B̀NH-MINH
ĐẠI-ĐẠO
Đàn
Ngọ-thời, ngày 29 tháng 2 năm Mậu-Thân
(nhằm 27-3-1968)
____________
(Tiếp
điển:)
GIA-TÔ
GIÁO-CHỦ
Ta mừng chư chúng sanh! Giờ linh, Ta vưng
lịnh hạ trần tả Kinh, ban ân lành, nghe:
Tiếp
thi bài:
Nền Thánh-Đạo ngàn năm lẻ sáu,
Chuyển tông đồ mối đạo Thánh
Tăng,
Truyền ra khắp chỗ hóa hoằng,
Ngôi
Hai tá thế mấy năm độ đời.
Nước Do-Thái nhằm thời nguy biến,
Đạo Thánh ra xây chuyển phổ thông,
Ba mươi ba tuổi long-đong,
Huyết
rơi máu chảy nhuộm hồng trái tim.
Đạo hoằng hóa nay ch́m mai nổi,
Lúc suy vi, lúc đổi thạnh hành,
Đau ḷng khắp cả chúng sanh,
Khổ
lao biết mấy, nhọc nhành biết bao.
V́ thời đại phong trào tân tiến,
Bỏ ngũ-luân không vẹn cang-thường,
Cỏ chi là mối phong cương,
Động
ḷng Chúa-Tể tầm phương độ đời.
Nơi Trung-Nguơn nhằm thời chiến
quốc,
Đă loạn luân vật chất chiến tranh,
Thấy vầy luống năo nhơn sanh,
Đạo
Nho thị ngă dạy rành ngũ-luân.
Cuối Hạ-Nguơn nhơn quần khổ
hải,
Từ Âu-Châu khắp trải Á-Đông,
Gặp cơn Đạo bủa xây ṿng,
Việt-Nam
hữu hạnh, Lạc-Hồng ân khai.
Ngă tá danh Cao-Đài độ chúng,
Tùy Thiên-cơ sử dụng thi hành,
Nực cười cho đám nhơn sanh,
Chẳng
thông lư Đạo, cải-canh biện bày.
Đạo chia rẽ có ngày quy nhứt,
Đạo rẽ chia có lúc thạnh-hành,
Trước kia Thánh-Đạo tử danh,
Nhiều
phương lao khổ, nhơn sanh năo nề.
Giọt huyết đổ dầm dề Thánh-Giá,
Đem đóng đinh dựng ngă ba đường,
Đền thờ Thánh-Đạo tứ phương,
Du-Dêu
đốt phá nhiều phương nặng nề.
Thánh-Đạo chuyển sang về
Mỹ-quốc,
Bị xẻ chia phân chất thân danh,
Cải tên đổi hiệu Thánh danh,
Phân
ra chi phái, tẽ quanh nhiều bề.
Thánh-Đạo chuyển sang về Nam-Việt,
Lắm nạn tai bao xiết thở than,
Quá Hồng-Thập-Tự nơi đàng,
Bảo
nhơn sanh phải bước ngang, mạng c̣n!
Muốn tiêu diệt đừng c̣n Đạo
Thánh,
Nhưng thiệt vàng cái mạnh biết bao,
Lửa hồng đốt chảy ch́ thau,
Chảy
vàng sao đặng, lẽ nào vàng tiêu?
Đạo Tam-Kỳ sớm chiều chưa
đủ,
Mấy mươi Thu nhiều chủ rẽ phân,
Khổ lao chưa được bao phần,
Nhơn
sanh xao xuyến tinh thần hết đi.
Nhưng xét ra Tam-Kỳ Đại-Đạo,
Cái khổ này chưa náo-nhiệt hung,
C̣n ngày Đạo khảo cuối cùng,
Người
tu theo đặng, thủy chung bao là?
Nhắc tích xưa Giu-Dà bán Chúa,
Thánh Phê-Rô c̣n chối ba lần,
Gà kia chưa trở hai canh,
Giu-Sê
c̣n phải nằm khoanh tàu lừa.
Nhắc tích trước tệ vừa chăng
nhỉ?
Vậy khuyên ai hữu thủy hữu chung,
Rán theo Đạo đến buổi cùng,
Chớ
nên thối chí hăi hùng tách sang.
B́nh-Minh Đạo, nơi đàng phân rơ,
Hỡi môn-sanh ḷng có tin chăng?
Biết bao là cái buộc ràng,
Biết
bao là cái muôn ngàn khổ đau.
Nữ Răn-Đa một màu trung tín,
Thánh-Đạo ǵn mấy chính ḷng son,
Diêu-Tŕ thương đến bầy con,
Giáng
sanh cho Thánh điểm son tựu tề.
Việc quốc chánh không hề lo lắng,
Ǵn Đạo tâm phục đặng mới
hay,
Miễn cho hữu đức hữu tài,
Đạo
tâm với tánh có ngày sẽ nên.
Hỡi môn-sanh! Ḷng bền chớ nại,
Đừng mỉa-mai quấy phải chăng là,
Miễn cho ta giữ phận ta,
Lo
lường đạo-đức xét ra khổ nàn.
Dựng muôn nước dễ dàng một lát,
Lập Đạo nên gan nát tim ṃn,
Hễ là bổn phận đạo con,
Thảo
Cha, ngay Chúa, ḷng son một màu.
Tên đă rạnh biên vào đạo đức,
Thánh-Thần ghi nhứt nhứt chẳng sai,
Thành Tiên đắc Phật mấy ai,
Sa
vô hỏa ngục nhiều tay đạo mầu!
Việc tu phải đâu đâu huy động,
Việc tu hành đừng lộng giả ngôn,
Giữ tâm Không, măi thường tồn,
Mới
ra người đạo, Thiên-môn bước vào.
Chớ nhạo báng đạo nào tà chánh,
Chánh tà đây tại tánh người tu,
Tánh tham đui điếc câm mù,
Tánh
ngu bản ngă mịt mù khó phân.
Sửa tâm không chơn-thần thăng giáng,
Để tâm không nuôi bản linh hồn,
Mỗi người đều có tánh khôn,
Nghe
qua học lấy nhuần ôn để ḷng.
Tiếp lịnh, Ta phản hồi thượng-giới.
Thăng... |