẫn mỹ-miều hơn xưa.
Thầy chế giảm Tam-thừa cho trẻ,
Để cho con nhặm lẹ siêng lo,
Thầy không ép uổng tâm tṛ,
Tự
nhiên con trẻ kiếm ṃ th́ nên.
Cơ tối đại dựng nền Đạo
thể,
Lập bảng danh định kế mưu
thần,
Mừng thay đại-hội Long-Vân,
Cộng
qui con trẻ xa gần tóm thâu.
Khắp trong quả địa-cầu vận
chuyển,
Từ núi non, sông biển, rạch nguồn,
Trăm loài vạn vật thiên muôn,
Cộng
qui nhứt bổn đặt tuồng hát Tiên.
Nay mở khóa tuông xiềng cho thế,
Bỏ Ngọc-Kinh đá bể hương
nồng,
Tường-vân bao phủ non sông,
Gà
kêu tỉnh giấc Lạc-Long trị v́.
Ớ hỡi con! đồng qui liên ái,
Ớ hỡi con! đừng cải-canh Thầy,
Bản đồ vẽ sẵn vần xây,
Gạch
đề mấy ngă Đông Tây giáo truyền.
Hội giờ chót Thần Tiên tá bút,
Lấy tinh thần giục thúc nhơn sanh,
Hỡi con gắng chí nhiệt thành,
Nghe
lời Thầy dạy đừng canh-cải
Thầy.
Hội Tam-Trấn hội vầy Tam-Giáo,
Hội tứ phương Ngũ-Lăo lai đàn,
Mừng Kinh ấn tống truyền ban,
Các
con hấp thụ điễn quang của Thầy.
Con cũng biết vần xây cơ cuộc,
Con rơ thông ngọn đuốc huệ từ,
Có câu tiêu trưởng dinh hư,
Bóng
trăng hết khuyết đến khi sáng tṛn.
Nước kém rông, đời con suy thạnh,
Nẻo thiệt hư, hoàn cảnh đổi
thay,
ớ con gắng chí miệt mài,
Tỏ
khêu ngọn đuốc đợi rày ban đêm.
Thầy khuyên trẻ ḷng bền tâm thức,
Dụng tinh thần phá bức màn bao,
Hỡi con ư thức là bao,
Những
lời Thầy dạy cớ sao lảng ḷng?
Thầy dạy trẻ, trẻ không đếm
xỉa,
Thầy thương con, con mỉa mai Thầy,
Buồn buồn! chưa khỏa ḷng khuây,
Thương
con than thở, con hay chăng là?
Chốn ô trược thân già chẳng nại,
V́ quá thương con dại con khờ,
Mà sao con luống u-ơ,
Dạy
như lời trối, Đồ-Thơ chỉ rành.
Thầy thương trẻ lộn quanh theo
thế,
Thầy ch́u ḷn chẳng kể tấm thân,
Sớm hôm lo tảo, lo tần,
Lo
cho con trẻ được phần hiển vang.
Con không tin lời vàng Từ-Phụ,
Dùng trí mưu gọi đủ đời con,
Từ bi vào cúi ra ḷn,
Giáng
thăng Thần bút cọ ṃn biết bao!
Khóc thảm thiết gan xào ruột tái,
Khô lá gan khô trái tim vàng,
Khóc v́ gương vỡ b́nh tan,
Khóc
cho con trẻ chiến tràng thây phơi!
Thầy kêu con chẳng ơi, chẳng dạ,
Con xây lưng quày-quă bỏ đi,
Nhưng ḷng Thầy quá từ-bi,
Chớ
quyền thưởng phạt sợ ǵ sao con?
Ngày Tận-Thế ng̣i son Thầy vẽ,
Từ tiếng khuyên cặn kẻ chơn-lông,
Dầu cho gan sắt tim đồng,
Thầy
than một tiếng con ḷng sao yên.
Thầy theo trẻ ngồi nghiêng đứng
ngửa,
Tùy ư con Thầy chữa cho con,
Méo kia Thầy sửa lại tṛn,
Bụi
hồng khuất lấp điểm son vẽ vời.
Nay Thầy đă phơi phơi gan tím,
Độ các con Thầy điểm Đạo
minh,
Mừng thay ĐẠI-ĐẠO B̀NH-MINH,
Mừng ngày Tận-Thế con tin tưởng
Thầy.... |